Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

ĐẠI Ý SÁCH PHỤC TRUYỀN

Moses giảng Đệ nhị luật


Phục truyền là lời kết luận về luật pháp và ban một lời kết luận tổng bao hàm cho Ngũ Kinh, năm sách đầu của Kinh thánh, do Moses viết. Phục truyền có nghĩa là Đệ nhị luật và do đó ngụ ý sự nói lại, sự lặp lại luật pháp thần thượng. Luật pháp đã được ban cho qua Moses lần thứ nhất khi ông 80 tuổi (Xuất 7:7). Bốn mưới năm sau. Sau khi thế hệ thứ nhất, ngoại trừ Ca lép, Giô suê, đã chết rồi, luật pháp đã được nói lại cho con cái Israel, lần nầy cho thế hệ thứ hai, là thế hệ sẵn sàng bước vào miền đất tốt lành để chiếm hữu nó. Phần đông thế hệ đó đã không có mặt để nghe việc ban hành 10 điều răn. các điều lệ, các qui định tại núi Si-nai. Vì vậy Đức Chúa Trời đặt gánh nặng cho Moses nói lại cho họ nghe luật pháp. Sự nói lại nầy là sự huấn luyện tươi mới được ban cho thế hệ mới của con cái Israel tiếp sau sự lưu lạc dài của họ để chuẩn bị cho họ bước vào miền đất tốt lành do Đức Chúa Trời đã hứa và thừa kế nó như sở hữu của họ.


Trong sách nầy, như trong toàn bộ Kinh thánh, Đức Chúa Trời được biểu lộ, con người bị vạch trần và Đấng Christ được tiết lộ. Sách nầy nói về Đức Chúa Trời như một Đức Chúa Trời của tình thương yêu, công nghĩa, thành tín và phước hạnh hầu con người có thể biết lòng Đức Chúa Trời và sự tể trị của Đức Chúa Trời hầu có thể yêu Đức Chúa Trời, tin cậy Đức Chúa Trời, kính sợ Đức Chúa Trời, chính mình thuận phục sự cai trị của Đức Chúa Trời, chí hướng các cảm xức êm ái của Đức Chúa Trời và sống trong hiện diện của Đức Chúa Trời hầu anh ta có đủ tư cách thừa hưởng đất hứa.

Hơn nữa, sách nầy vạch trần con người, bày tỏ rằng trong chính mình, con người là một lỗi lầm, tuyệt đối không đủ khả năng làm trọn các đòi hỏi của Đức Chúa Trời thánh khiết, công nghĩa và thành tín, đến nỗi con người có thể biết tình trạng thực của mình, và không có sự tự tin, nhưng đặt sự tin cậy của mình trong Đức Chúa Trời, Đấng thành tín (7:9).

Cuối cùng sách nầy tiết lộ Đấng Christ trong ba phương diện: (1) là Đấng tiên tri độc nhất của Đức Chúa Trời, như sấm ngôn thần thượng (18:15-19); (2) là miền đất tốt lành tổng bao hàm, mục tiêu chủ đích, được Đức Chúa Trời chuẩn bị cho chúng ta (8:7-10, Col. 1:12; Phil. 3:7-15; và (3) là Lời của Đức Chúa Trời (8:5; 30:11-14; Giăng 1:1; I Giăng 1:1) hầu chúng ta có thể tiếp nhận Ngài như sự sống và sự cung cấp sự sống và do đó có sức mạnh và khả năng để vươn tới Ngài như mục tiêu do Đức Chúa Trời ấn định.

&&&&&

Bài hát sau đây minh họa tâm trạng của con dân thế hệ thứ hai đang khi họ nghe lời Moses lặp lại luật pháp—

RA KHỎI ĐỒNG VẮNG

  1. Từ khi bước qua đồng vắng chậm tin,
Vào Ca-na-an cư trú;
Lòng tôi thỏa vui vì đất diệu vinh,
Ăn nhiều thổ sản phong phú.
Những ngày loạn nghịch rùng rợn thay,
Chúa trừng trị dân nào dứt—
Nhờ gương Giô-suê, Ca-lép,
Tôi vào xứ nghỉ an tột bực.

  1. Từ Hô-rếp tôi được đến bờ sông,
Trạm Ca-đe đi hai chuyến,
Người thân của tôi đều chết từ lâu,
Tôi thuộc lớp tuổi thanh tráng.
Chỉ cần mười một ngày đường thôi,
Phí hàng chục năm mệt mỏi,
Lặng nghe Moses tuyên giảng,
Tôi mừng rỡ có nơi thượng hạng.


Minh Khải cảm tác lời hát nầy theo nhạc thánh ca Anh ngữ “I have found,
 I have found the way...” của Marshall, Morgan and Scott Ltd).