(Daniel 7:13-14). . "Trong những khải tượng ban đêm, tôi lại nhìn thấy một vị giống như Con Người, đến với những đám mây trời. Vị ấy đến gần và được đưa đến trước mặt Đấng Thượng cổ, Đấng Thượng cổ ban cho vị ấy quyền thống trị, vinh quang và vương quốc, mọi dân tộc, mọi quốc gia mọi ngôn ngữ, đều phục vụ vị ấy. Quyền thống trị của Ngài là quyền đời đời, chăng hề mai một, và vương quốc Ngài không bao giờ suy vong”.
Có ai khác nhận thấy rằng Con Người "tới" trên những đám mây thực sự là một sự ra đi không? Đó là việc Ngài "đến" theo cách như vậy để Ngài thực sự "đã thu đạt được sự tiếp cận" Đấng Thượng cổ", là Đấng ở trên trời.
Nếu Con Người đến trên những đám mây là sự một thăng thiên, làm thế nào mà nó ảnh hưởng đến lai thế học của Ma-thi-ơ 24-25, Mark 13, và Lu-ca 21? Và có lẽ điều quan trọng không kém, sự đến đó làm gì cho 1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:16-17?
Tôi không nghĩ rằng tính chất thì quá khứ là một lựa chọn, nhưng tôi có thể thấy lý do tại sao nó thu hút nhiều người, chủ yếu là bởi vì nó có sức mạnh giải thích và không đối phó với tương lai theo những cách mà các lời giải thích lai thế học khác đã làm.
Nhưng nó có thể là các tác giả cơ đốc và Chúa Giêsu đã ban cho Daniel 7:13 một ứng dụng khác hay không?