“Con đừng tìm đến thú vui,
Theo đường
lãng tử của đời hư không,
Lạc vào ngỏ
cụt tiền nong,
Cũng không
theo đuổi, hướng lòng trông mong,
Vượt qua biển
lớn, đồng hoang,
Bước đi thẳng
tiến trên đàng chân phương,
Đến khi ngồi
giữa thiên đường,
Cùng Ta yên
nghỉ khôn lường hiển vang”.
“Con nghe
tiếng gọi Ta chăng?
Há Ta không
khổ muôn phần vì đâu?
Vì con hồn vỡ,
thân đau,
Cứu con khỏi
chết, tội sâu kinh hồn;
Ai đâu viết
lịch sử con?
Ai làm con
chọn “được còn”, “mất thua”?
Ai cho con
lãnh mão vua?
Bởi Ta, thập
giá không thua bạn rày”.
“Đừng nghe
tiếng gọi người ngoài,
Ta là Đường
Cái, có ai đâu nào?
Hai cây trượng, gậy nhiệm mầu,
Dẫn con ánh
mắt dạt dào yêu thương;
Người Chăn âu
yếm trăm đường,
Bên dòng nước
mát, giữa đồng cỏ tươi,
Cánh tay Ai ẵm
con rồi?
Khi con thất
vọng, chơi vơi, khổ nàn?”
"Tin ta dẫn đến
thiên đàng,
Đến gần Thánh
Phụ vô vàn kính yêu,
Dù loài người
nói trăm điều,
Đâu là chân lý
nhiệm mầu đáng tin?
Theo Ta đi
trọn thiên trình!”
Annie Johnson
Flint
Minh Khải dịch
thuật 13-3-2014
“Phi-e-rơ xây
lại, thấy môn đồ mà Jêsus thương yêu theo sau, tức là người đang bữa ăn tối kia
nghiêng trên ngực Jêsus mà hỏi rằng: “Thưa Chúa, ai là kẻ phản Ngài?” Khi thấy
người đó, Phi-e-rơ bèn hỏi Jêsus rằng: “Thưa Chúa, còn người
nầy thể nào?” Jêsus đáp:
“Nếu Ta muốn người đợi cho tới khi Ta đến, thì can gì với ngươi? Ngươi cứ theo Ta!”
( Giăng 21:20-21)