Kinh Thánh: Xa 12:1-9; 14:1-7,
12-15
Đấng Christ được khải thị trong
sách Xa-cha-ri là Đấng Christ có liên quan mật thiết đến lịch sử nhân loại. Sáu
chương đầu cho thấy Ngài có liên quan đến đế quốc Ba Tư, còn 6 chương cuối cho
biết Ngài có liên quan đến đế quốc Hy Lạp và đế quốc La Mã. Như chúng ta đã
thấy, trọng tâm của những lời tiên tri trong các chương 9 đến 11 nói về Đấng
Christ là Đấng Mê-si-a bị khước từ. Trong các chương từ 12 đến 14, Đấng Christ
được khải thị là Đấng Mê-si-a trở lại được tôn lên làm vua, không chỉ trên
Israel mà còn trên khắp thế giới. Lần
đến thứ nhất của Ngài được mô tả trong Xa-cha-ri từ chương 9-11 là khiêm
nhường và thân mật; lần trở lại của Ngài được mô tả trong Xa-cha-ri từ chương
12-14 là bằng quyền năng và uy quyền.
Xa-cha-ri chương 12-14 có lời
tiên tri về định mệnh của Israel trong ba vấn đề: trận đại chiến Hạt-ma-ghê-đôn
(12:1-9; 14:1-7, 12-15), sự cứu rỗi gia quyến của họ (12:10-13:9), và thiên hi
niên (14:8-11, 16-21). Trong bài này, chúng ta sẽ suy xét lời tiên tri khích lệ
về định mệnh của Isrel trong trận đại chiến Hạt-ma-ghê-đôn. Tuy nhiên, trước
hết tôi muốn nói về tầm quan trọng của nhân linh được khải thị trong 12:1.
Câu này chép: “Gánh nặng lời Đức
Giê-hô-va phán về Israel. Đức Giê-hô-va là Đấng giương các tầng trời, lập nền
của đất, và tạo linh trong người ta”. Các tầng trời dành cho đất, đất dành cho
con người, và con người được Đức Chúa Trời tạo dựng có một linh để tiếp xúc Đức
Chúa Trời, tiếp nhận Đức Chúa Trời, sống Đức Chúa Trời, hoàn thành mục đích của
Đức Chúa Trời cho Đức Chúa Trời và làm một với Đức Chúa Trời. Điều lạ lùng là
có một câu như vậy trong Cựu Ước, là câu cho thấy Đấng Christ liên quan đến
lịch sử và chính trị nhân loại. Điều này cho thấy rằng trong cuộc gia tể của
Ngài, Đức Chúa Trời đã hoạch định để cho Đấng Christ làm trung tâm và bao quát trong chuyển động của
Ngài trên đất. Là chính Đức Chúa Trời, Ngài cai trị toàn thể nhân loại, điều
khiển tình hình thế giới từ thời đại này đến thời đại kia trong hàng ngàn năm.
Đối với dân được chọn của Ngài, tức những người xem Ngài là Đấng Tạo Hóa và
Đấng Cứu Chuộc, thì Ngài cần phải tạo ra một cơ quan tiếp nhận để họ có khả
năng tiếp nhận mọi điều Ngài đã hoạch định cho Đấng Christ. Đấng Christ kỳ
diệu, nhưng nếu không có linh, làm sao chúng ta có thể tiếp nhận Ngài được?
Ngày nay trong mọi guồng máy xã hội, người ta không vận dụng linh, thậm chí
trong phạm vi tôn giáo, vấn đề nhân linh cũng bị phớt lờ, hoặc bị chống đối và
phủ nhận. Nếu phớt lờ nhân linh, chúng ta không có cách nào tiếp xúc Đức Chúa
Trời.
Trong Giăng 4:24, Chúa Jesus nói
rõ Đức Chúa Trời là Linh và ai thờ phượng Ngài phải thờ phượng trong linh. Đây
là nguyên tắc cơ bản. Thờ phượng Đức Chúa Trời chỉ là tiếp xúc Ngài, tiếp nhận
Ngài, vui hưởng Ngài và kinh nghiệm Ngài. Tuy nhiên, rất ít người trong nhân
loại ngày nay biết Đức Chúa Trời là Linh và chúng ta được Đức Chúa Trời tạo
dựng có một Linh. Đức Chúa Trời chỉ định rằng chúng ta phải tiếp xúc Ngài và
tiếp nhận Ngài bằng cách vận dụng nhân linh.
Trong cõi thọ tạo của Đức Chúa
Trời có những nguyên tắc. Chẳng hạn, nếu muốn thấy nhiều màu sắc khác nhau,
chúng ta phải dùng mắt. Giả sử tôi bị mù, tôi có thể nghe được màu sắc không?
Tôi có thể ngửi được màu sắc không? Chắc chắn là không? Để thấy được màu sắc,
chúng ta phải dùng đúng cơ quan. Nguyên tắc cũng giống như vậy trong mối quan
hệ giữa chúng ta với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời thì có thật, tuy nhiên một số
người cà gan nói rằng không có Đức Chúa Trời. Dĩ nhiên, nếu chúng ta không vận
dụng linh mình, đối với chúng ta chắn chắn là không có Đức Chúa Trời. Chúng ta
không thể chạm được Đức Chúa Trời bằng thân thể vật lý của mình. Chúng ta cũng
không thể nhận biết Ngài bằng tinh thần hoặc tâm trí, vì đây không phải là cơ
quan đúng đắn để tiếp xúc Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời là Linh. Nếu muốn thờ phượng Ngài, tiếp xúc Ngài và tiếp nhận
Ngài, chúng ta phải vận dụng linh mình. Cảm tạ Đức Chúa Trời vì trong sự sáng
tạo, Ngài đã dựng nên ba vấn đề cốt yếu và quan trọng như nhau– trời, đất và
linh chúng ta. Cho nên, linh chúng ta thiết yếu và quan trọng như trời và đất.
Xa-cha-ri là cách bày tỏ Đấng
Christ là trung tâm và chu vi của Đức Chúa Trời, tuy nhiên, Đấng Christ này có
liên quan mật thiết đến lịch sử nhân loại. Không ai có thể biết Đấng này trừ
dân được chọn của Đức Chúa Trời là những người biết mình có một linh. Khi là
những người biết mình có một linh. Khi đọc sách Xa-cha-ri và khi tiếp xúc Đấng
Christ được khải thị trong sách này, trước hết chúng ta phải biết mình có một
linh. Sau đó chúng ta cần vận dụng linh để cầu nguyện: “Chúa ơi, con muốn đạt
được Đấng Christ là Đấng được khải thị trong sách Xa-cha-ri”. Nếu vận dụng linh
như vậy, chúng ta sẽ cảm nhận một điều gì đó sinh động chạm sâu đến bên trong
chúng ta. Đây là lý do vì sao trong sách này có một câu như 12:1, câu truyền lệnh
cho chúng ta phải hoàn toàn chú ý đến bộ phận tiếp nhận bên trong mình, tức là
nhân linh, đề chúng ta có thể tiếp nhận Đấng Christ được khải thị trong sách
Xa-cha-ri.
Mục đích của Đức Chúa Trời là
chúng ta phải tiếp nhận Đấng Christ. Tuy nhiên, Đấng Christ thì phức tạp trong mọi
điều Ngài là. Ngài bao-hàm-tất-cả, vì Ngài là rất nhiều điều. Hơn nữa, Đấng
Christ bao-hàm-tất-cả này có liên quan rất nhiều đến lịch sử, chính trị và
chính quyền. Làm thế nào chúng ta có thể hiểu được một Đấng như vậy? Cách duy
nhất là sau khi đọc và nguyên cứu, hãy xoay lại cầu nguyện. Khi xoay lại cầu
nguyện, chúng ta vận dụng linh. Lúc đó, Đấng Christ truyền chính Ngài vào trong
chúng ta. Đây là sự ban phát thần thượng và thuộc trời. Qua sự ban phát này,
chúng ta tiếp nhận Đấng Christ là sự sống, sự sáng, sự kiên nhẫn, tình yêu và
mọi sự của chúng ta.
Dù Xa-cha-ri là một thanh niên,
nhưng ông biết bí quyết tiếp xúc Đức Chúa Trời để nhận được điều điều Đức Chúa
Trời khải thị. Tất cả chúng ta đều cần học nơi ông cách vận dụng linh để tiếp
nhận Đức Chúa Trời và tiếp nhận những điều Ngài đã khải thị.
Bây giờ, chúng ta tiếp tục suy
xét lời tiên tri trong chương12.
LỜI TIÊN TRI VỀ ĐỊNH MỆNH CỦA ISRAEL
TRONG TRẬN ĐẠI CHIẾN HẠT-MA-GHÊ-ĐÔN,
TRONG SỰ CỨU RỖI GIA QUYẾN CỦA HỌ,
VÀ TRONG THIÊN HI NIÊN
A. Trong Trận Đại Chiến Hạt-ma-ghê-đôn
Các chương 12 và 14 cho chúng ta
thấy nhiều phương diện về định mệnh của Israel trong trận đại chiến
Hạt-ma-ghê-đôn.
1. Trận Chiến Lớn Nhất Giữa Nhân Loại
Trận Hạt-ma-ghê-đôn sẽ là trận
chiến lớn nhất giữa nhân loại. Nó sẽ kết thúc sự cai trị của loài người trên
đất vào cuối cơn đại nạn sắp đến, và trong một thời gian ngắn sẽ chấm dứt thời
đại hiện tại.
2. Trận Chiến Này Sẽ Vào Cuối Cơn Đại Nạn
Trận chiến này sẽ xảy ra vào cuối
ba năm rưỡi đại nạn (Mat. 24:21; Đa. 7:25; 12:7; Khải. 11:2; 13:5).
3.
Trận Chiến Này Do Anti-christ Thúc Đẩy
Trận chiến Hạt-ma-ghê-đôn sẽ là trận chiến do
Anti-christ thúc đẩy để tiêu diệt Israel (16:12-16; 9:13-16; 19:19).
4.
Trận Chiến Này Do Sa-tan Tiến Hành
Qua
Những Người Theo Nó
Dù trận chiến này do Anti-christ thúc đẩy, nhưng nó
được Sa-tan tiến hành qua những người theo nó chống lại Đức Chúa Trời cùng với
các thánh đồ của Ngài (Khải. 16:13-14; 17:14; 19:14; Xa. 14:5b). Sa-tan có
những kẻ theo hắn, còn Đức Chúa Trời cũng có các thánh đồ của Ngài. Hàng ngàn
năm qua, Sa-tan đã thực hiện nhiều mưu chước để thu phục người ta làm quân đội
của hắn. Đức Chúa Trời cũng đang làm việc để chuẩn bị những người được chọn làm
quân đội của Ngài. Cuối cùng, trong trận đại chiến Hạt-ma-ghê-đôn sẽ có hai
quân đội – quân đội thuộc đất của Sa-tan và quân đội thuộc trời của Đức Chúa
Trời.
5.
Trận Chiến Này Do Anti-christ
Cùng
Với Những Kẻ Theo Hắn
Trực
Tiếp Chống Lại Đấng Christ
Cùng
Với Những Người Đắc Thắng Của Ngài
Trận chiến
Hạt-ma-ghê-đôn sẽ do Anti-christ cùng những kẻ theo hắn trực tiếp chống lại
Đấng Christ cùng với những người đắc thắng của Ngài (Khải. 19:19, 11, 14;
17:14). Anti-christ, hiện thân cua Sa-tan, sẽ là tướng chỉ huy quân đội của
Sa-tan, còn Đấng Christ, hiện thân của Đức Chúa Trời, sẽ là Tướng chỉ huy quân
đội của Đức Chúa Trời. Như vậy một mặt, đây sẽ là trận chiến thuộc ma quỷ, mặt
khác là trận chiến thần thượng. Trong trận chiến thần thượng này, Đấng Christ
sẽ hủy diệt Anti-christ “bằng hơi thở của miệng Ngài” và tiêu diệt nó “bằng sự
hiện đến của Ngài” (2 Tê. 2:8). Đây là vũ khí mà Đấng Christ sẽ dùng để đánh
bại Anti-christ.
6.
Trận Chiến Này Sẽ Là Lò Ép Rượu Lớn
Bị
Đấng Christ Giẫm Đạp,
Tức
Là Sự Phẫn Nộ Của Đức Chúa Trời
Trận chiến này sẽ là lò ép rượu lớn tức là sự phẫn nộ
của Đức Chúa Trời, bị Đấng Christ giẫm đạp lúc Ngài trở lại phần xét thế giới
(Khải. 14:17; Ês. 63:1-6). Rồi nhiều kẻ ác mà ghét Đức Chúa Trời sẽ liên minh
với Anti-christ chống lại Đức Chúa Trời. Khi những kẻ ác này tập họp tại
Hạt-ma-ghê-đôn, họ thực sự là những trái nho bị Đức Chúa Trời giẫm đạp trong lò
ép rượu trong sự phẫn nộ của cơn thịnh nộ Ngài. Khi tập hợp quân đội và rất
nhiều kẻ ác lại với nhau, thực ra Anti-christ đang thực hiện một công việc cho
Đức Chúa Trời.
7.
Các dân Tham Chiến
Cũng
Được Giê-hô-va Đức Chúa Trời Tập Hợp
Các dân tham chiến trong trận chiến quốc tế chống lại
Giê-ru-sa-lem cũng sẽ được Đức Chúa Trời tập hợp. Phân nửa thành Giê-ru-sa-lem
sẽ lâm vào cảnh lưu đày, nhưng số dân còn lại sẽ không bị trừ bỏ khỏi thành
(Xa. 14:2). Nhờ sự thương xót của Ngài mà Đức Chúa Trời vẫn còn bảo vệ phân nửa
tuyển dân của Ngài.
8. Đức Giê-hô-va Làm Cho Giê-ru-sa-lem
Thành Chén Xây Xẩm Và Hòn Đá Nặng
Cho Mọi Dân Tộc Vây Hãm Nó
Đức Giê-hô-va sẽ làm cho
Giê-ru-sa-lem thành chén xây xẩm và hòn đá nặng cho mọi dân tộc vây hãm nó, tức
là cho các đạo quân của Anti-christ và
cho mọi kẻ ác theo hắn. Đức Chúa Trời sẽ khiến ngựa của chúng ra kinh hãi và
đui mù, còn những người cưỡi ngựa ra điên dại (12:2-4). Giê-ru-sa-lem sẽ cần sự
bảo vệ thần thượng không chỉ để chống lại Anti-christ và các đạo quân của nó mà
còn chống lại Sa-tan cùng các quỷ và các ác linh. Có thể chúng ta không biết
Đức Chúa Trời làm cho Giê-ru-sa-lem thành cái chén xây xẩm và hòn đá nặng như
thế nào, nhưng chúng ta biết Ngài sẽ làm điều đó.
9. Đức Giê-hô-va Đánh Mọi Kẻ Vây Hãm
Giê-ru-sa-lem Trong Trận Chiến Này
Đức Giê-hô-va sẽ đánh tất cả
những kẻ vây hãm Giê-ru-sa-lem trong trận chiến Hạt-ma-ghê-đôn. Thịt của chúng
sẽ mục rửa trong khi đang đứng; mắt chúng sẽ mục trong hốc mắt, và lưỡi sẽ mục
trong miệng. Nỗi kinh hoàng từ Đức Giê-hô-va sẽ ở giữa chúng; và ai nấy nắm tay
người lân cận mình và giờ tay lên nghịch lại người lân cận mình. Hơn nữa, của
cải của mọi dân xung quanh sẽ được thâu gom lại, vô số vàng bạc và vải vóc.
Cùng một bệnh dịch sẽ giáng trên ngựa, la, lạc đà, lừa và mọi súc vật trông
trại (14:12-15).
10. Đức Giê-hô-va Vạn Quân Sẽ Là Sức Mạnh
Của Dân Cư Giê-ru-sa-lem
Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ là sức
mạnh của dân cư Giê-ru-sa-lem, và sẽ làm cho những người lãnh đạo Giu-đa giống
như bếp lửa ở giữa đám củi và như đuốc lửa ở giữa những bó lúa, họ sẽ thiêu
nuốt các dân chung quanh ở bên trái và bên phải. Giê-ru-sa-lem sẽ lại ở trong
nơi của mình. Đức Giê-hô-va trước hết sẽ cứu các trại của Giu-đa rồi sau đó cứu
nhà Đa-vít và Giê-ru-sa-lem. Trong ngày đó, Đức Giê-hô-va sẽ bảo vệ dân cư
Giê-ru-sa-lem, khiến những người yếu đuối giữa họ trở nên như Đa-vít và nhà
Đa-vít trở nên như Đức Chúa Trời, như Thiên Sứ của Đức Giê-hô-va (Đấng Christ)
trước mặt chúng. (Trong 12:8, Thiên sứ của Đức Giê-hô-va là ngữ đồng vị với Đức
Chúa Trời). Hơn nữa, Đức Giê-hô-va sẽ tìm cách hủy diệt tất cả dân đến đánh
Giê-ru-sa-lem.
11. Đức Đức Giê-hô-va Là Đấng Christ
Đến Với Các Thánh Đồ Của Ngài
Xa-cha-ri 14:3-7 khải thị rằng
khi đó Đức Giê-hô-va là Đấng Christ sẽ đến cùng với các thánh đồ của Ngài và
Ngài sẽ đi ra đánh Sa-tan được hiện thân trong Anti-christ cùng những kẻ theo
hắn tức các dân tộc.
a. Bàn Chân Của Đức Giê-hô-va
Là Đấng Christ Đứng Trên Núi Ô-liu
Trong ngày đó, bàn chân của Đức
Giê-hô-va là Đấng Christ sẽ đứng trên núi Ô-liu, đối diện với Giê-ru-sa-lem về
phía đông. Núi Ô-liu sẽ bị xé ra ở chính giữa về phía đông và phía tây thành
một thung lũng rất lớn đến nỗi phần nửa núi dời qua hướng bắc còn nửa kia dời
qua hướng nam (c. 4).
b. Dân Sót Israel Chạy Trốn
Trong
Thung Lũng Của Núi Đức Giê-hô-va
Dân Sót Israel sẽ chạy trốn trong thung
lũng của núi Đức Giê-hô-va (c. 5).
c.
Trong Ngày Đó Không Có Ánh Sáng
Trong ngày đó sẽ không có ánh sáng; những vì sao chiếu
sáng (mặt trời, mặt trăng và ngôi sao) sẽ rút lui. Đó sẽ là một ngày chỉ có Đức
Giê-hô-va biết, không phải ban ngày cũng không phải ban đêm. Nhưng đến tối sẽ
có ánh sáng (cc. 6-7). Điều này cho thấy Đức Chúa Trời sẽ thay đổi nhiều điều
trong vũ trụ để phán xét loài người gian ác và cứu tuyển dân Ngài.