-
Câu kinh thánh trên đây trích từ Ma-thi-ơ 19. Bản
TKTC dịch: “nhưng từ ban đầu đã không là cách này”
Cách nào có từ ban đầu mà dân Chúa đã thay đổi?
Hồi ban đầu qua lời Môi-se Chúa quy định vợ chồng theo chế độ một chồng một vợ,
không được phép li hôn. Nhưng vì lòng cứng cỏi của dân Chúa, nên qua Môi-se Đức
Chúa Trời như cho phép họ li hôn.
Hôm nay tôi muốn nhấn mạnh những gì mà hồi ban
đầu Chúa đã quy định cho hội thánh. Vì lòng cứng cỏi, hội thánh đã dám thay đổi
những quy định ban đầu đó:
-
1-
Không
có một trung tâm công tác:
Ga-la-ti 2:7-9, “Trái lại, khi họ thấy sự giảng
Tin Lành cho kẻ không chịu cắt bì đã uỷ thác cho tôi,cũng như sự giảng Tin Lành
cho người chịu cắt bì đã uỷ thác cho Phi-e-rơ (vì Đấng đã vận hành trong Phi-e-rơ để làm chức
nhiệm sứ đồ cho kẻ chịu cắt bì, cũng đã vận hành trong tôi để làm chức nhiệm sứ
đồ cho dân Ngoại bang), và nhận biết ân
điển đã ban cho tôi, thì Gia-cơ, Sê-pha, và Giăng, là những người có danh là rường
cột, trao tay hữu tương giao với tôi và Ba-na-ba, hầu cho chúng tôi đi đến cùng
dân Ngoại bang, còn họ thì đến cùng những kẻ chịu cắt bì”.
Trong sách Công vụ ghi rõ, hồi ban đầu có chừng
hai trung tâm công tác Chúa. Các sứ đồ, các công nhân sống tại hai trung tâm
khác nhau là Jerusalem và An-ti-tt và chịu trách nhiệm công việc Chúa trong hai miền khác nhau. Galati
2:9 nói Giăng, Phi e rơ, Gia cơ bắt tay Phao lô Ba na ba như ngầm nói mọi đoàn
đồng công chỉ có trách nhiệm trong miền
của mình—là miền dân Do thái và miền các dân ngoại bang.
Sau Công nguyên vài thế kỉ, giám mục hội thánh
La mã đứng lên nói Hội thánh La mã ở thủ đô đế quốc, nên hội thánh La mã phải
cai trị tất cả các hội thánh. Từ đó giám mục La mã trở thành giáo hoàng và thống
nhất mọi hội thánh Tây đế quốc La Mã làm một. -Đức thượng phụ ở Constantinople
(Thổ nhĩ kì) cũng thống nhât các hội thánh bên Đông đế quốc thành giáo hội
chính thống.
Một hội thánh hệ phái chỉ có sự thống nhất cục
bộ. Thí dụ một hệ phái Báp-tít Hoa kì rao gỉang và lập nhiều hội thánh của họ
trên năm bảy quốc gia nào đó, thì họ sẽ thống nhất các chi hội ấy, đặt dưới quyền
cai trị của Tổng hội Báp-tít bên Hoa kì.
Hội Anh Em Tây Phương phát xuất từ nước Ái-nhĩ
lan, nhưng các chi hội của họ trên toàn thế giới sống chia rẽ, phân tán, chứ
không thống nhất dưới một tổng hội nào cả.
Hội Anh Em Đông Phương, ngày nay mở rộng cả địa
cầu, và họ đi vào vết xe đổ của giáo hội La mã, là thống nhất các chi hội toàn
cầu và đặt dưới quyền cai trị của Ủy ban tại một thủ đô rõ ràng của họ.
Tại Việt nam, những ai theo con đường Về Nguồn,
mà không đồng ý cho tổng hội Anh Em Việt Nam cai trị, thì nhiều người sẽ lên án
những kẻ đứng ngoài là “Ở Ngoài Dòng Chảy”—“Ngoài Thân Thể”-- “Ngoài Người Mới”.
Hồi ban đầu không có cách thống nhất các chi hội
như vậy thành một hệ thống.
-
2. Vài Ba Người Nói Lời Chúa Trong Buổi Nhóm;
1 Cor 14: 26-29, “Khi anh chị em họp lại với
nhau, người thì có thánh ca, người có lời dạy dỗ, người có lời mạc khải, người
nói tiếng lạ, người thông dịch tiếng lạ. Hãy làm mọi sự để xây dựng. Nếu có ai nói tiếng lạ thì chỉ nên hai hay ba
người là nhiều nhất, phải theo thứ tự và một người phải thông dịch. Nếu không có ai thông dịch, người ấy nên im lặng
trong Hội Thánh; chỉ nói với riêng mình và với Đức Chúa Trời. Chỉ nên hai hay ba tiên tri rao giảng và những
người khác suy xét”.
Sứ đồ Phao –lô có thẩm quyền thuộc linh xếp đặt
sự nhóm họp của tín đồ mỗi Chúa nhật. Hồi ban đầu có hai cách nhóm họp:
-
Nhóm
giảng bồi linh tín đồ hay giảng phúc âm cho người ngoại thì chỉ có một hoặc hai
người như Phi-e-rơ, Giăng , Phao lô, Ba na ba từng thi hành. Khi hội thánh nhóm
hội đồng bồi linh thì hai ba người là diễn giả, thí dụ Công vụ 20 chép. Phao lô
giảng bồi dưỡng cho hội thánh Trô ách và giảng bồi linh cho hội đồng các trưởng
lão hội thánh Ê-phê-sô trong Công vụ 20.
-
Khi
hội thánh nhóm thờ phượng vào sáng Chúa nhật, thì phải có sự đóng góp bài hát,
lời cầu nguyện, làm chứng, nói lời Chúa từ vài ba người cho mỗi mục.
Ban đầu thì như vậy, nhưng hôm nay
dân Chúa cứng cỏi thay đổi quy địuh của Chúa. Trong các hệ phái, thì chỉ có mục
tử quản nhiệm độc quyền rao giảng. Trong các hội thánh Anh Em thì bắt buộc mọi
người đều hô la vài ba câu, chứ không có người nói lời Chúa tươi mới mà Đức
Thánh Linh cảm thúc. Họ lại nói theo sách chép sẵn, chớ không tìm kiếm Chúa để
được Ngài ban cho lời sự sống tươi mới.
Chúa kết luận “Vì lòng dạ các ông chai đá, nên ….chớ
từ ban đầu không có như thế”.
Ôi xin Chúa thương xót giải cứu chúng ta từ bỏ
lòng chai đá, mà trở lại cái ban đầu do Chúa quy định. A men.
BXL