Lịch sử của sách Sáng thế xoay quanh bảy con
người người vĩ đại; A-đam, Hê-nóc, Nô-ê, Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp và Giô-sép.
Trong mức độ nào đó, hình ảnh của Đấng Christ đã được hình thành trong bảy người
nấy, họ đều là những người nam tiêu biểu cho Chúa. Tất cả những người này đã kết
hôn. Tôi không nói về hôn nhân của ba người đầu tiên, nhưng xin mạo muội bàn về
bốn người sau. Mỗi người trong số bốn người này đều cưới vợ trong sự đau khổ.
Đó là Áp-ra-ham, Gia cốp, Y-sác và Giô-sép.
\
Bốn khía cạnh của Chúa Jesus do bốn người nầy
tượng trưng cũng được biểu lộ trong 4 phúc âm: Ma-thi-ơ, Mác. Lu-ca. và Giăng.
Khải huyền 4 :7 chép, "Và con sinh-vật thứ
nhất như sư-tử, và con sinh-vật thứ hai như con bò con, và con sinhvật thứ ba
có mặt như mặt người, và con sinhvật thứ tư như con đại-bàng đang bay”. Đây là
bốn minh họa của Đấng Christ: vua, bò con, người, chim ưng mà các giáo phụ đã
dùng làm thứ bậc để sắp xếp bốn sách phúc âm Ma-thi-ơ, Mác, Lu-ca và Giăng như
hiện nay trong Kinh thánh. Đấng Christ là Vua (Áp-ra-ham), là Đầy tớ (Gia-cốp),
Người (Y-sác) và Con Đức Chúa Trời (Giô-sép).
-
1.Áp-ra-ham: chú rễ là vua- Sách Ma-thi-ơ-
Áp-ra-ham cưới Sa-ra là em gái một cha khác mẹ. Tên Sa-ra có nghĩa là "công
chúa" (Sáng 17 : 15). Khi mua đất làm mộ địa, dân Hê-tít gọi
Áp-ra-ham là "ông hoàng của Đức Chúa TRỜI giữa chúng tôi" (Sáng
23 :6)
Về mặt thuộc linh, Đấng Christ và hội thánh cùng một gốc (Hê 2 :11). Nên
Nhã ca chép lời nhà vua Sa-lô-môn gọi Su-la-mít là "em gái".
Sách Ma-thi-ơ trình bày Đấng Christ, Chú Rễ là Vị Vua, chịu đau khổ và chết để
có được Cô dâu, là Hội thánh.
-
2. Gia-cốp- Chú rễ là đầy tớ- Sách Mác-
Gia cốp ở đợ 14 năm để cưới vợ, ngụ ý Đấng Christ là Đầy tớ hầu việc Đức
Chúa Trời để mua được hội thánh. Ô-sê 12 :13 chép, "Bấy giờ Gia-cốp
chạy trốn đến đất A-ram, Và Y-sơ-ra-ên đã làm việc để được vợ, Và để được vợ,
người đã giữ chiên”. Phúc âm Mác 10: 45 TKTC chép, "Vì ngay cả Con Trai
Loài Người đã chẳng đến để được phục-vụ, nhưng để phục-vụ, và để ban hồn mình
làm giá chuộc cho nhiều người”.
Mác bày tỏ Đấng Christ là Chú Rễ chịu đau khổ trong sự hầu việc để cưới Cô
Dâu, là Hội thánh.
-
3. Y-sác- chú rễ là con người lí tưởng- Sách Lu-ca-
Trong Sáng thế kí 24, Áp-ra-ham tiêu biểu Đức Chúa Trời Cha, Ê-li-ê-se, quản
gia của Áp-ra-ham, tượng trưng Đức Thánh Linh. Ngài miêu tả Y-sác, hình bóng Đấng
Christ, là con người lí tưởng-- "ông đã cho đứa con trai đó tất cả tài-sản
ông có” (Sáng 24 : 36). Câu Kinh thánh nầy rất phù hợp lời của Lu-ca miêu tả về Chúa Jesus, là "một vị quý
phái nọ đi tới một xứ ở xa để nhận vương-quốc cho mình, và sau đó trở lại” (Lu
ca 19 :12). Bản Công giáo dịch câu nầy là: "có một người quý tộc kia
trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền rồi trở về”.
Cho nên Y-sác trượng trưng Chú Rễ, là một nhà quý tộc, một con người lí trưởng.
Sau khi ra đi thụ phong vương quyền, Ngài sẽ trở về để cưới Cô Dâu, là Hội
thánh.
-
4. Giô-sép- Chú rễ là Con Đức Chúa Trời- Sách Giăng-
Sáng thế kí minh họa Giô-sép là con cưng của Gia cốp, tượng trưng Con yêu dấu
Đức Chúa Trời. Như Con Đức Chúa Trời, Giô-sép chịu khổ đau, tù ngục, nhưng sau
khi lên ngôi làn thủ tướng thì ông cưới vọ. Đấng Christ sẽ cưới Vợ là Hội
thánh, sau khi Ngài tái lâm để làm Vua trên trái đất.
-
Trong bốn cô dâu của bốn người đàn ông nầy, chúng ta thấy bốn giai đoạn tiệm
tiến trong lịch sử Cô Dâu bao hàm là Hội thánh.
Qua Sa-ra chúng ta thấy tình yêu lựa chọn của Chúa dành cho hội thánh-
Qua Ra-chên chúng ta thấy tình yêu hi sinh của Chúa để mua hội thánh.
Qua Rê-be-ca, chúng ta thấy tình yêu bền vững của Chúa để Cô Dâu cứ tiến bước
đến hội ngộ với Ngài.
Qua Ách nát chúng ta thấy tình yêu vương giả của Chúa yêu Hội thánh.
Mỗi bước đi của bốn cô dâu nầy đều liên quan Cô Dâu của Đấng Christ: từ khi
được chọn lựa, được tậu mua, được dẫn dắt cho đến khi được cùng Ngài trị vì
trong thiên hi niên và cõi vinh quang đời đời.
BXL