Con người
xác thịt hư hèn,
Dám tranh với
Chúa thượng thiên, đời đời,
Loài sâu mau
chết lắm lời
Rằng mình
công chính, lõi đời cao hơn.
-
Quanh ngai
thiên sứ chúc tôn,
Chúa không
tin cậy họ hơn tin Ngài,
Khôn ngoan,
thánh khiết, thẳng ngay,
Công bằng của
họ khôn tày Chúa ta.
-
Loài người
kém cỏi quá xa,
Tấm thân bụi
đất ba hoa hồ đồ,
Con giòi,
con bọ mù mờ,
Gặp cơn nguy
biến là giờ tiêu tan.
-
Ngày qua đêm
đến sầu than,
Trăm ngàn
người chết ai màng tính toan,
Các dân chôn
dưới đất bằng,
Lảng quên
nhanh chóng, điêu tàn hư không.
-
Chúa ơi, con
yếu vô cùng,
Ngài thì
vinh hiển, oai hùng, siêu nhiên,
Chúng con
thuộc đất yếu hèn,
Làm sao sánh
nổi tính thiên thượng Ngài./.
-
Cây Sự Sống
cảm tác—24-4-2015
(Nguồn: Gióp
4:17-21, ““Loài người hay chết, há công bình hơn Đức Chúa Trời ư? Loài người há
được trong sạch hơn Đấng Tạo hóa mình sao?” Kìa, Đức Chúa Trời không tin cậy
các tôi tớ Ngài, Ngài thường trách sự điên dại của thiên sứ Ngài. Phương chi những
kẻ ở chòi đất sét được cất trên nền bụi cát, Bị chà nát như loài sâu mọt! Giữa khoảng sáng đến chiều, chúng bị hư nát; Hằng
chết luôn luôn, mà chẳng có ai lưu ý đến. Dây chằng nhà trại của chúng há chẳng
bị dứt trong mình họ sao? Chúng thác, nào được khôn ngoan chi”.