Từ ngữ tiếng Hê-bơ-rơ được dịch là tin đồn
trong Cựu Ước được định nghĩa là một người tiết lộ bí mật, một người đi dạo ngồi
lê đôi mách hoặc người tung tin làm xôn xao dư luận”. Người ngồi lê đôi mách là
người có thông tin đặc quyền về người khác và tiến hành bày tỏ thông tin đó cho
người không biết. Những kẻ đồn miệng độc địa như vậy khác biệt với việc chia sẻ
thông tin theo hai cách:
1. Ý định. Những người ngồi lê đôi mách thường
có mục tiêu xây dựng bản thân mình bằng cách làm cho người khác trông có vẻ xấu
xa và tự tôn cao bản thân anh ta như một kho lưu trữ kiến thức.
2. Loại thông tin được chia sẻ. Những người ngồi
lê đôi mách nói về lỗi lầm và thất bại của người khác, hoặc tiết lộ những chi
tiết có khả năng xấu hổ hoặc đáng xấu hổ liên quan đến cuộc sống của người khác
mà không được sự chấp thuận của họ. Ngay cả khi những tin đồn có nghĩa là vô hại,
nó vẫn là tin đồn.
Trong sách Rô-ma, Phao-lô tiết lộ bản chất tội
lỗi và vô luật pháp của loài người, nói rõ Đức Chúa Trời đã trút cơn thịnh nộ của
Ngài lên những người từ chối luật pháp của Ngài như thế nào. Bởi vì họ đã quay
lưng lại với sự chỉ dẫn và hướng dẫn của Chúa, Ngài đã phó họ cho những bản
tính tội lỗi của họ. Danh sách các tội lỗi bao gồm những tin đồn xấu và những lời
vu khống (Rô-ma 1: 29b-32). Chúng ta thấy từ đoạn văn này tội lỗi của việc tin
đồn nghiêm trọng như thế nào và nó định tính chất cho những người đang ở dưới
cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời.
Một nhóm khác, những người đã (và vẫn còn ngày
nay) được biết đến với niềm đam mê ngồi lê đôi mách là góa phụ. Phao-lô cảnh
báo các góa phụ nên chống lại việc giải trí bằng thói quen ngồi lê đôi mách và nhàn
rỗi. Những người phụ nữ này được mô tả là “tập ăn không ngồi rồi, khi họ đi
vòng vòng từ nhà này sang nhà nọ; và không chỉ ăn không ngồi rồi, nhưng cũng ngồi
lê đôi mách và hay xen vào chuyện của người khác, nói về các điều không thích
đáng để nói
đến” (1 Ti-mô-thê 5: 12-13).
Bởi vì phụ nữ có xu hướng dành nhiều thời gian đến
chơi trong nhà của nhau và làm việc chặt chẽ với những người phụ nữ khác, họ
nghe và quan sát các tình huống có thể trở nên méo mó, đặc biệt là khi lặp đi lặp
lại nhiều lần. Phao-lô nói rằng các góa phụ có thói quen đi từ nhà này sang nhà
khác, tìm kiếm một cái gì đó để lấp đầy sự nhàn rỗi của họ. Bàn tay nhàn rỗi là
xưởng thợ của ác quỷ và Chúa cảnh báo không cho phép sự nhàn rỗi xâm nhập vào
cuộc sống của chúng ta. “Kẻ đi đó đây làm một kẻ nói xấu tiết-lộ các bí-mật, Bởi
vậy, chớ liên-kết với một đứa ngồi lê đôi mách (nói quá nhiều)” (Châm ngôn
20:19).
Phụ nữ chắc chắn không phải là những người duy
nhất bị kết tội ngồi lê đôi mách. Bất cứ ai cũng có thể tham gia vào việc đồn
miệng độc địa, là chỉ bằng cách lặp lại một cái gì đó nghe trong sự tự tin. Sách
Châm ngôn có một danh sách dài những câu nói về sự nguy hiểm của tin đồn độc miệng
và những tổn thương tiềm ẩn do nó. “Kẻ khinh-bỉ người láng-giềng của mình thiếu
ý thức, Nhưng người hiểu-biết giữ sự im-lặng. Người đi đó đây làm kẻ mách lẻo
tiết-lộ các điều kín, Nhưng người trung-tín trong linh che giấu vấn-đề ” (Châm
ngôn 11: 12-13).
Kinh thánh cho chúng ta biết rằng “Kẻ đồi bại
gieo rắc xung-đột, Và kẻ nói xấu phân-rẽ các bạn thân” (Châm ngôn 16:28). Nhiều
tình bạn đã bị hủy hoại vì một sự hiểu lầm bắt đầu từ tin đồn. Những người tham
gia vào hành vi này không làm gì ngoài việc khuấy động rắc rối và gây ra sự tức
giận, cay đắng và đau đớn giữa những người bạn.
Đáng buồn thay, một số người phát triển mạnh về
điều này và tìm kiếm cơ hội để tiêu diệt những người khác. Và khi những người
như vậy bị đối mặt, họ phủ nhận các cáo buộc và trả lời với lời bào chữa và hợp
lý hóa. Thay vì thừa nhận hành vi sai trái, họ đổ lỗi cho người khác hoặc cố gắng
giảm thiểu mức độ nghiêm trọng tội lỗi của mình. “Miệng của kẻ ngu-dại là sự đổ
nát của hắn, Và đôi môi của nó là cái bẫy cho hồn của nó. Các lời của một kẻ
thì-thầm như các miếng ăn ngon; Và chúng đi vào gan ruột của cơ-thể ” (Châm
ngôn 18: 7-8).
Những người bảo vệ lưỡi của họ giữ mình khỏi
tai họa (Châm ngôn 21:23--Người giữ-gìn miệng của mình và lưỡi của mình, Giữ-gìn
hồn mình khỏi các điều rắc-rối.). Vì vậy, chúng ta phải bảo vệ tiếng nói của
mình và kiềm chế hành động tội lỗi của việc đồn tin . Nếu chúng ta phó thác những
ham muốn tự nhiên của mình cho Chúa, Ngài sẽ giúp chúng ta giữ được sự công
bình. Có thể tất cả chúng ta tuân theo lời dạy của Kinh Thánh về tin đồn bằng
cách giữ im lặng trừ khi cần thiết và thích hợp để nói.