Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

THƯ CỦA QUỈ-- 20


Thư 20 
Cháu Wormwood thân mến!
Chú hết sức bực mình khi biết Kẻ Thù đã buộc cháu phải chấm dứt những cuộc tấn công trực tiếp vào bệnh nhân trong thời điểm này. Lẽ ra cháu phải biết Hắn luôn có phản ứng này và phải dừng lại đúng lúc. Vì với tình trạng hiện nay bệnh nhân của cháu đã khám phá ra sự thật nguy hiểm là những cuộc tấn công của chúng ta không kéo dài mãi mãi; do đó cháu không thể sử dụng lại vũ khí tốt nhất của chúng ta - sự tin tưởng của bọn con người ngu dốt rằng không có cách nào để thoát khỏi tay chúng ta ngoại trừ nhượng bộ chú mong rằng cháu đã thử thuyết phục anh ta về tính thiếu lành mạnh của sự tiết chế rồi chứ?
Chú vẫn chưa nhận được bản báo cáo của cháu về những phụ nữ trẻ trong vùng lân cận. Chú muốn có ngay bản báo cáo này, vì nếu chúng ta không thể sử dụng bản năng giới tính để làm hại đến sự thánh sạch của anh ta thì chúng ta phải cố gắng sử dụng nó để thúc đẩy một cuộc hôn nhân có lợi. Trong khi chờ đợi, chú cho cháu vài lời khuyên về loại phụ nữ - chú muốn nói đến mặt thể chất - mà chúng ta khuyến khích anh ta nên “yêu” nếu như “yêu” là điều tốt nhất chúng ta có thể làm được. Đây là một vấn đề đã được những linh thuộc đẳng cấp thấp hơn chú cháu mình quyết định sẵn rồi. Nhiệm vụ của các bậc thầy này là thúc đẩy lòng ham muốn của phái này đối với phái kia đi trệch hướng trong mọi lứa tuổi của cuộc đời. Họ làm việc này qua những nhóm nhỏ của các nghệ sĩ được ưa chuộng, các nữ diễn viên, các thợ may, các nhà quảng cáo, những người định đoạt cái “típ” hợp thời trang. Mục đích là để phân rẽ những người nam và những người nữ mà nếu để họ kết hợp sẽ đưa đến những cuộc hôn nhân hạnh phúc và phong phú về mặt tâm linh.
Từ nhiều thế kỷ chúng ta đã dành nhiều thắng lợi trên bản chất tự nhiên của con người đến độ biến những đặc điểm không quan trọng của phái nam (như bộ râu chẳng hạn) làm cho hầu hết các phụ nữ thấy khó chịu và cái đó hàm chứa nhiều điều hơn những gì cháu có thể nghĩ đến. Còn về phía nam thì chúng ta cũng đã thay đời sở thích của họ khá nhiều. Có lúc chúng ta đã hướng họ đến vẻ đẹp quí phái, như tượng của phái nữ trộn lẫn lòng tự cao tự đại với những ham muốn của họ để khuyến khích cho dòng dõi con người sẽ được sinh sản thêm bởi những người đàn bà cao ngạo và hoang đàng này. Lúc khác chúng ta lại chọn cái mẫu người quá nhiều nữ tính, yếu ớt, uể oải, kém sinh động để những sự ngu đần và hèn nhát cũng như những khuynh hướng dối trá, nhỏ mọn, sẽ chiếm vị trí hàng đầu. Bây giờ chúng ta có một chiến thuật ngược lại. Thời đại nhạc jazz đã tiếp nối thời đại của nhạc valse và bây giờ chúng ta dạy bọn đàn ông thích những phụ nữ có thân hình không khác gì thân hình của một thiếu niên. Và vì rằng loại sắc đẹp này còn chóng tàn hơn các loại khác, nên chúng ta làm gia tăng nỗi sợ già của phụ nữ - với những kết quả xuất sắc - và khiến họ ngày càng không muốn và không thể có con.
Và không phải chỉ có vậy. Chúng ta đã đẩy mạnh việc trình diễn khỏa thân (không phải khỏa thân thật) trong nghệ thuật, trên sân khấu và trên bãi biển. Đương nhiên tất cả đều là giả mạo: tất cả những vóc dáng đều vẽ sai đi, những phụ nữ trong bộ áo tắm hay quần chẩn đều được làm cho thấy săn chắc và mảnh mai hơn thực tế. Nhưng đồng thời, mọi người đều được dạy để tin rằng như vậy là “chân thật”, là “lành mạnh”, là trở về với bản chất tự nhiên. Kết quả là chúng ta ngày càng hướng những ham muốn của phái nam về một cái gì không có thực - biến vai trò của mắt trong sự ham muốn nhục dục ngày càng quan trọng hơn và đồng thời cũng biến những đòi hỏi của nó ngày càng khó thỏa mãn hơn. Cháu có thể dễ dàng đoán trước những hậu quả của việc này.
   Chiến lược tổng quát của chúng ta lúc này là như vậy. Nhưng dựa trên khung đó cháu vẫn có thể khuyến khích lòng ham muốn của bệnh nhân xoay về một trong hai hướng. Nếu nhìn kỹ trong lòng của bất cứ người đàn ông nào cháu sẽ thấy anh ta bị ám ảnh bởi ít nhất hai người đàn bà tưởng tượng: một vệ nữ trần gian và một vệ nữ của địa ngục, và lòng ham muốn của anh ta sẽ thay đời tùy theo đối tượng. Loại thứ nhất có thể phù hợp với những đòi hỏi của Kẻ Thù : đầy lòng nhân ái, sẵn sàng bước đến hôn nhân được tô điểm bằng ánh sáng quí báu của sự tin kính và sự tự nhiên mà chúng ta ghét cay ghét đắng. Còn loại thứ hai khơi dậy một nỗi ham muốn đầy thú tính, loại tốt nhất để khiến anh ta không còn nghĩ đến hôn nhân nữa. Nhưng nếu bị bắt buộc kết hôn với một người đàn bà như vậy thì anh ta sẽ có khuynh hướng coi người ấy như một nô lệ, một thần tượng hay một kẻ đồng lõa. Tình yêu của anh ta đối với loại thứ nhất có thể đưa đến cái Kẻ Thù gọi là tội lỗi, nhưng chỉ ngẫu nhiên thôi. Anh ta sẽ ao ước rằng người phụ nữ ấy không phải là vợ của người khác và anh có thể yêu nàng một cách hợp pháp. Còn đối với loại thứ hai, tội lỗi được cảm nhận chính là điều anh ta ao ước; đó chính là “hương vị” anh ta đang tìm kiếm. Anh ta ưa thích khuôn mặt gợi dục, hờn dỗi gian ngoa và độc ác. Thân hình có yếu tố lúc bình thường anh ta không cho là đẹp, yếu tố lúc tỉnh táo anh ta có thể gọi là xấu nhưng nhờ vào nghệ thuật của chúng ta nó có thể trở thành một ám ảnh thần kinh của anh ta.
     Gái mãi dâm hay nhân tình đó là công dụng thật sự của một vệ nữ địa ngục. Nhưng nếu bệnh nhân của cháu là một Cơ-đốc nhân và nếu anh ta đã được huấn luyện kỹ càng về cái “tình yêu” không thể cưỡng lại được và che đậy vô số tội lỗi, thì hãy dẫn dụ anh ta kết hôn với vệ nữ ấy. Đây là một việc rất đáng bỏ công ra để làm. Chắc cháu sẽ thất bại trong việc biến anh ta thành kẻ độc thân gian dâm, trụy lạc nhưng còn những phương pháp khác, gián tiếp hơn để sử dụng bản năng giới tính của một người để đưa người ấy đến chỗ hoàn toàn hư hỏng. Những phương pháp này không chỉ có hiệu quả cao mà còn rất thú vị. Nỗi bất hạnh gây ra bằng cách đó thì rất lâu bền và thấm thía.
Chú thân yêu của cháu.
                                                                                                   Screwtape