Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

NHỮNG KẺ CHÚA CHE GIẤU 4- Nhã Ca


Hễ người vào đâu, hãy nói cùng chủ nhà rằng: 'Thầy bảo: Phòng khách ta sẽ dùng để ăn lễ Vượt-qua với môn đồ ta ở đâu?” (Mác 14:14)

Chương 4- Nhà Yến Tiệc

Tiếng Thì Thầm Của Nhà Vua
Hỡi bạn tình Ta, mình thanh lịch thay, mình thanh lịch thay! Con mắt mình như mắt của bồ câu” (1:15).

Lương Nhơn ngắm nhìn Bồ Câu Thánh, Linh đời đời của Cha, nhờ Đấng đó Ngài đã dâng chính mình cho Đức Chúa Trời và vâng phục cho đến chết, “cái chết của thập giá” chói sáng qua đôi mắt của hồn đang hướng cái nhìn chằm chằm về phiá Ngài trong sự giao thác và tin cậy trọn vẹn.
Qua quyền năng của cùng Đức Linh, nàng đã có khả năng hoàn toàn qui phục Chúa nàng, và nàng có cặp mắt đơn thuần trong việc nàng chọn lựa Đấng Christ và thập giá của Ngài bằng mọi giá: vì vậy Ngài cảm thán, “hỡi bạn tình Ta, …mình thanh lịch thay! Con mắt mình như mắt của bồ câu”.


Sự Đáp Ứng Của Hồn
Hỡi lương nhân tôi, chàng là xinh tốt; Thật, hợp ý thay! Giường của chúng ta xanh xanh. Rường nhà chúng ta bằng gỗ hương nam; Ván lá mái chúng ta bằng cây tùng”. (1:16-17).

Trong sự tự xoá bỏ chính mình, hồn quay về lời ngợi khen của Lương Nhơn mình, vì nàng biết rằng nàng chỉ “đẹp” qua sự hiện diện nội cư của Chúa nàng. Chỉ bởi ân điển Ngài, lòng nàng đã được ổn định để biết Chúa, ý muốn nàng có xu hướng chọn lựa bước theo Ngài cách đầy trọn. “Trong ngày quyền thế Chúa, dân Chúa tình nguyện lại đến” (Thi 110:3). Tất cả đều do ân đển.

   Nàng tiến tới hiểu biết Lương Nhơn mình tốt hơn và dạn dĩ nói, “nhà chúng ta” và “mái chúng ta”, “Chàng” và “tôi”. “Vì mọi sự đều thuộc về anh em, anh em thuộc về Christ, và Christ thuộc về Đức Chúa Trời”( 1 Cor. 3:21,23). Nàng đề cập đến cây tùng bày tỏ rằng nàng hiểu, dầu còn mập mờ, sự liên hiệp với Đấng Christ trong sự sống của Ngài căn cứ trên sự tương giao với Ngài trong sự chết của Ngài, vì cây tùng mọc ở Necropolis, “thành phố của ngườii chết”. Sự chết và sự sống luôn luôn liên kết với nhau trong sự dạy dỗ của Kinh Thánh—chết đối với sự sống cũ đáng rủa sả, và phục sanh đối với sự sống mới, là nguyên tắc nhấn mạnh trải suốt Kinh thánh, dù nói cách rõ ràng hay cách gợi hình.

    “Hỡi Lương nhân tôi, Chàng là xinh đẹp;…nhưng  tôi chỉ là “bông huệ của trũng”. Do đó, hồn đáp lại với Chúa của nàng” Tôi chỉ là một bông hoa nhỏ bé, không đáng cho Ngài chú ý”.

Đức Vua Đánh Gíá Bạn Tình Của Ngài
Bạn tình Ta ở giữa đám con gái Như bông huệ ở giữa gai gốc” (2:1).

Lương Nhơn nói: “nếu ngươi là bông huệ đơn giản, dưới mắt Ta ngươi là bông huệ giữa gai gốc”. Ngài thấy sự sống của Ngài đang lớn lên trong nàng rồi, có cùng các nét đặc sắc của sự khiêm nhường và nhu mì, và Ngài thấy những kẻ khác còn sống sống trong đời sống gai gốc của trái đất, “kết cuộc là phải đốt” (Heb. 6:8). “Bạn tình” của Ngài đẹp đẽ đối với Ngài, như là hoa huệ ở giữa họ.

   Hồn Đánh Giá Lương Nhơn Của Nàng
Lương nhân tôi ở giữa đám con trai Như cây bình bát  (táo) ở giữa những cây rừng. Tôi vui lòng ngồi dưới bóng người; Trái người ngọt ngào cho ổ gà tôi” (2:3).

   Nàng ví sánh Ngài với cây có trái, thích thú lớn của nàng là tìm được trong Ngài mọi sự nàng cần. Nàng đã học tập nói “chúng ta’, và tìm thấy mọi sự trong Đấng Christ là thuộc về nàng, bây giờ nàng khám phá rằng Ngài trở thành mọi sự trong mọi sự cho nàng.

   Đã có lần nàng nói, “tôi thuộc về Phao-lô” hay “tôi thuộc về A-bô-lô” khi nàng tôn vinh con người, nhưng bây giờ nàng không còn nhìn “đám con trai” đang khi nàng ngắm vinh quang Đấng là Con Trưởng từ kẻ chết. Nàng thấy Ngài là bóng mát tránh nắng nóng, nơi ẩn núp khỏi phong ba, và chỉ thoả mãn một mình Ngài, nàng ngồi xuống trong sự an nghỉ trọn vẹn, nhận thấy trái của Ngài dịu ngọt trong ổ gà mình.

Nhà Yến Tiệc
Người đưa tôi vào nhà yến tiệc, Ngọn cờ người phất trên tôi ấy là ái tình” (2:4).

   Khi Lương Nhơn cho nàng xem khải tượng về Ngài, Ngài trở nên mọi sự trong mọi sự cho nàng, nàng nhận thấy nàng được Ngài đưa vào nhà yến tiệc để nếm trước sự liên hiệp mà nàng tìm kiếm trong sự khải thị bao trùm về tình yêu Ngài.

   Sự biểu lộ của Đấng Christ trong tấm lòng là tình yêu. Đức Chúa Trời vui lòng “khải thị Con Ngài” trong nàng (Gal. 1:16). Nàng đã có cái nhìn thoáng về điều nầy khi nàng tương giao với Ngài tại bàn ăn của Ngài; nhưng bây giờ nàng có một sự khải thị về chính Ngài, và thấy rằng bất cứ nơi nào Ngài có thể dẫn nàng đi tới, dù đó là theo con đường thập tự, điều đó cũng ở dưới ngọn cờ thương yêu.

   Hồn không có khả năng đáp ứng đầy đủ mọi khát vọng của nó. Nó kêu gào mong biết được sự hiệp một đó với Chúa phục sanh có ngụ ý gì với các tội nhân được cứu chuộc, nhưng nó không hiểu rằng nó cần được chuẩn bị và củng cố chịu đựng điều đó. “Hãy lấy bánh nho nâng đỡ lòng tôi; Dùng trái táo bổ sức tôi lại; Vì tôi có bịnh ái tình” (2:5), là tiếng kêu của người qui hàng đang ở trong nhà yến tiệc. Sự khải thị về Đấng Christ trong vinh quang Ngài thậm chí làm cho một sứ đồ ngã xuống dưới chân Ngài như chết! (Khải 1:17).

    Hồn cầu xin vài sự nâng đỡ, vì dường như nàng tiếp nhận quá nhiều, nhưng nàng nhớ rằng Ngài đang nắm giữ nàng, cả trong khi Ngài khải thị chính Ngài cho nàng, và nàng không cần sự nâng đỡ nào khác. “Ở dưới có cánh tay đời đời của Ngài” (Phục 33:27). Nàng cảm thán, “Tay tả Người kê dưới đầu tôi, Còn tay hữu Người ôm lấy tôi” (2:6).

Lời Đức Vua Nói Về Sự An Nghỉ:
Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, Ta ép nài các ngươi Bởi những con hoàng dương hay là con nai đồng nội, Chớ kinh động, chớ làm tỉnh thức bạn tình Ta Cho đến khi nó muốn” (2:7)

Bây giờ hồn ở trong sự ngừng nghỉ với Lương Nhơn của nàng, nàng đã bước vào sự an nghỉ.

“Những con gái” nầy có thể tiêu biểu các tín đồ khác, con cái chân thật của  Jerusalem ở trên cao (Galati 4:26), hay như các giáo sư khác mà không biết gì về sự tương giao thuộc linh với Chúa—những kẻ có danh là sống song le là chết. Trong trường hợp nào đó, họ hình thành một nhóm người quan tâm nhiều về hồn nầy mà đang theo Chúa. Họ không biết nàng đang ở trong sự gìn giữ của Chúa như thế nào, vì chính Ngài trở thành Đấng Canh giữ ghen tức của kẻ mà Ngài đã tậu mua bằng huyết của Ngài.

   Ngài thấy, “những con gái” sẵn sàng đột nhập. Họ sẽ tìm cách quấy động hồn nầy, trong khi Ngài nói về sự an nghỉ cho nàng.
   Từ khi nàng nói, “xin hãy kéo tôi, chúng tôi sẽ chạy theo Chàng”, Ngài đã trắc nghiệm sự qui phục của nàng, và bày tỏ cho nàng nhiều hơn về các điều kiện của sự hiệp một với Ngài trong sự sống xủa Ngài. Ngài đã minh chứng rằng nàng quyết định cách vững vàng tiến lên hiểu biết Ngài. Bây giờ có sự cố định của ý muốn mà sẽ giúp Ngài dẫn dắt nàng tiến tới qua các sự trắc nghiệm sâu sắc hơn, không có sự trì hoãn do lý luận, nổi loạn hay lưỡng lự.

   Nhưng Ngài sẽ dẫn nàng đi tới cách êm dịu. Nàng cần được phép có một thời kỳ an nghỉ. “Vì Ngài biết chúng tôi nắn nên bởi giống gì, Ngài nhớ lại rằng chúng tôi bằng bụi đất”(Thi 103:14). An nghỉ trong đức thành tín của Ngài, trong sự “bảo đảm của sự hiểu biết” (Col. 2:2) để bây giờ Ngài ở trong lòng nàng như chỗ định cư của Ngài. Nàng sẽ được củng cố theo thời gian tốt lành của Ngài để nghe tiếng nói của Ngài kêu gọi nàng chổi dậy và đi tới, đến nỗi nàng có thể “đầy dẫy sự đầy đủ của Đức Chúa Trời” (Eph. 3:19).

   Tân Lang thay mặt nàng nói cùng các cô gái lo âu, và nghiêm trang cấm họ quấy động sự bình an của nàng.
   “Nhưng Đức Giê-hô-va ở trong đền thánh của Ngài, trước mặt Ngài, cả đất hãy làm thinh!” (Ha. 2:20).
    “Đức Chúa Trời ở giữa thành ấy; thành ấy sẽ không bị rúng động. Vừa rạng đông Đức Chúa Trời sẽ giúp đỡ nó” (Thi 46:5).

“Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi Bởi những con hoàng dương hay là con nai đồng nội, Chớ kinh động, chớ làm tỉnh thức bạn tình ta Cho đến khi nó muốn
Jessie Penn- Lewis
Minh Khải dịch thuật 10-3-2014