Thứ Năm, 11 tháng 7, 2019

Từng Trạm Một-



“Môi-se vâng mạng Đức Giê-hô-va chép sự hành trình của dân chúng, tùy theo các nơi đóng trại”. Dân số kí 33:2
-
Dân số kí 33 là một chương trong Kinh Thánh mà chúng ta có thể đễ bỏ qua và không có sự suy nghĩ nào về nó. Dường như nó không có gì hơn một danh sách dài các địa điểm, các trạm dừng chân của Israel trong hành trình từ Ram-se ở Ai Cập để đến vùng đồng bằng xứ Mô-áp. Nhưng bạn ơi, chương sách nầy quan trọng vì  nó có dòng chữ: "Môi-se vâng mạng Đức Giê-hô-va chép”… ra đó. "(câu. 2).
Tại sao phải giữ bản ghi chép về cuộc hành trình này? Há không phải danh sách này cung cấp một khuôn khổ nhờ đó mà dân Israel vừa nổi lên từ vùng hoang dã có thể hồi tưởng cuộc hành trình bốn mươi năm trong tư tưởng của họ và nhớ lại đức thành tín của Đức Chúa Trời tại mỗi địa điểm hay sao?
Tôi hình dung một vị cha già người Israel, ngồi gần lửa trại, hồi tưởng lại và nói với con trai của mình: "cha sẽ không bao giờ quên Rê-phi-đim! Cha đã sắp chết khát ở đó, không có gì  cả trừ  ra cát và các loại gai sa mạc trải dài hàng trăm dặm. Sau đó, Đức Chúa Trời chỉ đạo Môi-se  lấy cây gậy mình đập vào vầng đá -thực sự là một phiến đá lửa cứng rắn. Lúc đó cha nghĩ, chỉ là một trò đùa. Nhưng ngạc nhiên hết sức, nước phun ra từ đá mà! Một dòng chảy ào ào làm thỏa mãn cơn khát của hàng ngàn người Israel. Cha sẽ không bao giờ quên ngày đó" .

-
Dân. 17:1-7-Cả hội chúng Y-sơ-ra-ên đi từ đồng vắng Sin, đi từng trạm, tùy theo lịnh Đức Giê-hô-va, đóng trại tại Rê-phi-đim; ở đó chẳng có nước cho dân  uống.  Dân chúng bèn kiếm cớ cãi lộn cùng Môi-se mà rằng: Hãy cho chúng tôi nước uống. Môi-se đáp rằng: Sao các ngươi kiếm cớ cãi lộn cùng ta? Sao ướm thử Đức Giê-hô-va vậy?  Dân chúng ở đó không có nước, bị khát, nên oán trách Môi-se mà rằng: Sao người khiến chúng tôi ra xứ Ai cập, hầu cho chúng tôi, con và các bầy súc vật phải chịu chết khát thế nầy? .. Đức Giê-hô-va đáp cùng Môi-se rằng: Hãy cầm gậy của ngươi đã đập dưới sông, dẫn theo những trưởng lão Y-sơ-ra-ên, rồi đi trước mặt dân chúng.  Nầy ta sẽ đứng đằng trước ngươi, ở trên hòn đá tại Hô-rếp kia, ngươi hãy đập hòn đá, thì nước từ đó chảy ra, dân chúng sẽ uống lấy. Môi-se bèn làm như vậy trước mặt các trưởng lão Y-sơ-ra-ên.  Người đặt tên nơi nầy là Ma-sa và Mê-ri-ba (nghĩa là ướm-thử và cãi lộn) .
-
Bạn ơi, hãy ôn lại, hãy suy nghĩ lại cuộc đời của bạn—từng trạm một—và hãy nhớ lại những cách thức, những lối đi mà Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho bạn tình yêu thành tín theo đúng lời giao ước của Ngài. Đức thành tín của Ngài còn mở rộng đến mọi thế hệ.
-
CON ĐƯỜNG CỦA CHÚA-
Nào phải bước đi không chắc chắn,
Trên con đường không thể về nhà,
Tiếng Nói thân quen gọi ta tiến,
Đến ngày trường cửu dậy tiếng ca.
-
Tiếng của Đấng từ xưa mở lối,
Trên đường chưa khai phá cô đơn,
Mở con đường mới đến Cha thánh,
Lúc ta còn lưu lạc, hư vong.
-
Không bỏ ta cô đơn đường vắng,
Lối đi qua sa mạc khô cằn,
Chúa vẫn ban hồng ân sống động,
Dẫn ta tiến về cõi vĩnh hằng.
-
Kìa thành vàng mở toang sừng sững,
Soi lối đường Chúa đã đi rồi,
Vinh quang thành chói chang rực sáng,
Nguồn đại phúc dành sẵn ta thôi.
-
Hãy kiên nhẫn tiến lên lối hẹp,
Bước chân Ngài mở lối đau thương,
Chúa cứu ta đại nạn nguy cấp,
Tấm lòng nầy hết sợ tai ương.
-
Bám ý Chúa dù đường diệu vợi,
Thử đức tin, kiên nhẫn không thôi,
Hãy dựa vào Tình yêu không đổi,
Cất gánh nặng lòng thanh thản vui.
-
Ngài vẫn đứng đó chờ ta đến,
Ban sức mới mỗi ngày hôm nay,
Chúa là niềm vui, phương giải cứu,
Quẳng lo âu mừng đến bên Ngài./.