Đọc thơ 1 Corinhto chúng ta thoáng thấy trật tự thần thượng của
Chúa đã dành sẵn cho hội thánh chung khi Phao-lô nói bỏ lửng, “Dầu vậy, ở giữa
những kẻ trọn vẹn chúng tôi cũng giảng sự khôn ngoan… Theo như trong cả các Hội
thánh của các thánh đồ…”..(2: 6-7: 11:16; 14:33b). Điều đó được dự định cho các hội thánh của Đức
Chúa Trời, nhưng hội thánh ít thực hành được, nên đồng thời Phao-lô vạch trần sự
mất trật tự trong nội tình hội thánh Corinhto.
Hãy đọc lại thơ 1 Corinto, anh em sẽ thấy mọi sự đều mất trật
tự:
--về thủ tục nhóm họp, có sự chia rẽ giữa người giàu và người
nghèo khi ngồi ăn tiệc yêu thương, có sự nói tiếng lạ vô nghĩa, không người
thông dịch cách quá giới hạn, có sự cãi lộn về sự trùm đầu…
-- Về sự quản trị, hội thánh chia làm bốn phe, mọi người bằng
mặt với nhau ở bề ngoài, nhưng không bằng lòng bên trong, có sự rạn nứt ngấm ngầm…
--Về mối liên hệ: con trai phạm tà dâm với kế mẫu, đàn bà nổi
loạn, muốn chiếm diễn đàn giảng dạy, nên Phao lô phải minh bạch nói mạnh mẽ: “đàn
bà phải nín lặng giữa hội chúng; vì không được phép nói tại đó, nhưng phải thuận
phục cũng như luật pháp dạy. Nhược bằng
họ muốn học điều gì, thì phải hỏi chồng mình ở nhà; bởi vì lấy làm xấu hổ cho
đàn bà nói giữa hội chúng” (14:34-35).
Theo tôi thấy, một điểm nóng gây ra sự mất trật tự trong hội
thánh Corinhto và hội thánh ngày nay là chỗ đứng của các chị em trong khi hội
chúng nhóm họp. Từ xưa đến giờ, có nhiều lời thêu dệt cho rằng sứ đồ Phao-lô là
người ghét phụ nữ, rằng ông có lối sống đó, do ông đã hấp thụ ý tưởng quá khích
từ trường phái Pharisi mà ông đã theo học. Họ nói rằng ý thức hệ của các rabi
là phải chế phục phụ nữ, hà khắc phụ nữ, không cho họ bình đẵng với nam giới. Đối
với Phao lô, không có lời phỉ báng nào lớn hơn lời nầy.
Thực ra sứ đồ không chạm đến địa vị, vinh dự của người phụ nữ.
Ông chỉ bàn về trật tự trong hội thánh. Ông không hề loại trừ quyền tác nhiệm của
phụ nữ khi hội chúng nhóm lại, nhưng ông bày tỏ rằng sự nói năng của phụ nữ phải
tương đối, sẽ trở nên đúng đắn và có ích nếu đặt vào đúng chỗ. Điều đó chỉ là
nói đến trật tự, thứ tự ưu tiên và trước sau của nam giới đối với nữ giới. Phụ
nữ không có quyền chiếm diễn đàn dạy dỗ hội thánh, không được phép ra tuyên
ngôn nầy nọ, nhưng được phép cầu nguyện, “Nhưng phàm đàn bà cầu nguyện hoặc nói
tiên tri mà không trùm đầu lại, thì cũng làm nhục đầu mình, thật chẳng khác gì
đã cạo đầu vậy”- (11: 3).
Chúng ta đều biết bà Eva đã vượt quá quyền của chồng mình khi
bà tự quyết định ăn trái cấm. Di chứng của bệnh nổi loạn, giành quyền trên nam
giới nầy, đang bùng phát trong hội thánh ngày nay, còn hơn tình trạng như vậy tại
hội thánh Corinhto xưa kia, khi có quá nhiều phụ nữ đứng lên đòi quyền giảng dạy,
quyền làm quản nhiệm hội thánh. Phao lô nói thật đáng xấu hỗ!. Theo quan sát của
tôi về nếp sống hôn nhân Cơ Đốc suốt nửa thế kỷ qua, tôi thấy 80% phụ nữ cai trị
chồng mình trong gia đình, cách công khai thô lỗ hỗn hào hoặc kín đáo. Rất ít
phụ nữ biết thuận phục chồng mình bằng thái độ tôn trọng như Lời Chúa dạy trong
Epheso 5. Chúa không bảo phụ nữ vâng phục chồng, nhưng phải thuận phục chồng
mình, còn vâng phụ chồng hay không là tùy lựa chọn.
Quay sang hội thánh tại Epheso ngày xưa, anh em không thể khám
phá sự mất trật tự trong hội thánh. Chương 4 nói đến hội thánh là Thân Thể Đấng
Christ và đề ra các nguyên tắc thành lập vững bền. Đó là một trật tự thần thượng
đẹp. Không có sự đảo lộn trật tự trong hội thánh, chỉ có hình ảnh vợ thuận phục
chồng mình, con cái vâng phục cha mẹ, không có cãi lộn, không hề tranh đấu nhau.
Vì đó là lời tuyên bố trật tự thuộc thiên. Hội thánh Epheso có bầu không khí
khác hẳn. Chúa phục sinh với quyền năng sự sống Ngài ràng buộc sự trật tự lại
trong nhà Ngài. Còn nếu trật tự thần thượng bị lật đổ, lời chứng của hội thánh
suy yếu ngay.
Anh em đừng bao giờ nghĩ rằng để có trật tự trong hội thánh
phải có sự thống trị, có sự kiểm chế, có một quyền lực chế ngự trên kẻ khác,
hay phải có ước vọng chế phục anh em mình bẳng nỗ lực của con người tổ chức. Chữ
“thuận phục” trong Epheso 5: 22 trở nên một lời nguyền rủa, một sự hiểu lầm đối
với nhiều người, vì bản tính nổi loạn nguyên sinh của họ không chấp nhận nó, và
hiểu sai ý nghĩa sự thuận phục là gì.
Trật tự thần thường cần được biểu hiện cho dân Chúa thấy, là
nhân tố sinh tử khi chạm mặt satan. Sự mất trật tự trong hội thánh Corinhto
không thể nào tiêu diệt được nguyên tắc trật tự thần thượng do Chúa đề ra từ
ban đầu. Bá chủ thế giới tà linh không thể đứng nổi trước trật tự thần thượng,
là ngôi nhà trật tự của Chúa. Thường thường khi hội thánh mất trật tự, chia rẽ,
đỗ vỡ, họ kêu van xin Chúa giải cứu, ban cho sự đắc thắng, ban cho quyền năng
phục hồi. Tôi tưởng Chúa không nghe lời cầu xin như vậy. Dường như Chúa vẫn
phán, “Hãy sắp đặt nhà Ta cho có trật tự đi. Hãy làm cho ngay thẳng mọi sự ở giữa
ngươi. Người cầu xin Ta củng cố, phục hưng hội thánh đổ vỡ chớ gì, phương pháp
của Ta là: khai quang mọi điều gây mất trật tự giữa ngươi”. Chúa phán, “Khi các
ngươi đến chầu trước mặt ta, ai khiến các ngươi giày đạp hành lang ta? Thôi, đừng
dâng của lễ chay vô ích cho ta nữa! Ta gớm ghét mùi hương, ngày trăng mới, ngày
sa-bát cùng sự rao nhóm hội; ta chẳng khứng chịu tội ác hội hiệp nơi lễ trọng
thể. Thật, lòng ta ghét những ngày trăng
mới và kỳ lễ các ngươi, là nặng nề cho ta, ta lấy làm mệt mà gánh lấy. Vậy nên, khi các ngươi giơ tay, thì ta che mắt
khỏi các ngươi. Khi các ngươi cầu nguyện rườm rà, ta chẳng thèm nghe. Tay các
ngươi đầy những máu. Hãy rửa đi, hãy làm
cho sạch! Hãy tránh những việc ác khỏi trước mắt ta. Đừng làm dữ nữa. Hãy học làm lành, tìm kiếm sự công bình; hãy đỡ
đần kẻ bị hà hiếp, làm công bình cho kẻ mồ côi, binh vực lẽ của người góa bụa”
(Esai 1: 12-17).
Để có một trật tự thần thượng trong hội thánh, Chúa đòi hỏi
chúng ta phải làm cho người cũ trong sức mạnh thiên nhiên của nó chết đi, để chúng
ta phân rẽ khỏi thế giới, và phải xây dựng mọi sự trong hội thánh theo khuôn mẫu
thiên thượng, như khuôn mẫu Chúa đã chỉ dẫn Môi-se trên núi., chớ không theo sự
khôn ngoan của con người. Tôi được Chúa thuyết phục để thấy rằng sự thất bại, sự
yếu nhược và lỗi lầm của hội thánh ngày nay đã xảy ra, vì chúng ta để cho tư tưởng,
nguyên tắc hành động và đường lối của thế giới tràn vào hội thánh, và con người
thiên nhiên có chỗ đứng quá rộng rãi trong hội thánh. Thí dụ, lập người nữ quản
trị hội thánh là phương cách của loài người. Cho nên thay vì nắm được trật tự
thần thượng, chúng ta bám lấy trật tự nhân tạo, lề lối trần gian và gọi đó là “hội
thánh”, là “Thân Thể” của Chúa.
Bạn có biết sự liên hiệp thiên thượng với Chúa không? Bạn có
thực lòng từ bỏ thế giới không? Bạn có chấp nhận ý nghĩa đúng của thập tự giá
là loại bỏ mọi sự thuộc về con người không? Bạn có thấy và chấp nhận chỗ đứng Đức
Chúa Trời dành cho bạn, như là chỗ thứ yếu của phụ nữ, của anh em nhỏ tuổi thuộc
linh, trong nhà Ngài?
Kết luận:
--Nhiều chi thể giành giựt chỗ đứng mà Chúa dành cho người
khác nên phá hỏng trật tự thần thượng. Tôi xin hỏi: 1/. bạn có là thành viên
đang nâng đỡ cho điều không phải là trật tự của Chúa không? 2/. bạn có là bè
đãng không biểu hiện khuôn mẫu thuộc thiên? Nếu bạn trả lời “không”cho hai câu
hỏi ngay trên đây, thì bạn đã thấy và hiểu biết trật tự thần thượng là gì rồi.
Khi ấy bạn sẽ khởi sự thoát ra khỏi trật tự của con người và bước vào trật tự
do Chúa thiết lập.
Nguyện Chúa cho chúng ta lìa bỏ tình trạng mất trật tự của
Corinhto và đứng vững trong tình trạng trật tự lành mạnh của Epheso./.
Minh khải—28-7-2015
--