Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

THƯ CỦA QUỈ-- 22


Thư 22
Cháu Wormwood thân mến!
Thế là bệnh nhân của cháu đã yêu, yêu một cô gái thuộc loại tệ hại nhất, một cô gái không hề có tên trên bản báo cáo của cháu! Cháu cũng nên biết sự hiểu lầm nho nhỏ mà cháu định gây ra với công an mật về một vài từ ngữ mà chú vô tình sử dụng đã được giải quyết xong xuôi. Nếu cháu định dựa vào đó để tranh thủ những sự giúp đỡ của chú thì cháu nhầm to. Cháu phải trả giá cho điều đó cũng như cho mọi sai lầm khác. Trong khi chờ đợi, chú gửi kèm một ấn phẩm mới được phát hành về Nhà Trừng Giới dành cho những nhân viên cám dỗ bất tài. Cuốn sách này có hình ảnh minh họa phong phú và cháu sẽ thấy không có trang nào nhàm chán đâu.

     Chú vừa xem xong hồ sơ cô gái và chú lấy làm kinh tởm. Không chỉ là một Cơ đốc nhân mà một Cơ đốc nhân như thế này mới nguy chứ - hèn hạ, ngớ ngẩn, kín đáo, ít nói, nhạt nhẻo, vô vị: một con chuột nhỏ trinh trắng. Nó làm cho chú ghê tởm. Nó bốc mùi ngay cả trên những trang hồ sơ. Thế giới ngày càng tệ hại khiến chú muốn phát điên lên mất. Nếu ở vào thời xưa thì cô gái này thuộc loại dành cho các đấu trường. Nhưng tại đó cô ta cũng chẳng ích lợi gì cho chúng ta. Vì cô ta thuộc cái loại lừa đảo hai mặt, xem dường như khi nhìn thấy máu là xỉu nhưng thật ra lại chết với một nụ cười. Một con người giả dối. Trong thì đoan trang ra phết nhưng thật ra có óc thông minh châm biếm lắm. Nó sẽ thấy chú là lố bịch đấy! Đúng là một con người dơ bẩn, ghê tởm - thế mà lại sẵn lòng ngả vào vòng tay của cái thằng ngớ ngẩn như bất cứ một con súc vật nào khác. Tại sao Kẻ Thù lại không thiêu sống nó đi cho rồi nếu Hắn ta mê mẩn sự trinh khiết - thay vì đứng đó toét miệng cười.

     Vì Hắn là người theo chủ nghĩa khoái lạc. Tất cả những sự kiêng ăn, thức canh cầu nguyện, giàn hỏa và thập giá chỉ là bề mặt thôi, là bọt sóng trên bãi biển. Ngoài khơi, ngoài biển của Hắn thì niềm vui ngày càng gia tăng. Hắn không hề giấu giếm điều này: tại bên hữu Hắn có điều vui sướng vô cùng. Chú nghĩ là Hắn không hề biết gì về cái bí mật cao siêu và nghiêm khắc mà chúng ta hướng đến trong “khải tượng đọa đầy “. Wormwood à! Hắn là một người tầm thường, có đầu óc trưởng giả. Hắn đã khiến thế giới của Hắn tràn đầy những niềm vui. Suốt ngày bọn con người không hề cảm thấy khó chịu: ngủ, tắm rửa, ăn uống, làm tình, chơi, cầu nguyện, làm việc. Tất cả mọi thứ phải được bóp méo trước khi trở thành ích lợi cho chúng ta. Chúng ta chiến đấu với những bất lợi cay độc. Ở phía chúng ta, không có cái gì thuận với lẽ tự nhiên cả (không phải như vậy là cháu có lý do để bào chữa đâu. Chú sẽ giải quyết vấn đề với cháu. Cháu lúc nào cũng căm ghét chú và cứ thừa dịp là tỏ ra hỗn hào).

      Và đương nhiên anh ta sẽ quen biết với gia đình lẫn bè bạn của cô gái ấy. Bộ cháu không thể thấy được cái nhà nơi cô ta sống là nơi mà lẽ ra anh ta không được bước vào sao? Nó nồng nặc cái mùi đáng sợ. Người làm vườn mặc dù mới ở đó có năm năm đã bị nhiễm mùi rồi. Ngay cả bè bạn, ở chơi có vài ngày, mà khi ra đi đã đem theo cái mùi ấy rồi.

Con chó, con mèo cũng hôi sặc lên. Thêm vào đó căn nhà lại đầy những bí mật. Chúng ta chắc chắn rằng (đây là một nguyên tắc căn bản) mỗi thành viên của gia đình, bằng cách nào đó đang lợi dụng nhau, nhưng chúng ta không tìm ra được cách họ sử dụng. Họ giữ kín điều này y như Kẻ Thù giữ kín sự bí mật đằng sau cái gọi là tình yêu vô vị lợi. Cả căn nhà và mảnh vườn là một không gian bao la kinh khiếp giống y như lời mô tả về Thiên đàng của một văn sĩ: "Những miền mà chỉ có sự sống nên tất cả những gì không phải là âm nhạc là sự yên tĩnh".

     Âm nhạc và yên tĩnh - sao mà chú ghét chúng thế. Chúng ta phải hết sức biết ơn vì kể từ khi cha chúng ta bước vào địa ngục thì không có một mẫu không gian hay thời gian nào dưới đó phải chịu đựng một trong hai sức mạnh nêu trên mà tất cả thì đầy tràn tiếng động - Sự ồn ào, động lực vĩ đại, sự bày tỏ hiển hiện của tất cả những sự hả hê, tàn nhẫn và rắn rỏi. Sự ồn ào, điều duy nhất bảo vệ chúng ta khỏi những nỗi dằn vặt ngu xuẩn, những đắn đo tuyệt vọng và những ham muốn không thỏa mãn được. Sau cùng chúng ta sẽ biến cả vũ trụ này thành một tiếng động lớn. Về phần Trái đất chúng ta đã thực hiện được những bước vĩ đại theo chiều hướng này. Những giai điệu và những sự yên tĩnh của thiên đàng cuối cùng phải bị che khuất bởi tiếng ồn. Nhưng chú phải thừa nhận rằng chúng ta chưa đạt đến mức độ ồn ào cần có. Các cuộc tìm kiếm đang tiến hành. Trong khi đó thì mày, cái thằng khốn kiếp...(Tại đây lá thư bị cắt ngang và một người khác đã viết tiếp).

Trong lúc sôi nổi viết thư, chú thấy đã vì sơ ý để cho mình biến thành một con rết lớn. Do đó chú phải đọc phần còn lại cho anh thư ký viết. Bây giờ sự biến đổi đã hoàn tất, chú nhận ra đó là một hiện tượng định kỳ. Tin đồn này đã đến tai bọn con người và một bản tường thuật bóp méo đã được thi sĩ Milton đưa ra những thay hình đời dáng như vậy là một “hình phạt' mà Kẻ Thù giáng trên chúng ta. Một văn sĩ hiện đại hơn - có tên là Pshaw - đã hiểu được sự thật. Sự biến đổi xảy ra từ bên trong và là sự bày tỏ vinh hiển của sức sống mà Cha chúng ta sẵn sàng tôn thờ nếu như ông chịu tôn thờ một điều gì khác ngoại trừ chính mình. Trong hình dáng hiện tại, chú càng mong ngóng được gặp cháu và hiệp nhất với cháu trong vòng tay bền vững.
                                                                       Ký tên Toadpipe
Thay cho Ngài Screwtape; T.E., B.S., ...