Đời tôi Chúa biết rõ thay,
Thức ăn, áo mặc, nhà nầy hôm nay,
Lo toan ray rứt mỗi ngày,
Lời Ngài hứa rõ ban đầy cho tôi.
Tâm tư Ngài biết trước rồi,
Cả bao ao ước mà tôi chưa trình;
Khát khao sâu kín tâm linh,
Chúa khôn ngoan cấp phỉ tình không vơi.
-
Đường tôi Ngài cũng biết rồi,
Bước từng bước một Chúa tôi lập trình;
Tố giông hay lúc an bình,
Bước trong bóng cánh hiển vinh của Ngài;
Đồng hoang hay lối chông gai,
Kẻ thù ẩn nấp đêm dài cản ngăn,
Ngài ban ánh sáng đưa chân,
Tôi nào cô độc đơn thân bao giờ.
-
Hồn tôi có đói Chúa lo,
Ân Ngài đầy đủ ban cho nguy nàn,
Yếu suy dựa Đấng toàn năng,
Ngước nhìn mặt Chúa những lần sợ nguy;
Tôi cần sàng sãy từng li,
Hầu cho rơm rạ, lúa mì tách ra;
Tự tôn, xưng nghĩa quá đà,
Gục đầu chân Chúa để mà ăn năn.
-
Yêu tôi dù biết trăm phần,
Tình yêu Ngài đợi nhiều lần kiên tâm,
Lòng tôi ngổ ngáo, cứng ngầm,
Nhờ Ngài tôi bỏ ý tâm cứng đầu.
Thân nầy tồn tại bao lâu,
Ngài am hiểu bởi đất nào tạo nên;
Tôi nhờ thiên hựu y nguyên,
Nghỉ trên tri thức vô biên của Ngài.
Minh Khải – 14-12-2014
(Nguồn: Annie Johnson Flint- Mathio 6: 31-32, Thi thiên 139:1-4).
“Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã dò xét tôi, và biết tôi. Chúa biết
khi tôi ngồi, lúc tôi đứng dậy; Từ xa Chúa hiểu biết ý tưởng tôi. Chúa xét nét
nẻo đàng và sự nằm ngủ tôi, Quen biết các đường lối tôi. Vì lời chưa ở trên lưỡi tôi, Kìa, hỡi Đức
Giê-hô-va, Ngài đã biết trọn hết rồi.-- Thế thì, chớ lo lắng rằng: 'Chúng ta ăn
gì? Uống gì? Mặc gì?' Vì mọi điều đó các dân Ngoại bang vẫn lo; song Thiên Phụ
các ngươi biết các ngươi cần dùng những điều đó rồi”