"Hỡi Đức Chúa Trời sự nhân từ
Chúa quí biết bao! Con cái loài người nương náu mình dưới bóng cánh của Chúa. Họ
nhờ sự dư dật của nhà Chúa mà được thỏa nguyện; Chúa sẽ cho họ uống nước sông
phước lạc của Chúa"(Thi Thiên 36: 7,8).
"Nhưng hễ ai uống nước ta
cho, thì đời đời hẳn chẳng hề khát nữa; vì nước ta cho sẽ thành một mạch nước
trong người đó, văng ra cho đến sự sống đời đời " (Giăng 4:14).
"Ngày chót, là ngày trọng thể
trong kỳ lễ, Jêsus đứng lên kêu rằng: “Nếu người nào khát, hãy đến cùng ta mà uống.
Kẻ nào tin ta thì các sông nước hằng sống
sẽ chảy từ trong lòng người ấy, y như Kinh thánh đã chép vậy” (Giăng 7:37, 38).
"Thiên sứ lại chỉ cho tôi
xem sông nước sự sống ở giữa đường của thành, trong như thuỷ tinh, từ ngai Đức
Chúa Trời và Chiên Con chảy ra..." (Khải Huyền 22: 1).
"Thánh Linh và tân phụ cùng
nói: “Hãy đến!” Kẻ nghe hãy nói: “Hãy đến!” Ai khát cũng hãy đến. Kẻ nào muốn,
hãy nhận lấy nước sự sống cach miển phí " (Khải huyền 22:17 ).
Rời Ezekiel vào thời điểm này, chúng
ta chuyển suy nghĩ của mình đến ý
nghĩa đơn giản của dòng sông sự sống, và tất cả các lời hứa lạ lùng của Đức
Chúa Trời liên kết với nó. Chúng ta bắt đầu với một lời tái tuyên bố về thực tế
rằng những điều nói về dòng sông sự sống, con sông của Đức Chúa Trời - về con
cái loài người được thỏa mãn và tưới nước, được đầy dẫy và làm ống dẫn và
phương tiện của sự sống này trong sự đầy đủ - tất cả thể hiện những gì đời sống
Cơ Đốc nhân được dự định. Chúng ta khẳng định điều đó cách đơn giản nhưng tích
cực vào thẩm quyền của Lời Đức Chúa Trời. Đó là cách nó bày tỏ những gì Đức
Chúa Trời đã dự bị cho. Đó là cách nó làm gì cho đời sống Cơ Đốc nhân.
Một lần nữa, Kinh Thánh có đầy đủ
câu trả lời. Đó là Đức Chúa Trời đã ban Đức Thánh Linh Ngài: và, trong suốt
Kinh Thánh, biểu hiệu của Đức Thánh Linh là Linh của sự sống như nước - không
phải theo cách nhỏ giọt, nhưng như các con sông. "Các sông nước hằng sống",
Chúa Giêsu nói ; và John, ngay lập tức cho ý kiến về điều đó, ông cho biết:
"Điều này Ngài phán về Đức Linh..." Chúa đã sai Đức Thánh Linh trong
các giới hạn này để làm cho đời sống Cơ Đốc nhân như thế này. Con Sông là gì?
Đây là con sông sự sống. Chúa Giêsu nói: "Ta đến để cho chiên được sống,
và có thể có sự sống dư dật" (Giăng 10:10); không theo cách nhỏ giọt,
nhưng dồi dào. Đó là ý tưởng của Ngài, cho đời sống Cơ Đốc nhân. Sự đầy đủ của sự sống, sự đầy đủ này của Thánh
Linh là gì? Câu trả lời nằm trong một đoạn nói cho chúng ta bởi Paul: "...
hầu cho anh em được đầy dẫy mọi sự đầy đủ của Đức Chúa Trời" (Eph 3:19.).
Đó là sự đầy đủ của Đức Chúa Trời; và tuyên bố rằng đó là ý chỉ, mục đích, ý định
của Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ được đầy dẫy sự đầy dủ đó.
Một câu hỏi nữa. Động cơ nằm đằng
sau việc ban ra con sông này là gì? Ðiều gì kể đến, những gì giải thích, bởi những
động cơ nào mà Đức Chúa Trời trù định và cung cấp cho chúng ta điều này? Và câu
trả lời chỉ bằng một từ ngữ : ân sủng. Con sông này là dòng sông ân sủng của Đức
Chúa Trời. Cùng điều nầy John ám chỉ khi nhìn lại từ một cuộc sống lâu dài, thời
gian dài đã trôi qua kể từ lần đầu tiên ông tiếp xúc Chúa Giêsu, ông cho biết:
"Bởi từ trong sự đầy dẫy của Ngài mà chúng ta đều nhận được cả, và ân điển
gia trên ân điển" (John 1:16). Đây là một con sông làm đảo lộn. Đó là một
điều tuyệt vời cho một ông già chín mươi tuổi, với tất cả những gì ông đã nhìn
thấy về công việc của Đức Chúa Trời, và tất cả những người mà ông đã quen biết
khi họ từng đi vào ân sủng này, để thu thập tất cả trong lời chứng này: "chúng
ta đều nhận được cả '(Tôi tự hỏi những ai là những người mà ông đã nói đến - chắc
chắn một số lượng lớn). “chúng ta đều nhận được cả, và ân điển gia trên ân điển'-
'Chúng ta đã uống đầy đủ, nhưng hầu như không
chạm vào rìa của sông hồng ân này.' Hoặc nghĩ về những lời của Thánh Phaolô -
chắc chắn có thể chỉ là bị ngập úng nước, có thể mô tả hoặc xác định những gì
Paul có ngụ ý khi ông nói: "... nhưng nơi nào tội lỗi đã thêm lên, thì ân
điển lại càng dư dật muôn phần hơn" (. Rom 5:20) -
--Êphêsô – lá thư của sự đầy đủ
Bây giờ, để có được một số ý tưởng
về điều này có nghĩa là gì, ân sủng dư dật nầy, sông ân sủng này, chúng ta chuyển
sang cuốn sách rất quen thuộc- thư gửi tín hữu Êphêsô. Bạn biết rằng đây là tài
liệu về sự đầy đủ. Bức thư này được viết theo độ bậc nhất trên bậc nhất, một sự
tuôn đổ mạnh vào bến bờ của ngôn ngữ, chính nó như là sự cố gắng đối phó với
các sự bao la vô tận đó trước mắt. Ngôn ngữ là ngôn ngữ của các sự tuôn tràn sự
đầy đủ. Đó là "vượt quá mọi sự chúng ta cầu xin và suy tưởng " (3:20)
- một làn sóng nầy nối tiếp làn sóng khác, áp đảo, bao trùm. Một lần nữa, chúng
ta thấy, để 'hiểu thấu bề rộng, bề dài, bề cao, bề sâu của sự ấy là thể nào "(3:
18,19). Đó là lá thư của sự đầy đủ thần thượng cho dân của Đức Chúa Trời.
Và sự đầy đủ thần thượng đó được
trình bày theo nhiều cách rất tuyệt vời. Bức thư này mang đến cho chúng ta những kiến thức và hiểu biết về những
gì không tìm thấy ở nơi nào khác trong Kinh Thánh: các tư tưởng lớn của Đức
Chúa Trời đối với dân Ngài trước khi có thời gian, và trước sự tuyển chọn, lựa
chọn dân đó cho chính mình Ngài, với một mục đích lớn trước mắt. Đức Chúa Trời đang
bước ra từ cõi đời đời vào cõi thời gian để tìm thấy chúng ta, và nâng chúng ta
ra khỏi cõi thời gian và mang chúng ta vào cõi đời đời, với những tư tưởng vĩ đại,
những thiết kế tuyệt vời, những ý định tốt, các mục đích lớn. Chúng ta đang có
một sự mặc khải tuyệt vời về những suy nghĩ trước đây của Đức Chúa Trời có về chúng
ta, về sự kêu gọi của Ngài với chúng ta trong cõi thời gian, và trong những mục
đích lớn của tư tưởng đó và sự kêu gọi đó, được thực hiện trong các thời đại của
các thời đại.
Bạn thân mến, nếu bạn đã đáp lại
tiếng gọi của Chúa Giêsu Christ và ân sủng của Đức Chúa Trời, bạn sẽ tìm thấy,
khi bạn tiến lên, rằng bạn đang bị cuốn vào một cái gì đó to lớn kinh khủng, một
cái gì đó bao la, một cái gì đó mà bạn không thể đối phó. Tại đây Ezekiel đã đến
cách tuyệt vời để giải cứu chúng ta, đang khi chúng ta cố gắng mường tượng những
gì có ở đây. Bạn nhớ làm thế nào dòng sông ra từ bên dưới các ngưỡng của ngôi
nhà, chảy theo hướng của bàn thờ, thông qua toàn khu vực thánh thiện, và xuống
đến miền đất, đạt chiều rộng và tăng chiều sâu. Vị tiên tri đã nói rằng con người
trong khải tượng dẫn ông đến con sông và sau đó xuống sông, và lúc đầu nó đến mắt
cá chân; và sau đó ông đã dẫn thêm cho đến khi nó đã sâu đến đầu gối, và được dẫn
dắt cho đến khi nó sâu đến đùi; sau đó - "vì nước đã lên, phải đạp bơi ",
và mô tả cuối cùng là, "một con sông mà người ta không có thể lội qua"
(Ez 47: 1-5.).
Điều đó tuyệt vời! Nếu đó là con
sông của ân sủng thần thượng, nó nhiều hơn những gì bạn và tôi sẽ có thể ôm lấy
hoặc thấu triệt, nhiều hơn những gì chúng ta có thể mang lấy vào bên trong bằng
năng lực hạn chế nghèo nàn của chúng ta. Nó sẽ vượt ra ngoài chúng ta, luôn
luôn, bất kể các nhu cầu có thể là gì; nó sẽ luôn luôn vượt quá tầm mức chúng
ta. Các bạn đã nhận ra điều đó chưa? Tôi đã thấy. Bạn đã bao giờ bị đưa đến nơi
mà bạn tuyệt vọng về chính mình - nơi mà bạn nghĩ rằng có lẽ ân sủng của Đức
Chúa Trời không thể giúp bạn nữa? Nhưng bạn thấy rằng con sông này vượt ngoài bạn
hoàn toàn: bạn không thể đối phó với dòng sông ân sủng này! Như tôi đã nói, nếu
bạn đáp ứng sự kêu gọi của ân điển, bạn sẽ khám phá ra rằng đó là một cái gì đó
to lớn kinh khủng. Nó quay lại trước thời gian và sau thời gian: nó vô biên cũng như vĩnh cửu.
--Ân Điển cơ sở của tất cả
Chúng ta nhìn vào bức thư gửi tín
hữu Êphêsô. Đây là lá thư đã nói về sự đầy đủ, và điều ấn tượng về nó là điều
này: là một trong những từ ngữ thường được sử dụng nhất trong đó là từ "ân
sủng". Nó không phải là một lá thư dài - bạn có thể đọc nó trong hai mươi
phút - và bạn sẽ cứ găp chữ 'ân sủng' không ít hơn mười hai lần. Chúng ta hãy xem
những gì nó đã nói về ân sủng trong mối quan hệ với sự đầy đủ. "Nhưng Đức
Chúa Trời …đang khi chúng ta chết trong các sự quá phạm của mình, thì Ngài đã
làm cho chúng ta đồng sống động với Đấng Christ ấy là nhờ ân điển mà anh em được
cứu và khiến cho chúng ta cùng sống lại với Ngài, và đồng ngồi với Ngài ở trên
trời trong Christ Jêsus" (Eph 2: 4-6).. "Nhờ ân điển mà anh em được cứu
". Các chữ trong dấu ngoặc của sứ đồ đó, là một điều to lớn. "Khi chúng
ta chết" - đã chết với Đức Chúa Trời, đã chết với tất cả mục đích của Đức
Chúa Trời, đã chết với tất cả ý nghĩa của sự hiện hữu của chúng ta là gì theo quan điểm của Đức Chúa Trời; vâng, "chết
trong các quá phạm của chúng ta" - Ngài "đã kích hoạt cho chúng ta đồng
sống động với Đấng Christ". Về chữ 'Nhưng',
sứ đồ rất cẩn thận để nói, - "nhưng-- đó là tất
cả của ân sủng." "Bởi ân sủng ngươi đã được cứu." Đó là cơ sở của
tất cả mọi thứ.
Bạn thấy đấy, ông sẽ nói những điều
rất tuyệt vời. Hầu như ngay lập tức, ông khởi động tiến vào các vấn đề của sự đầy
đủ đời đời này. Ông sẽ đưa chúng ta trở lại và ông sẽ đưa chúng ta tiến tới, và
ông sẽ cho chúng ta biết một số điều đáng kinh ngạc về đời sống Cơ Đốc nhân này.
Nhưng cơ sở của tất cả, ông đặt tại đây, trong dấu ngoặc, như muốn nói:
"Hãy để chúng ta khá chắc chắn rằng chúng không tiến tới quá nhanh, nhưng
biết chính xác những gì là cơ sở của tất cả - bởi ân sủng." Cơ sở của tất
cả mọi thứ đều là ân sủng. Hãy để chúng tôi nói cách đơn giản, khá dứt khoát, rằng,
bất cứ điều gì bạn làm, bạn còn tiến tới bao lâu nữa, hy vọng, tranh đấu và chờ đợi, bạn sẽ không
bao giờ ra ngoài từ ngữ này: nó sẽ luôn luôn là trên cơ sở của ân sủng. Và ân sủng
là ân sủng - đó là ân điển! Đức Chúa Trời đã nói nó là ân sủng - nó đã là ân sủng,
và bạn sẽ không bao giờ làm cho nó thành bất cứ điều gì khác. Đó là cánh cửa mở
cho tất cả mọi thứ. Ân Điển mở cửa ra, và trở thành lối vào tất cả sự đầy đủ
này. Con sông của ân sủng mang chúng ta vào trong.
--Ân Điển là mục tiêu của tất cả
"... hầu cho trong các đời
tương lai Ngài có thể tỏ ra ân điển cực kỳ phong phú của Ngài bằng sự nhân từ đối
với chúng ta trong Christ Jêsus" (2: 7). Và sau đó là một xác nhận lại để
bảo vệ rằng: "Vì nhờ ân điển bởi đức tin mà anh em được cứu " (so với
8). Thật là một tuyên bố tốt đẹp! Tôi thường nói rằng bạn không bao giờ có thể
làm cạn kiệt lá thư này. Mỗi mảnh nhỏ của nó sẽ chiếm giữ bạn trong suốt cuộc đời,
và điều đó không phải là phóng đại. Chỉ cần nghe một lần nữa: "hầu cho
trong các đời tương lai Ngài có thể tỏ ra ân điển cực kỳ phong phú của Ngài bằng
sự nhân từ đối với chúng ta trong Christ Jêsus". Bạn có thể nắm bắt được
điều đó không? Nó vượt ra ngoài bạn, nó làm bạn tắt thở. Nó đánh bại và thách đố
mọi nỗ lực để thấu hiểu và am hiểu cùng giải thích. Nhưng có những tuyên bố. Dưới
sự chiếu sáng và thúc ép của cùng Đức Thánh Linh này - Thánh Linh đời đời, Đấng
biết tất cả mọi thứ trước khi con người biết, và biết tất cả mọi thứ khi thời
gian sẽ không còn nữa - con người này, Paul, đã được lãnh đạo để viết xuống,
như mục tiêu tuyệt vời về ân sủng. "Hầu cho trong các đời tương lai Ngài
có thể tỏ ra ân điển cực kỳ phong phú của Ngài bằng sự nhân từ đối với chúng ta
trong Christ Jêsus". Đó là đích điểm của tất cả. Cơ sở của tất cả là ân sủng;
đích điểm cuối cùng của tất cả là ân sủng. Đây là tiến trình của dòng sông - ân
sủng. Đây là hướng đi của dòng sông, nhặt chúng ta lên trong cõi thời gian – kêu
gọi chúng ta, cứu chúng ta bởi ân sủng.
Đây là mục tiêu của dòng sông - mang chúng ta vào các thời đại hầu đến và làm
cho chúng ta thành phương tiện hay chiếc bình để phô diễn "ân điển cực kỳ
phong phú của Ngài". Ân sủng của Đức Chúa Trời vĩ đại biết bao!
--Ân Điển để tuyên rao Đấng Christ
Chúng ta di chuyển đến chương kế
tiếp. "...chắc anh em đã nghe về chức gia tể của ân điển Đức Chúa Trời đã
vì anh em mà phó thác cho tôi, .. Còn tôi đã được làm người cung cấp của Tin
Lành ấy, theo sự ban tứ của ân điển Đức Chúa Trời, mà Ngài đã ban cho tôi theo
sự vận hành của quyền năng Ngài. Tôi vốn
nhỏ hơn kẻ nhỏ hơn hết trong cả các thánh đồ; dầu vậy, Ngài đã ban cho tôi ân
điển ấy, để tôi giảng cho dân Ngoại bang sự giàu có không dò lường được của Đấng
Christ" (3: 2,7,8). Đây là ân sủng lựa chọn cho sự phục vụ. Đó là một điều
kinh khủng mà con người này đã được kêu gọi để làm. Ông đã suy nghĩ, "Sự kêu
gọi mà Đức Chúa Trời đã đặt trên tôi lớn lao biết bao! Đặc quyền lớn này, cơ hội
này, lựa chọn này của tôi bao la biết bao - tôi, tôi là người nhỏ nhất của tất
cả các vị thánh! Hãy nghĩ rằng tôi được lựa chọn cho điều đó! Nó chỉ là ân sủng".
Bây giờ, bạn và tôi đều không bằng
Paul, về bất kỳ phương tiện nào; chúng ta không đứng trong cùng thể loại như
ông. Nhưng chúng ta có cùng một thông điệp và ủy nhiệm phước hạnh. Không có ai
trong chúng ta không được mời gọi để tuyên rao ân sủng của Đức Chúa Trời cho
muôn dân. Có thể là quốc gia mà chúng ta đã được sinh ra và trong đó chúng
ta phải ở lại, nó có thể không bằng nước của người khác; nhưng, như dân của Đức
Chúa Trời, như một phần của Hội thánh, Thân Thể Đấng Christ, chức năng của chúng
ta, nghiệp vụ của chúng ta, sự tồn tại của chúng ta là bày tỏ ân sủng của Đức
Chúa Trời. Thậm chí bởi ân sủng mà chúng ta sẽ có thể làm điều đó! Thật là một
ân điển kinh khủng, bất kỳ ai trong chúng ta cũng sẽ được phép, ngay cả trong
cách nhỏ nhất, để cung cấp cho người khác những điều của Đấng Christ.
Đây là ân sủng lựa chọn của Đức
Chúa Trời – ân điển tối thượng, Paul đã gọi nó như vậy. 'Tại sao lại chọn tôi?
tại sao cho phép tôi? tại sao cho tôi vinh dự này- đối với một người "vốn
nhỏ hơn kẻ nhỏ hơn hết trong cả các thánh đồ "? Bạn có thể đặt mình vào hạng
loại đó? Tôi nghĩ rằng có một số người cảm thấy giống như thế. Paul đã không
nói, ‘nhỏ hơn tất cả các nhà truyền giảng, hoặc giáo sư, nhưng: "vốn nhỏ
hơn kẻ nhỏ hơn hết trong cả các thánh đồ" - của mọi Cơ Đốc nhân. Bạn có cảm
thấy như thế? Có: không có bất kỳ sự giả vờ khiêm tốn nào ở đây, không có bất kỳ
sự nhu mì đóng kịch, chúng ta có thể tin rằng mình cũng được như thế; chúng ta
có thể cảm thấy rằng chúng ta hoàn toàn vô giá trị. Nhưng ân sủng tối thượng trông
về phía người vô giá trị nhất và nói: "Có thể, ngay cả đối với bạn, biết
ơn điển của tôi trong mức lượng như vậy mà bạn có thể bước đi và thành thật nói
với người khác về nó mà không cần ở trong một vị trí sai trật, mà không có được
bất kỳ mâu thuẫn nào . '
--Sự Dự Bị của Ân Điển
Chúng ta đến chương tiếp theo.
"Nhưng đã ban ơn cho mỗi một người trong chúng ta theo lượng ban tứ của Đấng
Christ" (4: 7). Tại đây ân sủng đang làm cái gì khác. Ân Điển kêu gọi chúng
ta; ân sủng mang chúng vào mục đích và tư tưởng lớn lao của Đức Chúa Trời,
trong đường hướng trực tiếp với mục tiêu đó trong các thời đại sắp đến để biểu
hiện và hiển thị ra "ân điển cực kỳ phong phú của Ngài bằng sự nhân từ đối
với chúng ta trong Christ Jêsus "; tiếp theo, khi chúng ta vào trong đó rồi,
ân sủng cho chúng ta một cái gì đó để làm - một số công việc để làm, một số sứ
điệp để truyền đạt; và sau đó ân sủng đứng đằng sau yểm trợ chúng ta và tạo ra
sự dự bị đầy đủ. "Nhưng đã ban ơn cho mỗi một người trong chúng ta theo lượng
ban tứ của Đấng Christ": ân điển là sự dự bị tuyệt vời cho tất cả những gì
mà Đức Chúa Trời kêu gọi chúng ta làm và việc Ngài đưa ra trước mắt..
Sứ đồ biết rằng ân sủng như là sự
dự bị dường nào! Có một thời gian khi ông thấy mình gặp khó khăn, phiền não- thực
sự, hầu như khó chịu, cũng như yếu thế và bị cản trở - bởi điều gì đó trong cuộc
sống của mình. Đó không phải là một tội lỗi, không phải cái gì sai về mặt đạo đức,
nhưng có lẽ là một căn bệnh thể chất. Ông mô tả nó như là "một sứ giả của
Sa-tan, để thoi vả tôi ', “một cái giằm xóc vào thịt tôi" (2 Cor 12: 7).,
Một cái gì đó mà dường như luôn luôn có thể đang đè ông ta xuống. Và ông nói,
'Làm thế nào, làm thế nào trong cả thế giới, tôi có thể hoàn thành sứ vụ của
tôi, làm thế nào tôi có thể làm tất cả những gì Đức Chúa Trời đã gọi tôi làm, vì
điều này luôn luôn can thiệp và làm phiền tôi? Nó có vẻ như một sự mâu thuẫn;
nó có vẻ không phù hợp với sự kêu gọi và tính khả thi. Về một bên, tôi nghe thấy
một giọng nói rằng: Đức Chúa Trời đã kêu gọi bạn cho điều này; và, mặt khác,
tôi thấy rằng Ngài đã ban cho tôi sự bất tiện khủng khiếp này trong nó '.
Paul ở trong nỗi đau đớn của nan
đề đó, mà dường như nghịch lý. Ông nói: "Tôi đã kêu la với Chúa về nó và
nói: Lạy Chúa, cất nó đi - đó là một trở ngại, đó là một hạn chế. Không có câu trả
lời. Và tôi đã nói một lần nữa, Chúa ơi, xin cất nó đi! Cũng Không có câu trả lời.
Và tôi trở lại lần thứ ba - "Về điều nầy tôi đã ba lần nài xin Chúa khiến
nó lìa khỏi tôi" – Chúa ơi, xin cất nó đi. Và Chúa đã nói, “Không”, Ta sẽ
không. Nhưng Ngài phán cùng tôi: "Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì quyền
năng của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối". Không cất lấy nó đi, Ta sẽ
làm cho nó để cho con có thể làm tất cả những gì Ta muốn con làm. Con có thể có
những hạn chế, con có thể có khó khăn; con có thể có những điều mà dường như
gây ra sự thất bại và rút ngắn; Nhưng ân sủng có thể làm những điều mà bất chấp
có chúng '.
Những điều đó có thể cần thiết,
như Phaolô đã thấy, “Lại e rằng tôi quá tự cao". Chúng có thể là cần thiết
để cắt bỏ niềm tự hào, mà sẽ phá hỏng bất kỳ chức vụ nào đó cách nhanh hơn bất
cứ điều gì khác. Sự kiêu ngạo sẽ tiêu diệt sự hữu dụng với Đức Chúa Trời còn nhanh
chóng hơn vì ốm đau, thương tật hoặc 'sứ giả của Satan đấm'. Chúng ta hãy cắt bỏ
điều đó bất cứ giá nào, và dựa vào các nguồn cung cấp của ân sủng, trong đó sẽ
thấy rằng điều đó được thực hiện.
--Ảnh hưởng của Ân Điển
"Chớ có lời thối tha nào ra
từ miệng anh em, nhưng khi có cần thì hãy dùng lời lành có thể gây dựng, để
giúp ơn cho kẻ nghe" (4:29). Hiệu quả của ân sủng trong cuộc sống của chúng
ta là làm cho ta cư xử đúng, nói đúng; để trở thành người tốt, người lịch sự,
người nhân hậu; nói những điều mà có thể cung cấp ân điển: đến nỗi những người
khác, vì công việc của ân sủng trong chúng ta, cũng được ban ân, mang tính chất
của ân sủng Đức Chúa Trời. Đây là hiệu quả hoặc ảnh hưởng của ân sủng trong đời
sống chúng ta. Ân sủng của Đức Chúa Trời làm việc trong cuộc sống của bạn và
tôi có nghĩa là gây ảnh hưởng đến những người khác, để họ cũng đi theo ảnh hưởng
của ân sủng và được thay đổi.
"Chớ có lời thối tha nào ra
từ miệng anh em". Bởi vì công việc của ân sủng trong bạn, bạn không sử dụng
những từ ngữ mà người khác nói. Nhưng nó không kết thúc ở đó. Sự hiện diện của
bạn làm cho người khác cảm thấy rằng có sự sai lầm khi nói loại điều đó ra, nói
như thế, và ngay cả những người không tin kính bắt đầu ngừng sử dụng thông tin hư
hoại của họ trước hiện diện của bạn. Ân sủng của Đức Chúa Trời trong cuộc sống
của bạn đặt một hạn chế trên họ. Và nếu họ không nói ra được, họ sẽ có một thời
gian tồi tệ sau đó! Họ nói, 'Tôi muốn biết bí mật của bạn - làm thế nào mà bạn
có thể bị khiêu khích, khó chịu, đảo lộn,
nhưng không nói lời này. Bạn không nói ra à! ' Đó là một khởi đầu đơn giản của
một công tác ân sủng trong những người khác vì công việc của ân sủng trong bạn
- tác động của ơn này đến người khác khi nó đã được làm việc trong chúng ta trước
rồi. " Điều đó có thể gây dựng, để giúp ơn cho kẻ nghe." Đó là loại tốt
nhất của chức vụ, có đúng không? – Điều nầy tốt hơn nhiều so với sự thuyết giảng
và nói chuyện, hoặc nói với mọi người rằng họ nên hay không nên làm những điều gì
đó. Hãy để họ thấy ân sủng của Đức Chúa Trời, và chịu ảnh hưởng của nó, và họ
có thể được thay đổi. Ân Điển là một điều có hiệu quả. Nó không phải là một cái
gì đó thụ động; nó là cái gì mà nói với kẻ khác.
--Sự Chúc Phước của Ân Điển
Cuối cùng: "Nguyện ân điển ở
với hết thảy những kẻ thương yêu Chúa chúng ta là Jêsus Christ cách thanh bạch (không hư nát)" (6:24). "Ân Điển ở với
tất cả ..."Đây là một phần của những gì chúng ta gọi là "sự chúc phước'.
"Chúc cho anh em được bình an, thương yêu với đức tin từ Đức Chúa Trời là
Cha, và từ Chúa Jêsus Christ!". Vâng, nhưng đó là một phúc lành của ân điển!
Một phúc lành không chỉ là một công thức được phát ngôn ở cuối một cuộc nhóm họp.
Một lời chúc phước là một phước lành để truyền đạt. Và chúng ta phải là một sự
chúc phúc lành. Chúng ta phải chính là ân điển của Đức Chúa Trời trong thế giới
này, phước lành của Đức Chúa Trời cho người khác. Dễ dàng công bố một cái gì đó
mà chúng ta gọi là 'phước lành' hoặc 'lsự chúc lành'. Nhưng con người đã kết
thúc bức thư của mình như thế này không chỉ sử dụng ngôn ngữ đạo đức, tóm tắt lá
thư của mình trong một cách đẹp, cách thích hợp. Ông còn là một sự chúc phúc
lành. Bạn và tôi đã ở dưới sự chúc phước của ân sủng Đức Chúa Trời, trong con người này Paul. Bây
giờ cùng một ân huệ đó hướng về chúng ta, chúng ta nên là một phước lành: không
chỉ đơn thuần là chúng ta nên cầu nguyện ban một phước lành cho người khác, và
không chỉ phát ngôn lời chúc phước lành trên những người khác, nhưng là một phước
lành - phước lành của ân sủng của Đức Chúa Trời.
Ân sủng của Đức Chúa Trời là một
điều rất lớn: đó là quyền năng để cứu rỗi, để giữ gìn, để sử dụng, và làm cho chúng
ta nên một phước lành. Khi đáp ứng với ân sủng của Đức Chúa Trời, chúng ta thấy
mình trong một cái gì đó rất tuyệt vời - một cái gì đó mà có thể không bao giờ,
không bao giờ được bù lại bằng bất cứ điều gì hoặc mọi thứ khác mà chúng ta có
thể có. Và do đó, Sứ đồ đã rất quan tâm, và cầu nguyện rằng các tín hữu có thể
không thiếu hụt trong ân sủng của Đức Chúa Trời. Chúng ta cũng cầu nguyện liên
quan đến bất kỳ ai có thể không thuộc về Chúa - mà họ có thể bỏ lỡ ân sủng của Đức
Chúa Trời. Ân huệ này ban ra từ chúng ta một cách tự do và - vì nó là ân sủng -
không cần có gì để làm cơ sở cho các hoạt động, kêu gọi chúng ta làm gì, nhưng
chỉ chấp nhận nó trong đức tin, tin vào đức tin tốt lành của Chúa. Đó là tất cả.
Bạn sẽ chỉ đưa nó trở lại nếu bạn cho rằng, trong bất kỳ cách nào, 'Tôi không đủ
tốt'. Điều đó đặt ân sủng thành tòa án, đúng không? - Vì ân sủng chỉ là những
gì là tốt đủ. Chúng ta không đủ tốt! Chúng
ta gần như có thể nói rằng nó đòi hỏi chúng ta đủ tốt. Sẽ không bao giờ là một
điều gọi là ân sủng nếu chúng ta đủ tốt.
Có lẽ bạn cho rằng: "Nhưng nếu
tôi bắt đầu, tôi sẽ không thể tiến lên'- và bạn đặt ân sủng của tòa án ra một lần
nữa, bởi vì không ai trong chúng ta đã từng tiến tới một ngày mà không có ân sủng
của Đức Chúa Trời. Ân Điển đến để giữ chúng ta đi. "Nhưng tôi không bao giờ
có thể có bất kỳ sự hữu dụng nào với Đức Chúa Trời - ô, không, tôi có thể không
bao giờ nghĩ rằng tôi có thể phục vụ Chúa. ' Bạn đặt ân sủng của tòa án khi bạn
nói như vậy. Hãy hỏi những người đã được Đức Chúa Trời sử dụng nhiều nhất – hãy
hỏi con người này- Paul, là người được Chúa sử dụng cách mạnh mẽ. Có phải vì
ông đã là một con người có học thức như vậy, rất thông minh, rất trí tuệ, có sức
mạnh to lớn như vậy của tâm trí và ý chí không? Ông sẽ nói với bạn, "Chắc
chắn là không; không có gì trong số điều đó đưa tôi tiến lên. Không có gì cả,
ngoại trừ ân sủng của Đức Chúa Trời ở trong tôi, làm hoàn thành sứ vụ của tôi.
' Bạn nói, 'Vâng, tôi nghĩ rằng sự kêu gọi tuyệt vời, điều nầy vượt xa ngoài tầm
của tôi. Đó có thể là đúng đối với một số người, nhưng tôi không thể nghĩ rằng
nó được áp dụng với tôi. 'Nếu bạn nói điều đó, một lần nữa bạn đặt ân điển ra một
bên rồi, nó là ân điển, nghĩa là nó sẽ làm điều đó. Đó là ân sủng đã viết tên
chúng ta trong sách sự sống của Chiên
Con, và ân sủng mà đã bắt đầu chắc sẽ hoàn thiện.
Đó là tất cả của ân sủng. Hãy
gieo mình vào ân sủng của Đức Chúa Trời. Tôi khá chắc chắn rằng một số người
trong chúng ta đã biết Chúa một thời gian dài, thấy rằng đây là điều duy nhất để
làm, và chúng ta muốn làm điều đó một lần nữa: chỉ cần nhảy vào con sông này và
để cho nó đưa chúng ta tiến tới - dòng sông của ân sủng.
T.A.Sparks
Minh khải dịch—31-8-2015
'