Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

BỜ BIỂN ĐỎ


Bạn ơi, có đến bên bờ Biển Đỏ?
Có thể làm gì khi đến tại đây?
Không đường tiến, đường lui tại chỗ nầy,
Không lối thoát nào ngoài lối qua đó;
Tin cậy Chúa, Đấng Cứu rỗi tỏ rõ,
Rồi đêm đen kinh khiếp sẽ biến tan,
Bình mình lố dạng, dân thánh ca vang-
Chúa bảo gió thổi mạnh trong đêm tối,
Dồn nước lại thành đống hai bên lối,
Ngài ra lệnh hồn bạn, “Nào tiến lên!”


Bàn tay Ngài dẫn dắt thật vững bền,
Trước khi vách nước sắc hồng đổ xuống,
Trước quân thù không chạm theo ý muốn,
Không sóng cuồng dồi dập bạn được đâu;
Biển dù mạnh, có làm gì được nào?
Sóng có to, chẳng thể nào hãm hại?
Chúng sôi trào bên chân bạn đi mãi,
Bạn bước đi trên nền đáy Biển Hồng,
Theo lối đường mà Chúa đã khai thông.

Trời rạng đông hiện ra trên Biển Đỏ,
Lúc bạn nhìn chỉ thấy Chúa ở đó;
Từ biển sâu dắt bạn lên đất liền,
Vùng đất lạ chưa biết với tổ tiên,
Nỗi hãi hùng giáng trên hung thủ đó,
Bạn nào còn phải lo âu, hoảng sợ,
Hát vang ầm trên đất mới Chúa ban,
Chúa đưa vào hưởng cơ nghiệp sẵn sàng,
Hồn ta hỡi, hãy ngợi khen Cứu Chúa!

Annie Johnson Flint
Minh Khai dịch thuật 12-3-2014

“Ngài quở Biển đỏ, nó bèn khô; Ngài dẫn Y-sơ-ra-ên đi ngang qua vực sâu như ngang đồng vắng” (Thi thiên 106:9).
Bởi đức tin dân chúng vượt qua Hồng hải như đi trên đất khô, còn người Ai-cập, khi thử đi qua, thì bị nuốt mất” (Hê-bơ-rơ 11:29).