1. Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời của trật tự.
2. Sa-tan là kẻ chủ mưu của tất cả các rối loạn.
3. Đấng Christ trong thân vị và công việc Ngài,
là hiện thân của trật tự thần thượng.
4. Hội Thánh là chiếc bình được lựa chọn, trong
đó và thông qua đó mà trật tự thần thượng được thể hiện và quản lý ở các thời đại
sắp đến.
Trật tự là tác thành tự phát của sự sống. Nó chứng
tỏ rằng sự sống không bị cản trở, không bị tắc nghẽn, và hoạt động bình thường.
Điều gì là đúng trong thiên nhiên thì cũng đúng trong cơ cấu thuộc linh-- Hội
thánh. Kinh Thánh gọi điều này là "sự xức dầu".
Còn khi
có một cuộc xâm lược của một cái gì đó trái với "luật của Linh sự sống"
(Rô 8:2), từ bản ngã hay thế giới, thì sẽ làm cho sự sống bị cản trở và có một
sự mất quyền năng, mất hiệu quả và năng suất. Sự sống trong hội thánh ngày nay
bị tắc nghẽn chứng tỏ có sự xúi giục của sa-tan làm đảo lộn trật tự thần thượng
của Đức Chúa Trời rồi.
Mọi chiếc
bình, mỗi chức vụ, mỗi chức nhiệm, mọi vị trí, mọi chức năng trong Hội thánh địa phương nên ở dưới sự xức dầu
cách hiển nhiên. Sự xức dầu phải hiển
nhiên đối với tất cả những gì mà con người ở vị trí đó đang làm, làm cách không
lầm lẫn và hoạt động dưới sự xức dầu; mà Đức Chúa Trời đặt anh ta vào vị trí
đó, và do đó sự sống chảy qua anh và chức năng của anh.
Người ta xếp đặt một ủy ban mặc định, áp đặt sự
cai trị trên các hội thánh để tạo ra một trật tự giả mạo, một giai cấp giáo phẩm
trong cái gọi là Thân thể Đấng Christ. Cái đó phải là trật tự thần thượng của Đức
Chúa Trời chăng?.
Nhưng rất khó thấy được tình trạng trật tự thuộc
linh trong hội thánh ngày nay. Chúng ta chỉ thấy trật tự của Ba-by-lôn mà thôi.