Quan xét 11:
Trong cuốn sách các thẩm phán,chúng ta không chỉ thấy các thẩm phán nổi tiếng như Ghi-đê-ôn và Sam-sôn mà còn các vị ít nổi tiếng hơn. Tất nhiên, ít được biết đến không có nghĩa là sự giải cứu mà Đức Chúa Trời mang lại qua họ ít quan trọng hơn. Việc một số thẩm phán không quá "nổi tiếng", một phần là do lịch sử của họ chiếm một không gian nhỏ hơn trong Lời Chúa hoặc đời sống họ không hoàn toàn thú vị và gây xôn xao. Dù vậy câu chuyện của họ vẫn chứa đựng một số bài học quý giá cho chúng ta, trong bài viết này, chúng tôi muốn xem xét một chút về những thẩm phán ít được biết đến này, học một hoặc hai bài học cho cuộc sống đức tin của chúng ta., Trước nhất là về Giép-thê
Dân chúng đã không được hồi phục hoàn toàn sau hành vi sai trái của Ghi-đê-ôn vào cuối đời và thời kỳ tồi tệ dưới thời A-bi mê-léc, và họ bị suy yếu về mặt tinh thần khi Giép-thê, thẩm phán thứ chín, xuất hiện. Nhưng Đức Chúa Trời đã sử dụng người này để mang lại sự hồi sinh trong dân tộc của mình. Giép-thê cũng mang dấu ấn của sự yếu đuối. Mặc dù anh ta là một "anh hùng dũng cảm", anh ta cũng là con trai của một con điếm (Quan 11:1). Thời gian làm thẩm phán của ông là tương đối ngắn; ông đã chỉ phán xét Israel sáu năm (Quan 12:7). Lịch sử biến thiên của Israel cho chúng ta thấy một số thung lũng sâu và chỉ có một vài đỉnh cao. Chúng ta hãy xem xét kỹ hơn ở một vài điểm:
• Khi đọc câu chuyện của anh ta, chúng ta có thể tự hỏi liệu anh ta có hành động trong đức tin không. Đức Chúa Trời cho chúng ta câu trả lời trong Hê-bơ-rơ 11. Đức Thánh Linh thấy đức tin trong tấm lòng và cuộc sống của Giép-thê và cho ông có một vị trí trong danh sách những anh hùng đức tin (Hê. 11:32).
• Giép-thê bị anh em cùng cha khác mẹ của mình đuổi ra ngoài và ông tập hợp những người sống buông lung xung quanh mình mà anh ta làm đầu (Quan 11:2.3). Giống như Giép-thê, Chúa Jêsus đã bị anh em của mình từ chối (Lu ca 19:14; Giăng 7: 5). Và giống như Đa-vít sau này, anh trở thành một trung tâm thu hút và tập hợp cho một số người gặp khó khăn đương thời (xem 1 Sam 22:2).
• Khi người Am-môn tấn công Israel, những trưởng lão Ga-la-át buộc phải đem Giép-thê trở về để biến anh ta thành người đứng đầu và lãnh đạo trong cuộc đấu tranh chống lại người Am-môn (Quan 11: 4-11). Điều đó cũng sẽ giống với Chúa Giê-su: Người bị dân của mình từ chối, nhưng sẽ là người đứng đầu và lãnh đạo của họ trong tương lai ( Xa 12:8.9; 14:3).
• Sau khi Giép-thê cố gắng không thành công để tranh luận ngăn người Am-môn tấn công cách bất công vào vùng đất mà Đức Chúa Trời Chúa đã ban cho Israel, Thần Linh của Đức Chúa Trời đã đến với anh ta. Đức Chúa Trời muốn cho anh ta chiến thắng, nhưng thật không may, Giép-thê đã cố gắng thực hiện một thỏa thuận với Đức Chúa Trời (Quan 11:12- 31).
• Trước khi đánh nhau, anh ta đã phát nguyện, vì muốn giải quyết chiến thắng kẻ thù bằng một của lễ (Quan 11:30.31). Khi Giép-thê trở về từ cuộc chiến đấu, anh ta bị ràng buộc với lời thề của mình (xem Phục. 23:22; Truyền 5.4). Chúng ta không nên hứa cách cẩu thả bất cứ điều gì với Đức Chúa Trời, chỉ cần tin tưởng và trông cậy vào sự giúp đỡ của Ngài! Sự hứa nguyện của Giép-thê như một hành động hối lộ Chúa. Ngài không cần lời hứa nguyện của tín đồ lâm nạn. Đó không phải là của lễ lạc ý của họ.
• Đứa con gái duy nhất của ông đã phải trả giá cho lời thề nguyện không cần thiết của ông. Niềm tin của Giép-thê thiếu sự tỏa sáng cho con gái mình: Mặc dù cô sẽ không bao giờ làm một bà mẹ ở Israel, cô đã phục tùng ý muốn của Đức Chúa Trời. Cùng với bạn bè của mình, cô đã khóc trong suốt hai tháng trước khi Giép-thê thực hiện lời thề của mình trên mạng sống cô (Quan 11,34-40).