Thứ Năm, 1 tháng 12, 2011

ĐƯỜNG LỐI HỘI THÁNH-5


SỰ PHỤC VỤ CỦA HỘI THÁNH

(Các phần trong hai cuộc đàm luận của Anh
Watchman Nee với các đồng công là các khóa sinh trên
Núi Kuling vào năm 1948. Phần đầu được xuất bản vào
04/1949, trong chương bốn mươi chín của Các Sứ Điệp vì
Sự Xây Dựng Các Tín Đồ Mới, và phần thứ hai được xuất
bản vào 03/1950, trong chương thứ ba của Các Sự Vụ Hội
Thánh.)


Nếu hội thánh có một lập trường đúng đắn bên ngoài
và nội dung đúng đắn bên trong, thì vẫn chưa đủ. Hội
thánh cũng phải có sự phục vụ, sự phục vụ của hội thánh.
Sự phục vụ của hội thánh đã bị xao lãng trải suốt các
thế hệ này. Thậm chí ngày nay, chúng ta không có sự
nhận thức thích đáng về điều đó.

Sự phục vụ của hội thánh là một sự phối hợp thuộc
linh, một sự phối hợp của các thánh đồ trong sự sống và
trong Thánh Linh. Đó là hoạt động thuộc linh của các
thánh đồ, là các chi thể của nhau trong Thánh Linh, như
một Thân Thể, mỗi chi thể tác nhiệm theo chức vụ của
mình. Đó không phải là sự chuyển động độc lập của một cá
nhân, mà là sự chuyển động phối hợp của tất cả các thánh
đồ. Đó không phải là một người phục vụ cách cá nhân, mà
là tất cả các thánh đồ cùng với nhau phục vụ. Đó không
phải là sự phục vụ của một mục sư cộng với những người
rao giảng và một số trưởng lão và chấp sự, mà là sự phục
vụ của tất cả các thánh đồ cùng dự phần.

Nếu hội thánh bình thường, số người được cứu cũng
phải là số người phục vụ. Trong Tân Ước, tất cả những
người được cứu đều là các thầy tế lễ; vì vậy, tất cả những
người được cứu phải phục vụ. Nếu trong hội thánh chỉ có
một số ít người hoặc một phần phục vụ thì có một điều gì đó
sai trật với hội thánh đó; hội thánh vẫn yếu. Chỉ khi nào
tất cả hội thánh đều phục vụ thì hội thánh mới mạnh mẽ.

SỰ PHỤC VỤ TRONG THÂN THỂ

1 Corinth 12:14-21 nói: “Vì thân thể không phải là
một chi thể mà là nhiều. Nếu chân nói rằng: ‘Vì tôi không
phải là tay nên tôi không thuộc về thân’ thì chẳng bởi đó
chân không thuộc về thân.… Nếu cả thân thể là mắt thì
thính giác ở đâu? Nếu cả thân thể là tai thì khứu giác ở
đâu? Nhưng nay Đức Chúa Trời đã sắp đặt các chi thể,
từng chi thể một trong thân, đúng như Ngài đã định. Và
nếu tất cả là một chi thể thì thân thể ở đâu? Nhưng nay
các chi thể dù nhiều, nhưng thân thể là một. Và mắt
không thể nói với tay rằng: ‘Tôi không cần anh’. Cũng vậy,
đầu không thể nói với chân: ‘Tôi không cần anh’”. Các câu
28 đến 30 tiếp tục nói: “Và Đức Chúa Trời đã xếp đặt một
số người trong hội thánh: thứ nhất là các sứ đồ, thứ nhì là
các tiên tri, thứ ba là các giáo sư; kế đến là những người
làm các công tác quyền năng, rồi đến các ân tứ chữa bệnh,
giúp đỡ, quản trị, nói các thứ tiếng khác nhau. Tất cả đều
là sứ đồ sao? Tất cả đều là tiên tri sao? Tất cả đều là giáo
sư sao? Tất cả đều có các công tác quyền năng sao? Tất cả
đều có ân tứ chữa lành sao? Tất cả đều nói tiếng lạ sao?
Tất cả đều thông dịch tiếng lạ sao?”

Có nhiều chi thể trong Thân Thể Christ, và Thánh
Linh phân phát mọi loại ân tứ và cung phụng cho họ theo
nhu cầu của Thân Thể. Chúa ban cho các chi thể các loại
ân tứ khác nhau và cung phụng vì chủ đích cung ứng cho
nhu cầu của cả Thân Thể. Chúa biết rằng Ngài không làm
cho cả Thân Thể trở nên mắt hoặc cả Thân Thể trở nên
tai. Chúa ban các ân tứ khác nhau cho các chi thể và cung
phụng để cung ứng cho cả Thân Thể. Cũng như thân thể
loài người cần tất cả các chi thể, thì hội thánh cũng cần
các loại ân tứ khác nhau và cung phụng vì sự phục vụ
thuộc linh. Một số người phục vụ trong chức vụ lời. Một số
phục vụ bằng cách thực hiện các công tác quyền năng. Một
số vận dụng ân tứ chữa lành. Một số giúp đỡ. Một số nói
tiếng lạ và một số thông dịch tiếng lạ, v.v. Hội thánh phải
cung cấp đầy đủ cơ hội cho tất cả các anh chị em phục vụ.
Tất cả các chi thể, bao gồm những chi thể không đẹp, đều
hữu dụng trong chức vụ của Linh. Không thể có một chi
thể vô dụng trong Thân Thể. Mọi anh chị em đều là chi
thể trong Thân Thể và mọi chi thể đều có chức năng và sự
phục vụ của mình. Hễ là một Cơ Đốc nhân, anh em là một
chi thể của Thân Thể Christ và là một chi thể trong Thân
Thể, anh em phải có sự phục vụ của riêng mình trước mặt
Đức Chúa Trời.

 Chúng ta phải tôn trọng sự thực hành của
sự phục vụ phổ thông như vậy. Mọi Cơ Đốc nhân phải có
chức năng riêng và phải phục vụ Chúa theo chức năng này.
Mọi chi thể trong hội thánh phải tìm được một chỗ để
phục vụ. Mọi người phải phục vụ và không có sự độc
quyền. Một chi thể hoặc một vài chi thể không được thay
thế tất cả các chi thể trong việc làm mọi sự. Bất cứ hệ
thống nào không cung cấp cơ hội cho tất cả các chi thể tác
nhiệm chắc chắn không thuộc về Thân Thể. Trong thân
thể vật lý, mắt, miệng, chân và tay có thể đều rất bận rộn.
Nhưng chúng không mâu thuẫn với nhau. Một điều gì đó
sai trật nếu chỉ có mắt tác nhiệm trong khi miệng, chân
và tay thì không. Nếu mắt, miệng, chân và tay đều tác
nhiệm và phối hợp như một thực thể, thì chúng ta có thân
thể. Nếu một số người phục vụ và những người khác thì
không hoặc nếu chỉ có một hoặc một số người phục vụ, thì
chúng ta không có Thân Thể Christ. Chúng ta phải rất
sáng tỏ về nguyên tắc này.

Rome 12:4-8 nói: “Vì giống như trong một thân thể
chúng ta có nhiều chi thể và tất cả các chi thể không có
cùng một chức năng, vậy chúng ta tuy nhiều nhưng là một
Thân Thể trong Christ, và mỗi người là chi thể của nhau.
Và có các ân tứ khác nhau theo như ân điển đã ban cho
chúng ta, hoặc nói tiên tri, chúng ta hãy nói tiên tri cho
tương xứng với đức tin; hoặc là phục vụ, chúng ta hãy
trung tín trong sự phục vụ đó; hoặc ai dạy dỗ, hãy cứ dạy
dỗ; hoặc ai khích lệ, hãy cứ khích lệ; hoặc ai ban cho, hãy
chân thành; ai dẫn dắt, hãy chuyên cần; ai bày tỏ lòng
thương xót, hãy vui vẻ mà làm.”

Một vấn đề khác đòi hỏi sự chú ý đặc biệt trong Thân
Thể là cả ân điển lẫn ân tứ mà mọi người nhận được đều
khác nhau. Phân đoạn trong 1 Corinth 12 nhấn mạnh đến
chức vụ lời và các ân tứ kỳ diệu. Phân đoạn trong Rome
12, ngoài việc nói về chức vụ lời, cũng bao gồm các chức vụ
của các sự phục vụ khác trong hội thánh. Một số ban cho,
một số dẫn dắt, và một số bày tỏ sự thương xót. Tất cả
những điều này có thể được xem là các công tác của người
Levi. Đó là các sự phục vụ liên quan đến các sự vụ thực
tiễn.

Rome 12 bày tỏ cho chúng ta rằng mọi người có ân tứ
phải tác nhiệm theo ân tứ mà Đức Chúa Trời đã ban cho
mình, dù đó là chức vụ lời hay chức vụ của sự phục vụ. Ai
nói tiên tri, hãy nói tiên tri. Ai phục vụ, hãy phục vụ. Ai
dạy dỗ, hãy dạy dỗ. Ai khích lệ, hãy khích lệ. Ai dẫn dắt,
hãy dẫn dắt cách chuyên cần trong hội thánh. Nói cách
khác, mọi người phải phục vụ. Mọi người phải có sự phục
vụ cụ thể của mình và phải trung tín đối với chức năng đó.
Mọi người phải biết mình có thể làm gì trước mặt Đức
Chúa Trời và ân tứ mình đã nhận được từ Chúa là gì. Sự
hiểu biết này phải hướng dẫn người ấy tác nhiệm cách cụ
thể. Không ai được vượt quá chức năng riêng của mình để
chiếm quyền phục vụ của người khác. Không chi thể nào
được thay thế cho chi thể khác, và không chi thể nào được
từ bỏ chức năng riêng của mình. Tất cả phải cùng phục vụ,
và mọi người phải chuyên tâm vào công tác của riêng
mình. Theo cách này, Thân Thể Christ sẽ được biểu hiện.


Thân Thể không thể cho phép một chi thể nào bỏ bê
bổn phận của mình. Cả Thân Thể sẽ ở trong sự tối tăm
nếu mắt không nhìn. Cả Thân Thể không thể bước đi nếu
chân từ chối bước đi. Mắt phải nhìn và chân phải bước đi.
Cho dù ân tứ anh em nhận được từ Đức Chúa Trời có thể
nhỏ bé, nhưng anh em không được giấu ân tứ của mình.
Cho dù ân tứ anh em nhận được từ Đức Chúa Trời chỉ là
một talent (Matt. 25:14-30), nhưng anh em không được giữ
nó lại hoặc bỏ bê nó. Dù ân tứ của một người nhỏ hay lớn,
dù đó là “năm talent”, “hai talent”, hay “một talent”, người
ấy cũng phải vận dụng điều mình có và theo đó mà phục
vụ. Nếu người ấy từ chối dâng mình cho sự phục vụ và
thay vì vậy chôn “một talent” của mình, hội thánh sẽ chịu
lỗ. Nếu một số anh em trong Thân Thể không chịu tác
nhiệm, Thân Thể sẽ chịu tổn thất lớn.

Thật không dễ để tìm thấy những người năm talent
trong hội thánh. Nhưng mọi con cái Đức Chúa Trời, bất kể
ân tứ của người ấy có thể nhỏ bé đến đâu, thì ít nhất
người ấy cũng có một talent. Nếu tất cả những người một
talent đều chỗi dậy để phục vụ, họ sẽ hiệu quả hơn một số
ít người có năm talent. Nếu tất cả những người một talent
chỗi dậy để phục vụ, hội thánh sẽ thật sự hưng thịnh. Tất
cả những người có một talent phải chỗi dậy phục vụ. Việc
hội thánh có thịnh vượng hay không tùy thuộc vào việc
những người một talent có chỗi dậy phục vụ hay không.
Nếu chỉ có một vài người lao tác và công tác, thì chúng ta
không có hội thánh. Nếu tất cả các anh chị em đều đang
lao tác và công tác thì đó sẽ là hội thánh đang phục vụ và
Thân Thể đang tác nhiệm. Một vài chi thể không còn
chiếm lấy sự tác nhiệm của cả Thân Thể. Chúng ta hi
vọng mọi người có “một talent” sẽ đào talent của mình lên
khỏi đất. Mọi người có đồng “mina” phải nhận thức rằng
khăn tay dùng để lau mồ hôi chứ không phải để gói đồng
mina của mình (Luke 19:20). Chúng ta phải học tập phục
vụ theo khả năng của mình. Khi mọi người chỗi dậy để
phục vụ và không ai đùn đẩy trách nhiệm cho người khác
thì chúng ta có hội thánh.

TẤT CẢ PHẢI HỌC TẬP

Về các sự vụ thực tiễn của hội thánh, các anh chị em
phải rất quan tâm và rất sáng tỏ. Bất kể đó là loại sự vụ
gì, tất cả phải nhúng tay vào. Thí dụ, việc dọn dẹp nơi
nhóm, chăm lo và sắp xếp chăn mền của hội thánh trong
bản chất đều là sự phục vụ của người Levi. Sự chăm lo cho
những người thiếu thốn giữa vòng chúng ta và việc tiếp
nhận và đưa tiễn các anh chị em đến thăm cũng là công
tác của sự phục vụ Levi trong bản chất. Có rất nhiều công
tác của sự phục vụ Levi trong bản chất. Có nhiều công tác
trong văn phòng phục vụ hội thánh, cũng là của người
Levi.

Khi một người phục vụ Đức Chúa Trời, về một mặt có
công tác thầy tế lễ và mặt khác có công tác của người
Levi. Cả hai phải được hoàn thành. Về một mặt, anh em
dự phần vào sự phục vụ thuộc linh và mặt khác, anh em
cũng phải chăm lo cho các sự vụ thực tiễn. Hãy nhớ rằng
Stephen và môt số người khác chăm lo cho việc phục vụ
thức ăn. Đó là sự phục vụ của các chấp sự, công tác của
người Levi. Khi các môn đồ phân phát bánh và thu lượm
được mười hai giỏ bánh vụn và trong một dịp khác, thu
được bảy giỏ bánh vụn, họ đang làm công tác của các chấp
sự. Đặc biệt, trách nhiệm của Judas về ngân quỹ là công
việc của các chấp sự. Chúa Jesus ở giếng Sychar sai các
môn đồ Ngài đi mua thức ăn. Việc họ mua thức ăn cũng là
công việc của các chấp sự. Những điều này chiếm phần lớn
trong công tác Cơ Đốc. Loại công việc này là điều mọi
người trong hội thánh phải học tập cách đúng đắn trước
mặt Đức Chúa Trời.


GIÚP ĐỠ VIỆC NHÀ

Các anh chị em ơi, tại điểm này, tôi nghĩ tôi có thể
đưa ra một lời đề nghị. Xin chú ý kỹ điều này. Có nhiều
anh chị em có thời gian rảnh. Cũng có nhiều chị em ở nhà
không có thời gian. Họ phải nấu ăn, và họ phải chăm sóc
con cái. Tại sao các anh em trong sự phục vụ của người
Levi không nhận lấy trách nhiệm trong vấn đề này bằng
cách thật sự sắp xếp người đến nhà giúp đỡ họ? Những
người trách nhiệm có thể bảo họ rằng có hai chị em giữa
vòng chúng ta có thể giúp đỡ họ giặt quần áo hai tiếng mỗi
tuần. Đây cũng là công tác của người Levi. Vào thời các sứ
đồ, các quả phụ của người Hellen không được chăm sóc
cách thích đáng, và có các sự phàn nàn. Đó là hội thánh.
Mặc dù đây không phải là một điều gì đó thuộc linh,
nhưng đúng hơn là một sự vụ thực tiễn, nhưng nó vẫn cần
được thực hiện.

MƯỜI HAI CHI TIẾT CỦA CÁC SỰ VỤ THỰC TIỄN

Có nhiều điều chúng ta có thể xem xét trước mặt
Chúa: (1) công tác dọn dẹp; (2) sắp xếp phòng nhóm lớn và
công tác chỉ chỗ ngồi; (3) có nhu cầu về một nhóm anh chị
em chăm lo cho việc bẻ bánh và baptism. Một số người cần
chịu trách nhiệm về bánh và chén cho buổi nhóm bẻ bánh.
Chúng ta cũng cần một người nào đó chịu huấn luyện để
chăm lo cho các vấn đề liên hệ đến baptism, như là giúp
đỡ những người chịu baptism đi xuống và trồi lên khỏi
nước, thay quần áo của họ, v.v. (4) Ban cho người nghèo
giữa vòng những người vô tín. Khi những người vô tín gặp
tai họa như lũ lụt hoặc hỏa hoạn, hội thánh phải chăm lo
cho họ. (5) Chăm sóc những người nghèo giữa vòng chúng
ta; (6) tiếp nhận và gửi đi các anh em; (7) kế toán; (8) sự
phục vụ nhà bếp; (9) văn phòng phục vụ; (10) sự phục vụ
chuyên chở. Những người có xe hơi hoặc xe tải nhỏ cần
một số người giám sát việc sử dụng chúng. (11) Công tác
văn phòng, bao gồm việc quản lý thư đến và thư đi; và (12)
giúp đỡ các anh chị em nghèo làm việc nhà, bao gồm việc
giặt giũ, may vá, v.v.

Tôi cũng hi vọng rằng mọi anh chị em sẽ mang gánh
nặng trong các sự vụ thực tiễn. Đừng bao giờ để hiện hữu
tình trạng một số người có việc làm còn những người khác
thì không. Sự phục vụ của hội thánh luôn luôn dành cho
mọi người. Nếu có một số anh chị em giữa vòng chúng ta
có thời gian, tốt hơn họ nên giúp đỡ các anh chị em khác
trong công việc nhà của họ. Mỗi tuần, họ có thể đến nhà
của một anh em hay một chị em để giúp đỡ trong một hoặc
hai tiếng, làm một số việc vặt cho họ. Đặc biệt là sẽ rất
tốt nếu các chị em là người nội trợ giàu có và danh tiếng
đến nhà của một số anh chị em để rửa chén và may vá. Họ
không nên chỉ mướn người làm cho mình, trong khi chính
họ không làm gì cả. Việc đi đến nhà của các anh chị em
nghèo và làm việc bằng chính đôi tay mình sẽ giúp ích cho
họ như các Cơ Đốc nhân.

NGUYÊN TẮC MỌI NGƯỜI PHỤC VỤ

Tôi đã nói đủ về các sự vụ thực tiễn. Anh em phải
sáng tỏ trước mặt Đức Chúa Trời về nguyên tắc này là tất
cả các anh chị em phải có sự phục vụ thuộc linh cũng như
sự phục vụ thực tiễn. Vấn đề không phải là mỗi người có
thể làm được bao nhiêu. Tôi mong rằng mọi người sẽ công
tác và làm hết sức mình. Nếu vấn đề này có thể được sắp
xếp cách đúng đắn, hội thánh sẽ có thể tiến triển từng
bước một. Các anh em ơi, tôi nói lại lần nữa rằng anh em
phải nhận thức rằng trách nhiệm ở trên anh em rất lớn và
những điều ở trong tay anh em sẽ giữ cho anh em luôn bận
rộn. Anh em phải công tác đến mức mà đem tất cả các anh
em đến cùng một tình trạng giống như anh em. Khi tất cả
các anh em đến và cùng phục vụ với nhau, hội thánh trong
địa phương đó sẽ có một nền tảng. Khi những người khác
nhìn thấy điều này, họ sẽ biết hội thánh ở giữa vòng họ.

Mọi người công tác, mọi người chia sẻ trong các sự vụ thực
tiễn, và mọi người dự phần vào những điều thuộc linh.
KHIẾN TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI MỘT TALENT KINH DOANH
Tôi muốn nói với các anh em trách nhiệm. Anh em có
thói quen tự nhiên là chỉ dùng những người hai talent.
Lịch sử hội thánh luôn luôn giống như vậy. Những người
năm talent tự tiến tới; không cần chăm lo cho họ. Nhưng
đối với những người một talent, thật sự khó giúp đỡ họ.
Nói một hai lời với họ là họ lại chôn talent của mình.
Những người hai talent là những người có sẵn nhất. Họ có
một ít khả năng, họ có thể làm tốt mọi việc, và họ không
chôn talent của mình. Nhưng nếu anh em chỉ có thể dùng
những người hai talent và không thể dùng những người
một talent trong mọi nơi, anh em đã thất bại hoàn toàn.
Tôi đã nói điều này ở Phúc Châu, tôi đã nói điều này ở
Thượng Hải và tôi sẽ nói điều này một lần nữa ngay hôm
nay. Hội thánh là gì? Hội thánh là tất cả những người một
talent bước ra dự phần vào sự phục vụ hội thánh về mặt
thực tiễn và thuộc linh. Anh em không thể lắc đầu và nói:
“Người này vô dụng và người kia vô dụng.” Nếu anh em nói
rằng người này vô dụng và người kia vô dụng thì hội
thánh kết thúc và anh em thất bại hoàn toàn. Nếu anh em
nghĩ một người nào đó vô dụng thì người ấy sẽ thật sự vô
dụng. Anh em có thể bảo với người ấy rằng theo chính
mình, người ấy thật sự vô dụng, nhưng Chúa đã ban cho
người ấy một talent, và Ngài muốn tất cả những người một
talent đi ra và kinh doanh. Chúa có thể dùng họ. Nếu anh
em không thể dùng những người một talent, điều đó chứng
tỏ rằng trước mặt Chúa, anh em không thể là một người
dẫn dắt. Anh em phải dùng tất cả những anh chị em “vô
dụng”. Là công nhân, đây là công việc của các anh em.

 Họ không chỉ phải dùng những anh chị em hữu dụng mà còn
phải làm cho các anh chị em vô dụng trở nên hữu dụng.
Nguyên tắc cơ bản là Chúa không bao giờ ban cho ai ít
hơn một talent. Trong nhà Chúa, không có một đầy tớ nào
mà không có ân tứ; mọi người ít nhất đều có một talent và
không thể có ít hơn một talent. Không ai có thể bào chữa
cho mình bằng cách nói rằng Chúa không ban cho mình
một talent. Tôi muốn anh em nhận thức rằng tất cả con
cái Đức Chúa Trời đều là các đầy tớ trước mặt Ngài. Nếu
là con cái, họ là các đầy tớ. Nói cách khác, nếu là các chi
thể, họ có một ân tứ; nếu là các chi thể, họ là những người
cung phụng. Nếu nghĩ rằng có một người nào đó Chúa
không thể sử dụng thì chúng ta không hề biết ân điển của
Đức Chúa Trời. Chúng ta phải biết ân điển của Đức Chúa
Trời thấu đáo đến nỗi khi Đức Chúa Trời kêu gọi một
người nào đó làm đầy tớ của Ngài, chúng ta không bao giờ
đứng lên nói rằng người ấy không phải là một đầy tớ.
Ngày nay, nếu anh em là người lựa chọn, có thể anh em
chỉ chọn ba hoặc bốn người trong cả hội thánh. Nhưng Đức
Chúa Trời nói rằng tất cả đều là các đầy tớ. Vì Đức Chúa
Trời nói như vậy, nên chúng ta phải để họ phục vụ.

Các anh chị em ơi, từ giờ trở đi, việc chúng ta có một
đường lối trong công tác và việc đường lối đó có thành
công hay không tùy thuộc vào việc chúng ta có thể nói gì
về công tác của mình trước mặt Chúa. Chỉ có một số người
đang công tác thôi sao? Chỉ có một số người có ân tứ đặc
biệt đang làm công tác thôi sao? Hay là tất cả các đầy tớ
của Chúa đều dự phần vào sự phục vụ, và cả hội thánh
đang phục vụ? Đây là toàn bộ nan đề. Nếu nan đề này
không thể được giải quyết thì chúng ta không có gì cả.

THÂN THỂ CHRIST SỐNG ĐỘNG

Thân Thể Christ không phải là một giáo lý; đó là
một điều sống động. Tất cả chúng ta phải học tập một
điều này: Chỉ khi nào mọi chi thể tác nhiệm thì mới có
Thân Thể Christ. Chỉ khi nào mọi chi thể tác nhiệm thì
đó mới là hội thánh.

Nan đề của chúng ta ngày nay là chúng ta đã thừa
hưởng hệ thống tế lễ của Công Giáo La Mã và hệ thống
mục sư của Cải Chánh giáo. Nếu chúng ta bất cẩn vào lúc
này, cũng sẽ xuất hiện một loại hệ thống trung gian giữa
vòng chúng ta. Chúng ta sẽ là những người duy nhất chăm
lo cho các vấn đề trong sự phục vụ Đức Chúa Trời. Chỉ rao
giảng Thân Thể Christ suông thì vô ích; chúng ta phải để
Thân Thể công tác và tỏ ra các chức năng. Vì đó là Thân
Thể Christ nên chúng ta không cần sợ rằng sẽ thiếu các
chức năng. Vì đó là Thân Thể Christ nên chúng ta có thể
đặt đức tin mình vào đó. Chúa muốn mọi chi thể trong mọi
địa phương chỗi dậy và phục vụ.

ĐỨC CHÚA TRỜI ĐÃ ĐI TRƯỚC CHÚNG TA

Nếu tôi đúng, theo sự biện biệt của tôi, có thể đã đến
lúc. Các bức thư tôi nhận được từ những nơi khác nhau và
tin tức tôi nghe được từ khắp nơi đều chỉ tỏ rằng ngày nay
ở khắp nơi, tất cả các thánh đồ đã sẵn sàng bước ra phục
vụ. Đức Chúa Trời đã đi trước chúng ta; chúng ta phải đi
theo Ngài.

Tôi không ao ước một anh em nào giữa vòng chúng ta
đi ra và không thể dẫn dắt các anh chị em phục vụ nhưng
thay vào đó lại thay thế họ. Tôi hi vọng rằng khi anh em
đi đến một nơi nào đó, ban đầu anh em sẽ dẫn dắt tám
hoặc mười người phục vụ, rồi sau một khoảng thời gian, họ
sẽ dẫn dắt sáu mươi, tám mươi hoặc một trăm người phục
vụ. Khi đó trong lần viếng thăm kế tiếp, anh em có thể
thấy một hoặc hai ngàn người phục vụ. Điều này đúng đắn.
Nếu anh em phải dùng những người năm talent để đàn áp
những người hai talent và những người hai talent đàn áp
những người một talent thì anh em không phải là đầy tớ
của Chúa. Nếu anh em phải dùng những người năm talent
để thay thế những người hai talent và những người hai
talent thay thế những người một talent thì anh em không
phải là đầy tớ của Chúa. Anh em phải khiến tất cả những
người năm talent chỗi dậy phục vụ, tất cả những người hai
talent chỗi dậy phục vụ và anh em cũng phải khiến những
người một talent chỗi dậy phục vụ. Anh em cũng phải
khiến những người mà anh em nghĩ là vô dụng chỗi dậy
phục vụ. Bởi đó, hội thánh vinh hiển sẽ hiện ra.

Tại Phúc Châu, tôi muốn nhìn thấy tất cả những dân
làng đơn sơ phục vụ hơn là năm ba người lỗi lạc phục vụ.
Tôi không ngưỡng mộ những người lỗi lạc. Tôi thích những
người một talent.
Trong sự nhân từ của Ngài, Chúa có thể ban cho
chúng ta nhiều Paul và nhiều Peter hơn nữa, nhưng Ngài
không làm như vậy. Cả thế giới đầy dẫy những anh chị em
một talent. Chúng ta sẽ làm gì với những người này?
Chúng ta sẽ đặt họ ở đâu?

PHILADELPHIA PHẢI HIỆN RA

Trong khóa huấn luyện ở trên núi này, nếu Đức Chúa
Trời thật sự xử lý bản ngã của chúng ta và với công tác
của chúng ta đến mức mà chúng ta đi ra để cung cấp một
con đường cho tất cả những người một talent phục vụ, thì
lần đầu tiên hội thánh sẽ bắt đầu nhìn thấy tình yêu anh
em là gì và Philadelphia hiện ra.

Ngày nay, hội thánh không chỉ cần sự giám thị mà
còn cần tình yêu anh em. Tôi tin vào quyền bính và tôi
cũng tin vào tình yêu anh em. Nếu không có quyền bính,
hội thánh không thể tiến lên. “Và đã giữ lời Ta”—đây là
quyền bính. “Và không chối danh Ta”—đây là quyền
bính. Philadelphia có hai loại quyền bính. Nhưng chính
Philadelphia là tình yêu anh em. Tất cả các anh em bước
ra và phục vụ trong tình yêu. Khi ngày đó đến, chúng ta
sẽ bắt đầu nhận biết hội thánh là gì. Nếu không, nếu
tình trạng hiện tại tiếp diễn, chúng ta vẫn sẽ bám đuôi
Công Giáo La Mã và Cải Chánh giáo; chúng ta sẽ không
biết các anh em Philadelphia là gì và quyền bính của hội
thánh là gì.

HAI ĐƯỜNG LỐIÂN TỨ VÀ QUYỀN BÍNH

Ngày nay, tôi nghĩ có hai đường lối được đặt ra trước
mặt chúng ta cách rõ ràng. Nếu Chúa có thể thật sự xuyên
phá giữa vòng chúng ta, thì đường lối chúng ta nhận lấy
trong mười, hai mươi hoặc ba mươi năm qua sẽ hoàn toàn
bị đảo lộn. Cái nhìn của chúng ta không thể giống như
trước nữa; nó phải bị phá vỡ và nghiền nát.

Không Loại Bỏ Ai

Thứ nhất, anh em không nên dùng một anh em chỉ vì
người ấy hữu dụng và loại bỏ người ấy nếu người ấy không
hữu dụng. Trong hội thánh, không có chi thể nào bị loại
bỏ. Đây không phải là đường lối mà Chúa nhận lấy. Ngày
nay, nếu Chúa đang khôi phục chứng cớ của Ngài, Ngài
phải làm cho tất cả những người một talent chỗi dậy. Tất
cả những ai thuộc về Chúa đều là các chi thể của Thân
Thể. Mọi người phải chỗi dậy và ở trong sự tác nhiệm. Nếu
vậy, anh em sẽ nhìn thấy hội thánh. Trong khi anh em
đang ở đây trên núi này, hãy xem xét khắp mọi nơi. Hầu
như anh em phải nói rằng: “Hội thánh ở đâu? Christ ở
đâu?” Dường như cả hội thánh lẫn Chúa đều không có ở
đó. Khi anh em đi ra, đừng bao giờ xem thường những
người một talent, đừng bao giờ thay thế họ, và đừng bao
giờ đàn áp họ. Anh em phải tin tưởng họ từ tấm lòng. Anh
em phải khiến họ công tác. Nếu Đức Chúa Trời có sự tin
chắc để gọi họ là các đầy tớ, thì anh em cũng phải có sự
tin chắc để gọi họ là các đầy tớ.

Quyền Bính Xử Lý Xác Thịt

Thứ hai, trong hội thánh, chúng ta không sợ các hoạt
động của xác thịt. Có hai đường hướng thiết lập hội
thánh—một là quyền bính và hai là ân tứ. Tất cả những
người một talent phải bước ra phục vụ, công tác và kết
trái. Anh em có thể hỏi: “Nếu những người một talent bước
ra bằng xác thịt của họ, chúng ta sẽ làm gì?” Tôi sẽ nói
rằng xác thịt phải bị xử lý và phương cách xử lý điều đó là
sử dụng quyền bính đại diện cho Đức Chúa Trời.
Ân tứ và quyền bính là hai điều hoàn toàn khác biệt;
ân tứ là ân tứ và quyền bính là quyền bính. Những người
một talent phải sử dụng ân tứ của họ, và với những người
thuộc xác thịt, anh em phải sử dụng quyền bính. Nếu mọi
anh em đem xác thịt vào khi đang công tác, anh em phải
nói với người ấy: “Anh ơi, điều đó không được. Anh không
thể đem điều đó vào.” Hãy nói với người ấy: “Thái độ này
là sai trật. Chúng tôi không cho phép anh có thái độ này.”
Khi anh em nói với người ấy theo cách này, người ấy có
thể sẽ về nhà vào ngày hôm sau và không làm gì nữa. Khi
đó, anh em phải đến thăm người ấy và nói: “Không, anh
vẫn phải làm công tác.” Xác thịt có thể lại bước ra, nhưng
anh em vẫn phải để người ấy làm công tác. Anh em phải
nói với người ấy một lần nữa: “Anh phải làm điều này,
nhưng chúng tôi không cho phép anh làm điều đó.” Hãy
luôn luôn sử dụng quyền bính để xử lý người ấy.

Đây là sự thử nghiệm lớn nhất. Một khi Chúa sử dụng
những người một talent, xác thịt họ sẽ lập tức được đem
vào. Xác thịt và những người một talent liên kết với nhau.
Chúng ta phải từ chối xác thịt, nhưng chúng ta phải dùng
người một talent. Tình trạng ngày nay là chúng ta chôn
xác thịt, họ chôn một talent và hội thánh không có gì.
Không thể như vậy được! Chúng ta phải sử dụng quyền
bính để xử lý xác thịt, nhưng chúng ta cũng phải yêu cầu
họ đem talent của họ ra. Có thể họ sẽ nói: “Nếu tôi công
tác thì không được, và nếu tôi không công tác thì cũng
không được. Vậy tôi phải làm gì?” Anh em phải nói với họ:
“Thật ra, nếu anh em công tác, điều đó sai trật vì anh em
đem xác thịt vào; nhưng nếu anh em không công tác, thì
điều đó cũng sai trật vì anh em chôn talent. Người một
talent phải bước vào, nhưng không phải xác thịt.”

Trong hội thánh, nếu quyền bính có thể được duy trì
và các chức năng của tất cả các chi thể được đem vào thì
anh em sẽ nhìn thấy hội thánh vinh hiển trên đất và
đường lối khôi phục sẽ dễ dàng. Tôi không biết Chúa còn
đặt trước mặt chúng ta bao nhiêu ngày nữa. Tôi tin rằng
đường lối của chúng ta sẽ ngày càng sáng tỏ hơn. Chúng ta
cần dùng mọi ý tưởng và sức lực của mình để tất cả các
anh chị em có thể chỗi dậy phục vụ. Đến lúc đó, hội thánh
sẽ được biểu lộ và Chúa sẽ trở lại. Nguyện Chúa thương
xót và nhân từ với chúng ta hầu cho chúng ta có thể cố
gắng hết sức.