Việc áp dụng các chữ số cho vị thần thượng hay bất kỳ con người đạo
đức nào là vô
lí. Chúng tôi không có ngụ ý là điều
tương tự bằng sự hiệp nhất trong hình ảnh và trong tâm trí. Nhưng tôi
phủ nhận rằng Đức Chúa Trời đã là, hoặc đã bao giờ có thể
được, hay
được cho thấy là một. Ngài là một, nhưng Ngài không bao giờ được tiết lộ là một. Ngài đã được tiết lộ là một khi tương phản với số đa số của các vị thần. Nhưng khi
được tiết lộ là một, Ngài đã không được tiết lộ cách đầy
đủ. Ngài luôn luôn tồn tại trong Tam Vị Nhất thể trong sự hiệp nhất-- không phải tôi giả vờ dò thấu được điều này, nhưng tôi biết điều
đó, bởi vì, khi tiết lộ cách đầy đủ, Ngài được tiết lộ như vậy. Khi
Ngài đã được tiết lộ như là một, Ngài đã không để cho
bản thân mình được tiếp cận, cẩn thận bày tỏ điều này, cư ngụ (như được biết đến) đằng sau tấm màn che. Tóm tắt, Ngài đã sử dụng các hình ảnh cảm biết được cách khác nhau để tỏ rằng Ngài không được biết, rằng ánh
sáng thật đã không tỏa sáng, và rằng đường vào nơi chí thánh chưa biểu lộ.
Nhưng khi Ngài tiết lộ chính Ngài, là Chúa Con ở trên trái đất, nhưng vẫn ở trong lòng của Chúa Cha. Ngài là hình ảnh của Đức
Chúa Trời vô hình. Ai đã thấy Ngài là đã thấy Chúa Cha. Ánh sáng của Đức Chúa Trời trong thế giới, nhưng con người đã không nhìn thấy hoặc am hiểu nó. Đấng được tiết lộ, Chúa Cha, được biết đến hoặc được biết đến là sự tốt lành của Chúa Con. Mặc
dù Đức Chúa Trời vô hình đã được người ta biết đến bởi Con, là hình ảnh của Ngài, nhưng nếu Ngài đã không còn là vô hình, Christ sẽ không còn là một Đấng khải thị và hình ảnh đặc biệt. Nếu Ngài đã không bày
tỏ và tiết lộ Ngài cách hoàn hảo như thực sự được
thể hiện (có nghĩa là, nếu Ngài không phải là Đức
Chúa Trời), không có tình yêu, sự tốt lành, nhẫn nại, kiên nhẫn,
sức mạnh,-- không còn
có sự mặc khải nào. Nếu Ngài đã không là Con, Ngài không có thể đã tiết lộ Chúa Cha cho chúng ta
như vậy.
Nhưng điều này không phải là tất cả. Bóng tối không thấu hiểu ánh sáng. Đức Thánh Linh đã trở thành quyền năng (khi công việc đã được thực hiện để đặt chúng ta theo bản chất thánh thiện và công chính của Đức Chúa Trời vào chỗ đó, mà không có điều đó, Ngài không được biết đến, đó là, trong lẽ thật) đã ban cho năng lực am hiểu, và để tiết lộ, không phải là đối tượng nhưng là quyền năng truyền thông, đã kích hoạt chúng ta có một khả năng nắm bắt. Tôi không nói điều này bằng cách diễn dịch suông, nhưng từ sự mặc khải của Đức Chúa Trời
Nếu không có Tam vị nhất thể, tình
yêu, sự
công nghĩa, sự thánh khiết không được biết đến—bản chất thuộc linh của Đức Chúa
Trời và sự thanh khiết như vậy. Đó là, Ngài không bao giờ được khải thị như
Ngài hiện hữu (là) và luôn luôn vẫn hiện hữu. Tất cả bản chất chân thật của Đức
Chúa Trời, tức là Ngài là gì, không có Tam vị nhất thể, thì không được biết
đến. Cha muốn, Chúa Con kích hoạt người mà Ngài
muốn; nhưng bởi vì chúng ta có ý chí riêng biệt, tại sao nhất
thiết phải có Chúa Cha và Chúa Con? Thánh Linh phân phối đến
người mà Ngài muốn, nhưng điều này không tách biệt khỏi ý muốn của Chúa Cha và Chúa Con. Họ
không có cùng một nghị quyết, nhưng một nghị quyết, tâm trí, mục đích, tư tưởng nhưng họ hành động cách phân biệt trong các biểu hiện của nghị quyết đó. Cha sai
Chúa Con, và Chúa Con sai Thánh linh. Tuy nhiên, khi Con đến, Ngài không phải do đó mà riêng biệt đối với Chúa Cha. "Cha ở
trong Ta, Ngài làm các
công việc"( Giăng 14:10 b).
Vì vậy, Ngài
đuổi các quỷ bởi Linh
của Đức Chúa Trời; song chính Ngài đuổi chúng.
Có sự hiệp nhất trong tất cả các thành phần tạo nên sự hiệp một, khi chúng ta nói theo cách thuộc
linh-- không hiệp nhất như là một, bằng cách cùng đi đến
những điều tương tự, hoặc sự liên hiệp, hoặc bởi tình trạng đang
hiệp nhất, như chúng ta nói--đang chỉ có một Linh cư ngụ trong tất cả, nhưng --là một trong bản thể đời đời, đến nỗi tất cả các điều khác lưu xuất từ
một ý
muốn và nghị quyết, nhưng như vậy, sự phân biệt đó trong hành động trong ý muốn đó sẽ được tiết lộ cho chúng ta, không phải ý muốn
khác biệt, nhưng hành động muốn thì khác biệt.
Không phải là tôi có kỳ vọng nhỏ nhất để hiểu được mầu nhiệm thần thượng
nơi
mà tất cả là Đức Chúa Trời, một Đức Chúa
Trời, Đức Chúa Trời là ba tất cả, nhưng Chúa Cha được tiết lộ, Con khải thị, Đức Thánh Linh kích hoạt và bày tỏ. Con, Đấng khải thị không khác biệt với Chúa Cha mà từ Cha Ngài khải
thị, hoặc Ngài sẽ không tiết lộ Ngài. Bởi Linh, Đấng kích
hoạt và làm cho được biết đến, chúng ta được sinh
ra bởi Đức
Chúa Trời và biết Đức Chúa Trời đang ở
trong chúng ta. Ngài khải thị Ngài cho chúng ta bởi sự hiện diện của Ngài và trong
mọi phương diện quyền năng của Đức Chúa Trời, hoạt động trong sinh vật.
Cũng không phải là sinh vật có thể tiếp cận
với Đức Chúa Trời, hoặc Đức Chúa Trời sẽ không là Đức Chúa Trời. Đơn
giản là không thể, nếu cái hữu hạn tiếp cận cái vô hạn, không có hữu hạn cũng không có vô hạn. Và Đức Chúa
Trời vô hạn không có thể, như vậy, tiết lộ bản thân mình cho một sinh vật hữu hạn. Điều nầy cũng không chỉ đúng về mặt trí năng, nếu Đức Chúa Trời trong vinh quang của Ngài đã làm như vậy, sinh vật
không thể tồn tại trước mặt Ngài. Vì
vậy, nếu về mặt đạo đức đã tiết lộ (có nghĩa là, như công bình
và thánh thiện, và vinh quang đơn giản, đó là, "trong vinh quang theo mặt thể yếu"), con người không có thể đứng trước mặt Ngài. Có tương phản về mặt đạo đức. Không, ngay cả tình yêu sẽ làm; đó là những gì đối với con người như anh ta vốn là? Không
có liên kết, không mong muốn, và, nếu con người là một tội nhân, không có có sự thích ứng trong
sự hiển thị đơn giản của nó.
Tuy nhiên, trong Con, bởi Đức Thánh Linh, bởi công việc của Christ và hoạt động của
Đức Thánh Linh, Đức Chúa Trời được tiết lộ;
và trong tình yêu của Chúa Cha, sự công bình và sự thánh thiện được duy trì và
vinh hóa, với năng lực của các hiệp thông trong sự vui hưởng của cả Chúa Cha và Chúa Con và sự thông minh của
mọi cách nầy được bàn bạc bởi sự hiện diện của Đức Thánh Linh.
Do đó, trong khi John nói Đức Chúa Trời thật yêu thương thế
giới, chúng ta nhận thấy, bất cứ khi nào ông nói về ân điển và quyền năng, ông
đem con người vào sự tri thức và vui hưởng Đức Chúa Trời, ông nói về Cha và
Con, và sau đó thêm vào các lời của Christ về hiện diện và công việc của Đấng
An ủi. John là người nói cách đặc biệt về sự khải thị của Đức
Chúa Trời, không nói về việc giới thiệu con người với Đức Chúa Trời, dầu ông
làm điều nầy; như Paul nói về sự khải thị của Đức Chúa Trời, nhưng đặc biệt về
việc giới thiệu của con người với Đức Chúa Trời.
Vì vậy chúng ta thấy rằng
có thể không có sự mặc khải đầy đủ về Đức Chúa Trời,
nhưng qua Con, bởi Thánh Linh, và do đó từ Chúa Cha. Sự mặc khải đầy đủ về một Đức
Chúa Trời duy nhất chỉ là như vậy, Chúa Cha, Chúa Con, và Đức Thánh
Linh. Điều này, chỉ điều này là những gì Đức Chúa Trời
duy nhất, một sự đồng nhất
của ý muốn
và bản thể, đến nỗi họ là một
về mặt thể yếu và chỉ có một, nhưng khác biệt trong khâu mong muốn và hành động (và chúng ta có thể phân biệt họ khi mong muốn và hành
động: vì thế chúng ta thường nói về các thân vị),
nhưng không bao giờ muốn hay hành động, nhưng trong ý muốn chung và sự hiệp nhất của bản chất.
Tôi lo sợ ngôn ngữ của con người về điều này. Nhưng tôi khẳng định rằng chỉ sự mặc khải về một Đức Chúa Trời chân thật duy nhất là sự mặc khải của Đấng trong Tam Vị Nhất thể. Lời cầu nguyện của chúng ta dâng lên như vậy. Qua Ngài (Christ, Con), chúng ta có thể tiếp cận bởi một Thánh Linh đến cùng Đức Chúa Cha.
John Nelson Darby