Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

Hoa nghệ tây và hoa ly ly

ngayba0
Vào cuối mùa đông, tuyết còn phủ khắp nơi, đến nỗi cỏ chưa mọc lên được, cây vẫn còn trơ trụi và bầu trời còn u ám. Trong lúc ấy, những bông hoa nghệ tây (crocus) nhỏ bé nhú lên khỏi lớp tuyết dày, để báo hiệu mùa xuân sắp đến. Nhìn nhưng bông hoa nghệ tây nhỏ bé nhưng tràn đầy sức sống ấy, lòng tôi bồi hồi xúc động, tôi nghĩ ngay đến lời tâm sự của nàng Su-la-mit trong Nhã Ca 2:1 “Em là hoa nghệ tây của Sa-rôn và hoa ly ly của các thung lũng”.

Trong các bản dịch Kinh Thánh tiếng Việt và tiếng Anh, từ “hoa hồng” ở đây là không chính xác, vì trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ này còn có nghĩa là hoa nghệ tây (crocus). Hoa nghệ tây chỉ là một loài hoa dại, chứ không như kiêu sa như hoa hồng, là chúa của các loài hoa.

Trong sách Nhã Ca, Chúa đã dùng câu chuyện tình của vua Sa-lô-môn và nàng Su-la-mit để nói lên tình yêu của Đấng Christ và Hội Thánh. Ngoài hai nhân vật trên, còn có một nhân vật nữa là các trinh nữ, nghĩa là các Cơ Đốc nhân.

“Hoa nghệ tây của Sa-rôn”

Chúa muốn Cơ Đốc nhân là “hoa nghệ tây của Sa-rôn”. Sa-rôn là một đồng bằng vô danh. Cơ Đốc nhân phải khiêm nhường như một bông hoa dại ở đồng bằng vô danh vậy.

Nhưng bạn đừng xem thường hoa nghệ tây! Như đã nói, hoa nghệ tây là loài hoa đầu tiên mọc lên khi tuyết còn bao phủ để báo hiệu mùa xuân đến. Trong sách Nhã Ca, mùa đông tượng trưng cho sự chết. Ngày nay, khi cả thế giới đang chìm trong sự chết, một Cơ Đốc nhân phải sống bằng sự sống phục sinh của Chúa để chiến thắng được sự chết của xác thịt và chiến thắng thế gian. Lúc mùa đông u ám, hoa nghệ tây đã tô điểm mùa đông bằng vẻ đẹp và màu sắc của mình. Cũng như thế, chúng ta phải tô điểm cho thế giới này bằng cách biểu lộ Đấng Christ ra ngoài.

Hoa ly ly của các thung lũng

Bên cạnh đó, một Cơ Đốc nhân đích thực cũng phải là hoa ly ly của các thung lũng. Tôi dùng từ hoa ly ly thay vì hoa huệ vì các bản dịch tiếng Anh và tiếng Đức dùng từ “lily”, là hoa huệ tây. Tôi không nghĩ là bên Israel có hoa huệ của ta. Theo cảm nhận của tôi thì hoa ly ly đẹp hơn hoa huệ. Hoa ly ly mọc ngoài đồng cũng không kiêu sa như hoa lan, hoa hồng. Và không có gì thấp hơn một hoa ly ly mọc ở dưới thung lũng.
Cơ Đốc nhân chúng ta không phải là hoa hồng ở trên núi, mà phải biết tự hạ mình thành một hoa ly ly ở dưới thung lũng. Chúng ta phải như hoa ly ly trong Ma-thi-ơ 6:28-30, yếu ớt, không tự mình làm gì được cả, mà hoàn toàn phụ thuộc vào ân điển và sự thương xót của Chúa.

Sự hạ mình của Chúa Jesus

Khi sống trên đất, Chúa đã khiêm nhượng như hoa ly ly ở dưới thung lũng và như hoa nghệ tây. Dù lớn hơn tất cả, những Ngài đã hạ mình làm người, nhưng không phải là một người để người khác hầu hạ, mà Ngài đã trở thành một đầy tớ để phục vụ cho chúng ta. Thậm chí, Ngài đã hạ mình như một con giun, như Thi Thiên 22:6 “Nhưng tôi là một con trùng, chớ chẳng phải người đâu, Là điều ô nhục của loài người, và vật khinh dể của dân sự”. Ngài là Đấng Tối Cao, nhưng đã hạ mình và chấp nhận để người ta kinh thường, phỉ báng và phun nước miếng vào mặt. Ngài quả thật như một con giun. Ngài hoàn toàn không như những người tự nhận là đầy tớ của Đức Chúa Trời ngày nay. Họ tự nâng mình lên quá cao, bắt mọi người phải nghe mình.

Khi Chúa làm một phép lạ nào đó, Ngài không muốn cho mọi người biết. Khi đọc sách Mác, tôi cảm phục Chúa về sự khiêm nhượng của Ngài. Trong Mác 1, vừa chữa bệnh cho người cùi xong, Ngài liền cấm người đó nói cho người khác. Nhưng người này không nghe theo mà đồn khắp nơi làm nhiều người kéo đến. Nếu chúng ta là Chúa thì chắc chúng ta khoái lắm, ai mà không muốn nổi tiếng? Không phải một số đầy tớ của Chúa cũng được nối tiếng hay sao? Nhưng Chúa chúng ta không phải vậy, Ngài không ở đó để làm “show” như một số Cơ Đốc nhân “nổi tiếng” muốn thu hút nhiều người đến mua vé để xem “show” của mình, và họ rất giàu . Nếu sống vào ngày nay, Ngài cũng không quay phim cảnh Ngài làm phép lạ, để đăng trên TV hay trên youtube mà lẳng lặn bỏ đi đến một nơi vắng vẻ. Ngợi khen Chúa!

Sự hạ mình của của Phao-lô

Ngoài ra, Phao-lô cũng là một tấm gương điển hình về người đầy tớ của Đức Chúa Trời. Trong 1.Cô-rinh-tô 3:4, khi biết có người đề cao mình, tự nhận là môn đồ của mình thì Phao-lô đã phản ứng ra sao? Ông có hãnh diện không? Có tiếp tục để người ta nói vậy không? Không, ông nói trong câu 5-7 rất rõ “Thế thì, A-bô-lô là ai, và Phao-lô là ai? Ấy là đầy tớ, mà bởi kẻ đó anh em đã tin cậy, y theo Chúa đã ban cho mọi người. Tôi đã trồng, A-bô-lô đã tưới, nhưng Đức Chúa Trời đã làm cho lớn lên. Vậy, người trồng kẻ tưới, đều không ra gì, song Đức Chúa Trời là Đấng làm cho lớn lên”. Ông nói ông không là cái thá gì cả mà chỉ là đầy tớ. Có người đầy tớ nào bắt chủ mình phải tôn trọng mình và nghe theo mình không? Nhiều người “đầy tớ” bây giờ nâng mình lên quá cao, còn hơn “ông nội” của chủ nữa, chủ không được nói khác điều đầy tớ nói. Tại sao chúng ta lại chấp nhận? Tại sao chúng ta tự nhận mình là môn đệ của Luther hay một Mr.A, Mr. B nào đó? Chúng ta đừng đề cao con người, mà hãy tôn kính Đấng Christ và hãy để Ngài làm Vua của chúng ta.

Trong câu 1.Cô-rinh-tô1:12, ông cũng nói “Có phải Phao-lô đã chịu đóng đinh trên cây thập tự thế cho anh em, hay là anh em đã nhơn danh Phao-lô mà chịu phép báp tem sao?” Phao-lô luốn muốn người ta đi theo Chúa chứ không muốn người ta đi theo mình, và Phao-lô cũng không cho phép người ta lấy tên mình làm tên của Hội Thánh, hay gọi là “nhóm của Phao-lô”. Thế tại sao, ngày nay chúng ta lại chấp nhận những cái tên như “nhóm của Mr. A”, “nhóm của Mr. B”. Cũng như khi xưa, Phao-lô, Phi-e-rơ, … không phải là lãnh đạo của Hội Thánh mà là Đấng Christ, thì bây giờ Đấng Christ phải là lãnh đạo và làm đầu của Hội Thánh. Người quyết định mọi việc trong Hội Thánh phải là Đấng Christ chứ không phải một người nào cả.

Hoa ly ly giữa đám gai gốc

Khi Hội Thánh nói với Chúa rằng mình chỉ là một hoa ly ly thấp kém ở dường thung lũng, không có gì nổi bật bên ngoài thì Chúa đáp lại: “Người yêu của anh giữa các thiếu nữ, như hoa ly ly giữa đám gai gốc”(Nhã Ca 2:2)

Hình ảnh hoa ly ly giữa đám gai gốc thật tuyệt vời. Tuy là một hoa ly ly thấp hèn, nhưng nếu ở giữa bụi gai, thì nó sẽ nổi bật lên. Trong mắt người đời, một Hội Thánh của Đức Chúa Trời không có nổi bật, nhưng trong mắt Chúa, cô dâu (Hội Thánh) của Ngài đẹp hơn tất cả mọi thứ của thế giới này.

Nguyễn Trường An