-
Nhã 1:5-6--Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, tôi đen, song xinh đẹp, Như các trại Kê-đa, như màn cháng của Sa-lô-môn. Chớ dòm xem tôi, bởi vì tôi đen, Mặt trời đã giọi nám tôi. Các con trai của mẹ tôi giận tôi, Đã đặt tôi coi giữ vườn nho; Còn vườn nho riêng của tôi, tôi không coi giữ.
Nhã 5:7-Kẻ canh tuần quanh thành gặp tôi, Đánh tôi, và làm tôi bị thương; Các kẻ canh giữ vách thành cất lấy lúp khỏi tôi.
Nhã 5:9-Hỡi người xinh đẹp hơn hết trong các người nữ, lương nhân của chị có gì hơn lương nhân khác? Lương nhân của chị có gì hơn lương nhân khác? Mà chị ép nài chúng tôi dường ấy?
-
Song 1:5-6- I am black, but comely, O ye daughters of Jerusalem, as the tents of Kedar, as the curtains of Solomon.
Look not upon me, because I am black, because the sun hath looked upon me: my mother's children were angry with me; they made me the keeper of the vineyards; but mine own vineyard have I not kept.
Song 5:6-7, 9- I sought him, but I could not find him; I called him, but he gave me no answer. The watchmen that went about the city found me, they smote me, they wounded me; the keepers of the walls took away my veil from me. What is thy beloved more than another beloved, O thou fairest among women? what is thy beloved more than another beloved, that thou dost so charge us?
-
Sách Truyền đạo bày tỏ vua Sa lô môn thường giả dạng dân thường đi vào giữa dân chúng để tìm hiểu cuộc sống của họ.
Nhã ca ghi lại việc Sa lô môn hóa trang người chăn chiên, đã tán tỉnh và hứa hẹn với thôn nữ Su la mít. Chàng ra đi, để lại cho nàng nỗi nhớ nhung và chịu đựng sự bắt bớ, ganh tị của dân mình. Dù họ cũng không biết Lương nhơn của nàng là ai, họ cũng săm soi, trêu chọc nàng không ngớt.
Chúa đã hoá thân làm con người tìm kiếm chúng ta. Có những người ưu tú như Su la mít, yêu Chúa nhiều hơn đa số tín đồ bình hường, nên thường bị bắt bớ cách vô cớ.
-
Nàng là thôn nữ làm vườn,
Các con trai mẹ nàng thường ghét ghen,
Nàng chăn dê nhỏ cho quen,
Mặt trời giọi nám da đen khá nhiều,
Thấy bao cô gái mỹ miều,
Từ Sa lem xuống sáng chiều thôn lân;
Quân vương giả dạng người chăn,
Tìm nàng hò hẹn thiết thân muôn phần,
Phỉ nguyền tri kỷ, tri âm,
Chàng liền vội vã âm thầm ra đi ;
Nỗi nàng canh cánh sầu bi,
Ra đường tìm kiếm cố tri của mình,
Đoàn canh tuần của đế kinh,
Đánh nàng trọng bệnh còn khinh khi nhiều ;
Sa lem con gái hay kiêu,
Săm soi, cật vấn nhiều điều vô can ;
Hỏi tra tướng mạo Lương Nhơn,
«Người Yêu của chị khác hơn thế nào ?»
Thời gian nàng đợi khá lâu,
Cuối cùng Chàng đến âu sầu tiêu tan,
Rước nàng ngồi kiệu huy hoàng,
Giữa bao cặp mắt ngỡ ngàng ngạc nhiên,
Cùng Chàng bền chặt lương duyên,
Sa lem thành nội phỉ nguyền ước mơ-
Minh Khải 2-12-2015