Tôi không, nhưng Chúa biết thôi,
Nghỉ an, hạnh phước, thỏa vui , an bình;
Những ngày khó hiểu thiên trình,
Nhưng Ngài chăm sóc chân tình biết bao!
Mỗi ưu tư bối rối nào,
Hoài nghi, kinh hãi lên cao thật nhiều,
Tìm đâu giải đáp nhiệm mầu,
Tin rằng Chúa biết, tôi nào lo chi.
Tôi không thể--Chúa khả thi,
Nhũ hương chuyên trị sầu bi cuộc đời,
Gánh gồng nặng quá sức tôi,
Tay Ngài nâng đỡ đúng thời điểm thay!
Chim ưng cũng mỏi cánh bay,
Tôi đi, tôi chạy có ngày mỏi chân,
Sức người lắm lúc cạn dần,
Chúa thì có thể, là phần thỏa vui.
Tôi không, nhưng Chúa thấy rồi,
Ánh quang soi sáng cuộc đời về đâu,
Con đường tăm tối dường nào,
Chúa cho quang đãng xiết bao lạ kỳ!
Nhìn chăm mỏi mắt quá đi,
Tôi mong nhắm mắt có kỳ nghỉ ngơi,
Ngủ ngon bình ổn cuộc đời,
Tôi không muốn thấy, Chúa tôi thấy rồi.
Minh Khải 15-12-2014
(Nguồn : A. J. Flint- Thi thiên 23:1-4))
“Đức Giê-hô-va là Đấng chăn giữ tôi; tôi sẽ chẳng thiếu thốn
gì. Ngài khiến tôi an nghỉ nơi đồng cỏ xanh tươiDẫn tôi đến mé nước bình tịnh. Ngài bổ lại linh hồn tôi, Dẫn tôi vào các lối
công bình, vì cớ danh Ngài. Dầu khi tôi
đi trong trũng bóng chết, Tôi sẽ chẳng sợ tai họa nào; vì Chúa ở cùng tôi: Cây
trượng và cây gậy của Chúa an ủi tôi”