Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

TÍNH THIẾT YẾU CỦA NHÂN TÍNH VỚI THẦN TÍNH--



NGUỒN GỐC NẾP SỐNG PHỤC VỤ CỦA CHÚNG TA
Hòm giao ước không được làm bằng vàng. Hòm giao ước được làm bằng gỗ cây keo, biểu thị cho nhân tính của Đấng Christ, mạnh mẽ trong tính cách và có tiêu chuẩn cao. Nhân tính của Đấng Christ là yếu tố có tiêu chuẩn cao. Nhân tính của Đấng Christ là yếu tố cơ bản, tố chất cơ bản, để Ngài trở nên chứng cớ của Đức Chúa Trời. Đấng Christ đã trở nên hiện thân của chứng cớ Đức Chúa Trời trong nhân tính Ngài.

Ngày nay nhiều người nhấn mạnh về các ân tứ, phép lạ và quyền năng. Tuy nhiên, Paul không nhấn mạnh những điều như vậy. Ông và các đồng công của ông lan rộng vương quốc Đức Chúa Trời mà mang chứng cớ của Jesus bằng cách có một nhân tính với tích cách và chỗ đứng cao trọng. Họ mang chứng cớ bằng một nhân tính được biến đổi và nâng cao. Paul đã lan rộng chứng cớ Jesus bởi phương tiện là nhân tính có tính cách mạnh mẽ của ông… Sự chuyển động của Đấng Christ như chứng cớ của Đức Chúa Trời luôn luôn bởi hai bản chất của Ngài, loài người và thần thượng, được trộn lẫn làm một. Trong khi các sứ đồ đang thực hiện chứng cớ của Jesus, họ không chỉ có một nếp sống của nhân tín
h được nâng cao mà còn có bản chất thần thượng biểu hiện qua nhân tính của họ.
Có ít người phục vụ nhận thức rằng sự phục vụ đúng đắn trước mặt Chúa là sự triển lãm nhân tính với thần tính. Nguồn gốc của nếp sống phục vụ trong nhân tính như vậy là nhân tính của Jesus. Trái lại, hầu hết những người phục vụ thường tìm kiếm những điều khác cho nếp sống phục vụ của họ. Thứ nhất, họ tìm kiếm các sự  khải thị đỉnh cao và sự hiểu biết phong phú. Thứ hai, họ tìm cách trở nên năng động và có quyền năng. Thứ ba, họ theo đuổi một sự vận dụng thuộc linh làm biểu lộ quyền bính. Chắc chắn là những điều này cần thiết nhưng không có nhiều người phục vụ nhận thức rằng các nhân tố này không phải là nguồn gc thật của sự vận hành hiệu quả. Để phục vụ cách hiệu quả thì phải có nhân tính với thần tính.
Chúng ta phải nhớ rằng trong cuộc gia tể của Đức Chúa Trời, Ngài đã làm nên con người trong hình ảnh Ngài, theo hình dạng Ngài, với ý định là con người sẽ sở hữu thần tính của Ngài với mọi thuộc tính thần thượng này, con người sẽ sống, bước đi và phục vụ như một con người đức hạnh. Chúng ta nhìn thấy điều này trong Chúa Jesus Đấng Christ yêu dấu của chúng ta. Trước sự nhục hóa, Ngài là Đức Chúa Trời, Con Đức Chúa Trời, Ngôi Lời, và thậm chí là cuộc gia tể vận hành của Đức Chúa Trời (John 1:1). Ngài là trung tâm, nội dung và chu vi của ý muốn Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, để hoàn thành chủ đích đời đời của Đức Chúa Trời, thần tính nhất thiết phải mặc lấy nhân tính. Đức Chúa Trời đã phải trở nên xác thịt (John 1:14), một con người thật sự ( nhưng không có tội – Heb. 4:15). Người này đã sống nếp sống loài người của Ngài theo sự sống thần thượng bên trong Ngài. Chúa Jesus  đã sống nếp sống loài người của Ngài với thần tính. Thần tính cư trú trong nhân tính của Ngài. Ngài là một Thần – nhân đích thực nguyên mẫu của mọi thần – nhân.
Jesus đã sống và phục vụ Đức Chúa Trời không phải như Con Đức Chúa Trời mà như Con Loài Người ( Matt.9:6). Sự phục vụ của Ngài có hiệu quả không phải chỉ vì Ngài là Đức Chúa Trời, mà vì Ngài là một con người . Chính vì Ngài là một con người nên Ngài đã có thể mang lấy thế hệ của Ngài (Matt. 17:17). Là một con người, Ngài đã có thể gọi các con trẻ đến với chính Ngài (Matt 19:13 – 14). Là một con người. Ngài đã là bạn của những người thâu thuế và các tội nhân ( Luke 7:34). Là một con người, Ngài đã có thể khóc với những người khóc và vui mừng với những người vui mừng (Roma 12:15).
Hơn nữa, là một con người, Ngài đã có thể chết một cái chết tổng bao hàm (Rô-ma 5:10 và được phục sinh như Con Trưởng của Đức Chúa Trời (Col 1:18). Thậm chí ngày nay trong cõi thiên thượng , là một con người, Ngài vẫn có thể cảm nhận về sự yếu đuối của chúng ta, vì Ngài đã bị cám dỗ trong mọi phương diện giống như chúng ta, vì Ngài đã bị cám dỗ trong mọi phương diện giống như chúng ta, nhưng lại không có tội (Heb. 4:15). Chắc chắn chúng ta có thể thấy rằng Ngài đã hoàn thành kế hoạch của Đức Chúa Trời như một con người (Heb. 10:7). Chỉ bởi việc là một con người, Ngài mới có thể phục vụ Đức Chúa Trời và ban cho con người sự phục vụ.
Cựu Ước cho chúng ta một bức tranh khác về công tác của Đức Chúa Trời. Ở đó chúng ta thấy Đức Chúa Trời vận hành, công tác và phục vụ trong thần tính Ngài. Khi Đức Chúa Trời công tác Cựu Ước, con người chỉ là một công cụ được Ngài sử dụng để thực hiện các công việc lớn lao. Chúng ta không nhìn thấy sự trộn lẫn của thần tính với nhân tính. Chúng ta không nhìn thấy thần tính được triển lãm qua các mỹ đức loài người. Thay vì vậy, luôn luôn là Đức Chúa Trời Toàn Năng công tác và vận hành. Do đó, chúng ta nhìn thấy quyền năng và đại năng của thần tính.
Trong Cựu Ước, Đức Chúa Trời sản sinh hết chứng nhân này đến chứng nhân khác. Thậm chí Ngài đã có được cả một dân là quốc gia Irael. Tuy nhiên, Ngài chưa bao giờ được thỏa mãn, vì điều này đã được sản sinh chỉ làm chứng cho sự kiện chính Đức Chúa Trời là Đấng kêu gọi, chỉ có Đức Chúa Trời vận hành, và chỉ có Đức Chúa Trời công tác.
Thực tại của sự phục vụ mà Đức Chúa Trời ao ước đã được làm chứng trong con người Jesus (1 Tim. 2: 5), một con người “ đích thực” – một người có nhân tính được đổ đầy bằng thần tính. Chỉ từ một người như vậy, sự phục vụ đúng đắn và bền vững mới có thể được sản sinh. Đây phải là nguyên tắc phục vụ của chúng ta.
Có thể Đức Chúa Trời ban cho chúng ta các sự khải thị và tri thức. Có thể Ngài sử dụng chúng ta cách năng động và đầy quyền năng. Thậm chí chúng ta có thể vận dụng sự phục vụ của mình với quyền bính. Tuy nhiên, những điều này không sản sinh sự phục vụ thật trong cái nhìn của Đức Chúa Trời. Dù chúng ta có thể dạy dỗ cách mạnh mẽ và cung phụng với sự khải thị và quyền năng, dù chúng ta có thể sở hữu tri thức rộng lớn về các lẽ thật cao nhất và dù chúng ta có thể sở hữu các kỹ năng quản trị tuyệt hảo nhất, nhưng có thể chúng ta vẫn không có hiệu quả trong cuộc gia tể của Đức Chúa Trời. Tại sao vậy? Vì cột sống của mọi sự phục vụ và vận dụng thuộc linh là một nhân tính đúng đắn, nhân tính của Jesus. Chính nhân tính này đầy dẫy các mỹ đức loài người đáng yêu được sản sinh bởi các thuộc tính thần thượng của Đức Chúa Trời.
Nhưng tình trạng của chúng ta ngày nay thì khác xa. Dường như trong nhiều hội thánh địa phương, chúng ta có mọi nhân tố thuộc linh ngoại trừ nhân tính của Jesus. Về một mặt, chúng ta đã nhận thức được rất nhiều sự dạy dỗ và rất nhiều lẽ thật quý báu về cuộc gia tể Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, nhiều người trong chúng ta vẫn còn sử dụng các lẽ thật này như  các giáo lý chết chóc để tấn công lẫn nhau hoặc để đo lường các anh em đồng bạn yêu dấu của mình. Chúng ta đã nhận được các sự dạy dỗ về sự sống, nhưng nhiều người trong chúng ta đã biến các sự dạy dỗ này thành các đòi hỏi của luật pháp và chất đống chúng trên lưng người khác. Thay vì sản sinh ra tình yêu anh em, điều này đã dẫn đến sự nghi ngờ và sợ hãi anh em. Chúng ta ta triển lãm sự nhiệt thành, và đôi lúc thậm chí chúng ta triển lãm quyền năng, nhưng nhiều hội thánh vẫn cứ ở trong tình trạng không có sức sống thông thường. Dù chúng ta nghe các sứ điệp khuấy động và đầy quyền năng, nhưng không có nhiều hiệu lực lâu dài. Các đời sống vẫn không thay đổi.
Ngay cả giữa vòng chúng ta như các cá nhân, khi chúng ta cảm thấy được dẫn dắt cách riêng tư để phục vụ người khác, sự vận hành của chúng ta cũng thường ít có tác động. Chúng ta phải tự hỏi: “Tại sao vậy?” Đó là vì chúng ta đã bỏ lơ nguyên tắc trọng yếu nhất của sự vận hành thần thượng – nguyên tắc nhục hóa. Khi Đức Chúa Trời ao ước hoàn thành công tác của Ngài, Ngài làm điều đó trong và qua một con người – một con người thật sự, đích thực, là người triển lãm các mỹ đức loài người dịu ngọt bởi các thuộc tính thần thượng nội cư.
Với sự hiểu biết như vậy làm nền tảng, tôi hy vọng tất cả những người phục vụ sẽ nhận thức một vấn đề quan trọng: Trong khi anh em đang tự trang bị bằng sự phong phú, trong khi anh em đang tìm kiếm quyền năng và sức lực, trong khi anh em ao ước vận dụng sự phục vụ của mình với quyền bính và tính hiệu quả, anh em phải lưu tâm đến nhân tính của mình. Ở đây không có ý nói một nhân tính sa ngã của anh em. Ở đây không có ý nói một nhân tính chiến thắng hoặc thành công; đó có thể là nhân tính tự phấn đấu của anh em. Ở đây cũng không có ý nói một nhân tính sùng đạo và tin kính đơn thuần; đó có thể chỉ là một nhân tính của Jesus, đó là một nhân tính hoàn hảo ra từ các thuộc tính thần thượng. Chúng ta cần sự nhắc nhở mình mọi lúc rằng nếu không vận dụng một nhân tính có thần tính thì có rất ít thực tại của sự phục vụ.
Chúng ta thừa nhận rằng trong sự phục vụ của mình, chúng ta cần công tác của Linh. Chúng ta công nhận nhu cầu được trang bị trong lẽ thật và nhu cầu học tập vận hành cách hiệu quả. Nhưng chúng ta phải thấy rằng nền tảng của sự phục vụ là nhân tính của Jesus. Chính trong nhân tính này mà các mỹ đức loài người đáng yêu nảy sinh từ các thuộc tính thần thượng. Thuộc tính tình yêu thần thượng làm nảy sinh mỹ đức kiên nhẫn loài người (1 John 4:16-21; ss. Gal 6:1). Tương tự, ánh sáng thần thượng làm nảy sinh mỹ đức kiên nhẫn loài người (1 John 4:16-21; ss Gal. 6:1). Tương tự, ánh sáng thần thượng làm này sinh sự công nghĩa loài người (1 John 1:5, 9; John 3:19-21). Sự thánh khiết thần thượng làm này sinh sự thuần khiết loài người (1 Peter 1:16; 1 Tim. 4:12). Mọi sự phục vụ của chung ta phải có một nhân tính được nâng cao như vậy. Qua nhân tính này, chúng ta dẫn dắt người khác  đến sự cứu rỗi. Qua nhân tính này, chúng ta giúp người khác yêu Chúa. Qua nhân tính này, chúng ta giúp một người yêu Đấng Christ tăng trưởng trong sự sống và cuối cùng phục vụ Chúa. Một nếp sống hội thánh lành mạnh không nên chỉ hướng về lẽ thật, hướng về công tác, hướng về sự gia tăng, hướng về sự nhóm họp, hay hướng về sự nghiên cứu Kinh Thánh. Một nếp sống hội thánh lành mạnh phải là sự biểu lộ của nhân tính Jesus.
Một nếp sống hội thánh lành mạnh phải là sự triển lãm của các anh em có nhân tính được đổ đầy bằng thần tính và biểu hiện thần tính. Mặc dù mỗi hội thánh đều phải có sự sống, lẽ thật và sự phục vụ lành mạnh, nhưng chỉ hội thánh nào có các anh em sở hữu một nhân tính cao trọng được đổ đầy bằng thần tính mới có thể làm Đức Chúa Trời thỏa mãn.
Ngày nay chúng ta đang ở ngã tư đường. Trong tám mươi năm qua, chúng ta đã ở dưới phước hạnh phong phú của Chúa qua hai đầy tớ vĩ đại của Ngài và qua nhiều anh em lao tác. Chúng ta đã nhận được các khải tượng và khải thị, thậm chí là đỉnh cao của sự khải thị thần thượng. Lẽ thật đã được mặc khải cho chúng ta với một khuôn mẫu lành mạnh cho nếp sống hội thánh. Nhưng một thời kỳ được chúc phước cũng có thể trở nên một thời kỳ nguy hiểm. Tri thức làm cho lên mặt (1 Cor. 8:1), và sự khải thị có thể nâng chúng ta lên cao vút (2 Cor. 12:7). Chúng ta dễ nghĩ rằng mình giàu có, đã trở nên phong phú, và không cần gì cả (Khải 3:14-17). Chúng ta đang ở bước ngoặt quyết định là chúng ta sẽ trở nên Laodicea hay Philadephia. Chúng ta có khoe khoang về các sự khải thị chúng ta đã nhận được và lẽ thật chúng ta đã học được không? Nếu có thì chúng ta là Laodicea, và Đức Chúa Trời sẽ bảo chúng ta rằng chúng ta thảm hại, đáng thương, nghèo nàn, đui mù và lõa lồ. Ngài sẽ ói chúng ta ra. Chúng ta sẽ trở nên một bè đảng Cơ Đốc không tốt hơn giữa vòng nhiều bè đảng.
Nhưng nếu chúng ta nỗ lực thực thể hóa điều mình có và bám chặt lấy điều đó, chúng ta sẽ là Philadephia (Khải 3:7-8). Philadelphia là hội thánh của tình anh em ở Philadephia, thuộc tính tình yêu thần thượng được biểu hiện trong mỹ đức loài người là tình yêu anh em. Những người ở Philadephia nhân từ với nhau. Họ có lòng trắc ẩn đối với nhau. Họ nhẫn nại với nhau. Họ kiên nhẫn với nhau. Họ bày tỏ sự thương xót và tốt lành với nhau. Ở Philadephia, các thành đồ có ít sức lực, Sự tin cậy và sự tin chắc của nó ở nơi Chúa. Ở Philadephia, các thánh đồ giữ lời Chúa. Họ trung tín với các sự khải thị họ đã nhận được.
Trên hết, các thành đồ ở Philadephia không phủ nhận danh Chúa. Danh của Đấng Christ thì ưu việt giữa vòng họ. Họ nhận biết Đấng Christ và chỉ muốn mình Đấng Christ. Đấng Christ là Đức Chúa Trời, Đấng Christ là Chúa và Đấng Christ là Linh ban sự sống. Đấng Christ là Đấng Cứu Chuộc và Đấng Christ là Cứu Chúa. Hơn nữa, Đấng Christ là sự thánh khiết, sự công nghĩa và sức lực của chúng ta. Đấng Christ là lĩnh vực thần thượng và huyền nhiệm, Đấng Christ là miền đất tốt lành và Đấng Christ là sự sống của các thánh đồ. Đấng Christ và chỉ một mình Đấng Christ làm thỏa mãn cả Đức Chúa Trời lẫn con người. Đấng Christ và chỉ một mình Đấng Christ có thể xây dựng hội thánh của Ngài. Đang khi cứ ở trong mọi sự phong phú mà chúng ta đã nhận được, chúng ta phải yêu Đấng Christ, quý trọng Đấng Christ và chỉ tập trung vào Đấng Christ, cũng như chính Đức Chúa Trời và rất nhiều anh em trước chúng ta đã làm như vậy. Như một tôi tớ Chúa  đã dạy dỗ chúng ta “….việc tôn cao nhiều danh khác hơn danh của Đấng Christ [là] dấu hiệu nổi bật nhất của Cơ Đốc giáo thoái hóa. Việc trở về để…tôn cao danh Chúa bằng cách từ bỏ mọi danh khác cấu thành chứng cớ cảm thúc mạnh mẽ nhất trong hội thánh được khôi phục” (Bản Kinh Thánh Khôi Phục, Khải 3:8, chú thích 3).
Như Philadephia, chúng ta sẽ không nhân mạnh thái quá về quyền năng thuộc linh, quyền bính thuộc linh, tri thức về lẽ thật, hoặc các kỹ năng quản trị. Trái lại, chúng ta sẽ tôn trọng Đấng Christ và yêu thương lẫn nhau trong nhân tính của Jesus. Giữa vòng những người ở Philadephia có sự triển lãm phong phú về các mỹ đức loài người đáng yêu và đầy yêu thương được sản sinh từ các thuộc tính thần thượng của Đức Chúa Trời. Trong nếp sống hội thánh, chúng ta phục vụ lẫn nhau trong một nhân tính phong phú, được biến đổi và không vị kỷ - nhân tính của Jesus.
T.C.