Ngay trong lịch sử của dân tộc Y-sơ-ra-ên, Đức Chúa Trời đã tìm cách gây ấn tượng cho họ về bản chất lâu dài trong tình yêu thương của Ngài. Ngài yêu họ bằng một tình yêu vĩnh cửu (Giê 31: 3; Phục 4:37). Ngài nói với họ rằng sự đáp ứng mà Ngài tìm kiếm là tình yêu đáp ứng của họ (Phục truyền 6: 5). Nhưng họ cũng giống như chúng ta. Họ không ngừng nghi ngờ tình yêu của Ngài. Vậy mà Chúa vẫn yêu thương họ. Khi họ phàn nàn rằng Ngài đã quên họ, Ngài đã đáp lại bằng những lời dịu dàng đó trong Ê-sai 49:15:
“Một người đàn bà có thể quên con mình đang bú Hay không thương xót con trai một mình sao? Dù những người này có thể quên, Nhưng chính Ta sẽ không quên ngươi". Người mẹ có thể không nghĩ đến những đứa con đã lớn của mình; nhưng nếu cô ấy có một đứa con nằm trên ngực, khó có giây phút nào cô ấy thức giấc khi những suy nghĩ của cô ấy sẽ không hướng đến đứa trẻ đó. Khi cô đi ngủ vào ban đêm, suy nghĩ cuối cùng của cô là về đứa bé đang ngủ bên cạnh mình. Nếu cô ấy thức dậy vào nửa đêm, cô ấy liềm nhìn con mình một lần nữa, để xem mọi thứ có ổn không. Cuối cùng khi thức dậy vào buổi sáng, suy nghĩ đầu tiên của cô là về đứa con đang bú. Đó là sự chăm sóc của một người mẹ dành cho đứa con nhỏ của mình. Dù vậy, Đức Chúa Trời nói, Ngài có chăm sóc cho chính dân Ngài.
Sách Ô-sê cũng nhấn mạnh điều này. Kinh nghiệm đau đớn mà Ô-sê đã trải qua trong đời sống cá nhân của ông là một dụ ngôn về thái độ của Đức Chúa Trời đối với dân Y-sơ-ra-ên. Nó nói với chúng ta rằng tình yêu của Ngài bền bỉ, cũng như tình yêu của một người chồng chung thủy với một người vợ không chung thủy. Chúa cũng đã đặt Bài ca của Sa-lô-môn trong Kinh thánh để hình dung sự thật tuyệt vời này về sự thành tín của Người yêu thần thượng đối với cô dâu ương ngạnh của Ngài.
Đức tin của chúng ta cần được đặt nền móng vững chắc dựa trên sự thật này -- rằng tất cả các xử lí của Đức Chúa Trời đối với chúng ta đều dựa trên tình yêu của Ngài. Những từ "Ngài sẽ yên nghỉ (nín lặng) trong tình yêu của Ngài" trong Sô phô ni 3:17, đã được dịch ra cách khác là: "Ngài đang âm thầm lên kế hoạch cho bạn trong tình yêu." Chúng ta có nhận ra rằng mọi điều Chúa cho phép bước vào cuộc sống của chúng ta đều xuất phát từ một trái tim đang dự tính cho chúng ta trong tình yêu thương không? Mọi thử nghiệm và nan đề xảy ra trong cuộc sống của bạn và của tôi đều đã được lên kế hoạch vì lợi ích cuối cùng của chúng ta. Khi Ngài phá hỏng kế hoạch của chúng ta, đó là để cứu chúng ta khỏi bỏ mất những điều tốt nhất của Ngài. Chúng ta có thể không thể hiểu hết tất cả những gì trên trái đất. Nhưng nếu chúng ta nhận ra rằng không có nguyên nhân thứ hai, và tất cả mọi thứ đều đến từ bàn tay của Đức Chúa Trời yêu thương, thì nó sẽ lấy đi tất cả những lo lắng, sợ hãi và những suy nghĩ khó chịu thường mắc phải trong chúng ta. Chính vì các tín hữu không được vững chắc về lẽ thật này, nên những lo lắng và quan tâm này nảy sinh trong tâm trí họ, và họ vẫn xa lạ với "sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá sự hiểu biết" và "niềm vui khôn tả và đầy vinh quang" mà Kinh thánh nói đến.
Chức vụ của Chúa Giê Su Christ thường là một sự sửa chữa cho những quan niệm sai lầm mà ngay cả những người tôn giáo vào thời của Ngài, những người đã đọc kỹ trong thánh thư Cựu Ước, tuy nhiên cũng có nói về Đức Chúa Trời của họ. Tất cả mọi thứ về Chúa Giê-xu, sự chữa lành của Ngài cho người bệnh, những lời an ủi của Ngài đối với những người đau khổ, lời mời gọi yêu thương của Ngài đối với những người mang nặng tội lỗi, sự kiên nhẫn của Ngài với các môn đồ của Ngài, và cuối cùng là cái chết của Ngài trên Thập tự giá, tất cả đều cho thấy bản chất yêu thương trong trái tim của Đức Chúa Trời. Ngài thường gây ấn tượng với các môn đồ rằng Cha trên trời yêu thương họ và quan tâm đến mọi nhu cầu của họ. Chúa Giê-su thường quở trách họ vì đã nghi ngờ Cha họ. Nếu những người cha trên đất biết chu cấp cho con cái, thì Cha trên trời yêu thương còn chu cấp cho họ bao nhiêu nữa (Mat 7: 9-11).
Dụ ngôn về đứa con hoang đàng cũng nhằm cho họ thấy tình yêu thương tha thứ cao cả của Đức Chúa Trời đối với những đứa con bướng bỉnh, ngỗ nghịch của Ngài. Bằng phép luận lí không thể cưỡng lại, bằng dụ ngôn và bằng gương cá nhân, Chúa Giê-su đã tìm cách sửa chữa những quan điểm sai lầm mà thế hệ của Ngài có về Đức Chúa Trời. Trong lời cầu nguyện cuối cùng của Ngài trước khi Ngài đi đến thập tự giá, Ngài đã cầu nguyện để thế giới có thể biết đến tình yêu thương của Đức Chúa Trời (Giăng 17:23). Cầu xin Đức Chúa Trời ghi dấu ấn sâu đậm và vĩnh viễn vào tâm hồn chúng ta những bảo đảm này từ Lời Ngài về lẽ thật về tình yêu thương vô hạn và bất biến của Ngài dành cho chúng ta, vì đức tin nơi Đức Chúa Trời không thể phát triển trên đất khác ngoài điều này.
Zac Poonen--