Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

CHÚNG TA LẠI CẦN NHỮNG NGƯỜI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI


Ngay lúc nầy Hội thánh cần các con người, tức loại người đúng, các con người can đảm. Nói rằng chúng ta cần sự phục hưng, chúng ta cần báp têm mới mẻ của Đức Linh—và Đức Chúa Trời biết chúng ta phải có cả hai, nhưng Đức Chúa Trời sẽ không phục hưng các con thỏ.


Chúng ta khao khát những con người tự cảm thấy cần tiêu hao chính mình cho tình trạng chiến tranh của hồn người, những người không thể bị kinh hãi bởi các sự đe dọa của sự chết vì cớ họ đã chết đối với sự quyến rũ của thế giới nầy rồi. Những con người như vậy sẽ được tự do khỏi các sự thúc bách mà đã từng kiểm chế các người bạc nhược. Họ sẽ không bị ép buộc làm những gì đó theo sức ép của các hoàn cảnh, sự thúc bách duy nhất của họ sẽ phát xuất từ bên trong—hay từ trên cao.
Loại tự do nầy là cần thiết nếu chúng ta lại phải có các tiên tri trên tòa giảng của chúng ta thay vì các lá bùa hộ mệnh. Các con người tự do nầy sẽ phụng sự Đức Chúa Trời và nhân loại từ động cơ quá cao, đến nỗi gây khó hiểu cho đẵng cấp và hàng ngũ các gia nhân tôn giáo ngày nay đang đi đi lại lại như thoi đưa từ đền thánh. Họ sẽ không đề ra các quyết định vì sợ hãi, không tiếp lấy diễn trình nào vì khao khát được vui lòng, không chấp nhận phụng sự vì các sự suy xét về tài chánh, không thi hành hành động tôn giáo nào theo tập tục suông, họ cũng sẽ không để cho chính mình chịu ảnh hưởng bởi lòng ái mộ của công chúng, hay khao khát nổi danh.
Sức ép của công chúng kêu gọi các tiên tri giả, chớ không phải tiếng nói của Đức Giê hô va.
Hội thánh chân thật đã không bao giờ phát biểu các sự khao khát công khai trước khi phát động các chiến dịch của mình. Các lãnh tụ của họ đã nghe được tiếng của Đức Chúa Trời và đã tiến lên cách hoàn toàn độc lập với sự nâng đỡ phổ thông hay không có sự nâng đỡ đó. Họ đã biết ý chỉ của Chúa, rồi họ làm theo, và dân của họ bước theo họ--đôi khi được khải hoàn, lắm khi gặp sự lăng nhục và sự bách hại công cộng. Còn phần thưởng đầy đủ của họ vốn là niềm thoả mãn vì họ được ở ngay trong một thế giới sai lầm.
Đặc chất khác của vị tiên tri chân chính là tình yêu. Con người tự do mà đã học tập nghe được tiếng nói của Đức Chúa Trời và dám vâng phục tiếng đó đều đã cảm thấy gánh nặng luân lý mà đã từng xé lòng các tiên tri Cựu ước, đã chà nát hồn của Chúa chúng ta- Jesus Christ-- và đã làm cho các vị sứ đồ phải khóc ròng.
Con người tự do đã không bao giờ là một nhà độc tài tôn giáo, vì người không tìm cách làm lãnh chúa trên gia tài của Đức Chúa Trời. Vì sợ hãi và thiếu hụt lòng tự tin nên nhiều người đã nỗ lực chà đạp nhiều người dưới chân mình. Những người nầy có vài mối lưu tâm phải che chở, vài địa vị phải nắm giữ, nên họ đã đòi hỏi sự khuất phục từ các đồng bạn của họ như là sự bảo đảm cho sự an toàn của chính họ. Nhưng người tự do không bao giờ, không có gì để bảo vệ, không có tham vọng nào để theo đuổi và không có kẻ thù nào để sợ. Vì lý do đó, người hoàn toàn không lưu ý đến thế đứng của mình giữa loài người. Nếu người ta theo người, thì hay và tốt, nếu không, người cũng không đánh mất điều gì mà người cho là quí báu; hoặc người được chấp nhận hay bị chối bỏ, người sẽ cứ tiếp tục yêu dân mình bằng sự phụng hiến thành thực. Chỉ sự chết có thể làm câm lặng sự cầu thay êm dịu của người cho họ mà thôi.
Vâng, nếu cơ đốc giáo muốn được tồn tại, họ phải có được các con người như vậy, tức loại người đúng. Hội thánh phải khước từ các người suy ngược mà không dám phát ngôn thẳng thắn, và Hội thánh phải dùng sự cầu nguyện và nhiều sự khiêm nhường để tìm kiếm sự trở lại của những con người được tạo thành bằng các vật liệu mà đã nắn đúc các nhà tiên tri và các nhà tuận đạo. Đức Chúa Trời sẽ nghe các tiếng kêu la của dân Ngài như Ngài đã nghe tiếng kêu của dân Israel tại Ai cập. Ngài sẽ ban cho sự giải phóng bằng cách sai các nhà giải phóng đến. Đó là đường lối của Ngài ở giữa loài người.
Rồi khi các nhà giải phóng đến, các nhà cải chánh, các nhà phục hưng, các tiên tri đến—họ sẽ là các người của Đức Chúa Trời và các con người can đảm. Họ sẽ có Đức Chúa Trời đứng về phía họ vì cớ họ sẽ đứng về phía Đức Chúa Trời. Họ sẽ là các đồng công với Đấng Christ và các dụng cụ trong tay của Đức Thánh Linh , và nhờ các lao tác của họ, Đức Chúa Trời sẽ làm báp têm nhiều người khác và gởi đến một cuộc phục hưng tồn tại lâu dài./.
A.W.Tozer
Ngay lúc nầy Hội thánh cần các con người, tức loại người đúng, các con người can đảm. Nói rằng chúng ta cần sự phục hưng, chúng ta cần báp têm mới mẻ của Đức Linh—và Đức Chúa Trời biết chúng ta phải có cả hai, nhưng Đức Chúa Trời sẽ không phục hưng các con thỏ.
Chúng ta khao khát những con người tự cảm thấy cần tiêu hao chính mình cho tình trạng chiến tranh của hồn người, những người không thể bị kinh hãi bởi các sự đe dọa của sự chết vì cớ họ đã chết đối với sự quyến rũ của thế giới nầy rồi. Những con người như vậy sẽ được tự do khỏi các sự thúc bách mà đã từng kiểm chế các người bạc nhược. Họ sẽ không bị ép buộc làm những gì đó theo sức ép của các hoàn cảnh, sự thúc bách duy nhất của họ sẽ phát xuất từ bên trong—hay từ trên cao.
Loại tự do nầy là cần thiết nếu chúng ta lại phải có các tiên tri trên tòa giảng của chúng ta thay vì các lá bùa hộ mệnh. Các con người tự do nầy sẽ phụng sự Đức Chúa Trời và nhân loại từ động cơ quá cao, đến nỗi gây khó hiểu cho đẵng cấp và hàng ngũ các gia nhân tôn giáo ngày nay đang đi đi lại lại như thoi đưa từ đền thánh. Họ sẽ không đề ra các quyết định vì sợ hãi, không tiếp lấy diễn trình nào vì khao khát được vui lòng, không chấp nhận phụng sự vì các sự suy xét về tài chánh, không thi hành hành động tôn giáo nào theo tập tục suông, họ cũng sẽ không để cho chính mình chịu ảnh hưởng bởi lòng ái mộ của công chúng, hay khao khát nổi danh.
Sức ép của công chúng kêu gọi các tiên tri giả, chớ không phải tiếng nói của Đức Giê hô va.
Hội thánh chân thật đã không bao giờ phát biểu các sự khao khát công khai trước khi phát động các chiến dịch của mình. Các lãnh tụ của họ đã nghe được tiếng của Đức Chúa Trời và đã tiến lên cách hoàn toàn độc lập với sự nâng đỡ phổ thông hay không có sự nâng đỡ đó. Họ đã biết ý chỉ của Chúa, rồi họ làm theo, và dân của họ bước theo họ--đôi khi được khải hoàn, lắm khi gặp sự lăng nhục và sự bách hại công cộng. Còn phần thưởng đầy đủ của họ vốn là niềm thoả mãn vì họ được ở ngay trong một thế giới sai lầm.
Đặc chất khác của vị tiên tri chân chính là tình yêu. Con người tự do mà đã học tập nghe được tiếng nói của Đức Chúa Trời và dám vâng phục tiếng đó đều đã cảm thấy gánh nặng luân lý mà đã từng xé lòng các tiên tri Cựu ước, đã chà nát hồn của Chúa chúng ta- Jesus Christ-- và đã làm cho các vị sứ đồ phải khóc ròng.
Con người tự do đã không bao giờ là một nhà độc tài tôn giáo, vì người không tìm cách làm lãnh chúa trên gia tài của Đức Chúa Trời. Vì sợ hãi và thiếu hụt lòng tự tin nên nhiều người đã nỗ lực chà đạp nhiều người dưới chân mình. Những người nầy có vài mối lưu tâm phải che chở, vài địa vị phải nắm giữ, nên họ đã đòi hỏi sự khuất phục từ các đồng bạn của họ như là sự bảo đảm cho sự an toàn của chính họ. Nhưng người tự do không bao giờ, không có gì để bảo vệ, không có tham vọng nào để theo đuổi và không có kẻ thù nào để sợ. Vì lý do đó, người hoàn toàn không lưu ý đến thế đứng của mình giữa loài người. Nếu người ta theo người, thì hay và tốt, nếu không, người cũng không đánh mất điều gì mà người cho là quí báu; hoặc người được chấp nhận hay bị chối bỏ, người sẽ cứ tiếp tục yêu dân mình bằng sự phụng hiến thành thực. Chỉ sự chết có thể làm câm lặng sự cầu thay êm dịu của người cho họ mà thôi.
Vâng, nếu cơ đốc giáo muốn được tồn tại, họ phải có được các con người như vậy, tức loại người đúng. Hội thánh phải khước từ các người suy ngược mà không dám phát ngôn thẳng thắn, và Hội thánh phải dùng sự cầu nguyện và nhiều sự khiêm nhường để tìm kiếm sự trở lại của những con người được tạo thành bằng các vật liệu mà đã nắn đúc các nhà tiên tri và các nhà tuận đạo. Đức Chúa Trời sẽ nghe các tiếng kêu la của dân Ngài như Ngài đã nghe tiếng kêu của dân Israel tại Ai cập. Ngài sẽ ban cho sự giải phóng bằng cách sai các nhà giải phóng đến. Đó là đường lối của Ngài ở giữa loài người.
Rồi khi các nhà giải phóng đến, các nhà cải chánh, các nhà phục hưng, các tiên tri đến—họ sẽ là các người của Đức Chúa Trời và các con người can đảm. Họ sẽ có Đức Chúa Trời đứng về phía họ vì cớ họ sẽ đứng về phía Đức Chúa Trời. Họ sẽ là các đồng công với Đấng Christ và các dụng cụ trong tay của Đức Thánh Linh , và nhờ các lao tác của họ, Đức Chúa Trời sẽ làm báp têm nhiều người khác và gởi đến một cuộc phục hưng tồn tại lâu dài./.
A.W.Tozer