--Áp-ra-ham trở về
"Thế là Áp-ra-ham trở lại cùng các
thanh-nam của mình, và họ đứng dậy và đi với nhau đến Bê-e-Sê-ba; và Áp-ra-ham
sống ở Bê-eSê-ba." (Sáng 22: 19).
Y-sác không còn được nhắc đến trong câu này. Dường
như Đức Thánh Linh muốn tạo ấn tượng rằng
Y-sác vẫn ở trên núi. Khi làm như vậy, chúng ta phải nhớ rằng Chúa Jesus lên trời
sau khi hoàn thành công việc, và khi đó không trở về trái đất. Ngài ở lại trên
núi. Ngài ngồi trên các tầng trời bên tay phải của ngai vàng (Hê 8: 1). Đối với
thế giới Ngài vẫn còn trong mộ ngày hôm nay. Thế giới đã không nhìn thấy Ngài sau
thập giá. Nhưng thời điểm không còn xa, từ nơi đó Ngài sẽ trở lại để cai trị
trái đất với tư cách là Vua của các vị vua và Chúa Tể của các lãnh chúa. Rồi mọi
mắt sẽ nhìn thấy Ngài. (so sánh Khải 1,7; 19,11.16).
-
Áp-ra-ham đã di chuyển đến Mô-ri-a cùng với Y-sác
và bây giờ trở về với các chàng trai của mình. Chúa Jêsus đã đến Gô-gô-tha với
Cha mình để làm công việc cứu rỗi. Kết quả của công việc cứu chuộc này, chúng
ta là những tín đồ đã trở thành con cái của
Đức Chúa Trời, có khả năng thông công với Đức Chúa Trời Cha và Con của Ngài.
Qua cái chết và sự phục sinh của mình, Chúa Giêsu đã mở con đường đến với Chúa
Cha, nơi chúng ta có thể tiếp cận Người trong sự thờ phượng (Giăng 14: 6, Hê
10: 19-22). Cha của Ngài giờ đã trở thành Cha của chúng ta và Đức Chúa Trời của
Ngài, là Đức Chúa Trời của chúng ta (Giăng 20:17). Trong một sự gần gũi tuyệt vời
với Đức Chúa Trời , chúng ta được mang đến gần! Chúng ta có vui thích mối quan
hệ sống với Đức Chúa Trời và Cha của chúng ta không?
-
--Bê-e Sê-ba
Sau khi trở về từ vùng đất Mô-ri-a, Áp-ra-ham
đã cùng các chàng trai của mình đến Bê-e Sê-ba và sống ở đó. Sau một thời gian
thử thách đức tin có một thời gian nghỉ ngơi và phước lành. Chúng ta có biết những
lúc bình an và phước lành như vậy trong cuộc sống của chúng ta không?
Tên "Bê-e Sê-ba" có nghĩa là "Giếng
thề nguyện". Tại nơi này, Áp-ra-ham đã từng đào một cái giếng (xem Sáng thế
Ký 21:14, 25). Sau đó, Áp-ra-ham và vua A-bi-mê-léc đã lập một giao ước ở đó và
khẳng định điều đó bằng lời thề. Áp-ra-ham đã trồng một cây liễu (bản Vn dịch
là :cây me) ở Bê-e Sê-ba và kêu cầu Danh của Chúa ở đó (Sáng thế ký 21: 31-33).
Cái tên "giếng thề nguyện" không nhắc
nhở chúng ta rằng Chúa là Đấng có những lời hứa của Ngài sao? Những lời hứa mà
chúng ta tìm thấy trong Lời của Ngài (giếng nước) sẽ được thực hiện. Đó là điều
mà Áp-ra-ham dựa vào đức tin của mình - và chúng ta cũng có thể làm được.
-
--Tóm lược
Trong quá trình xem xét này, chúng ta đã theo
đuổi hai dòng giải thích chính:
-
--Áp-ra-ham, người có đức tin
Chúng ta đã thấy đức tin của Áp-ra-ham lớn đến
mức nào. Đức tin của ông không hướng đến món quà (Y-sác), mà hướng đến người
ban cho quà (Đức Chúa Trời). Áp-ra-ham tin tưởng vào những lời hứa không đổi
thay của Đức Chúa Trời và sẵn sàng đưa Y-sác, Con của Lời hứa, lên bàn thờ tế lễ
của Đức Chúa Trời. Đức tin của ông nảy sinh trong hoàn cảnh và chỉ dựa vào
Chúa. Áp-ra-ham xét nghĩ rằng Đức Chúa Trời cũng có thể khiến Y-sác sống lại từ
cõi chết, từ đó người cũng đã nhận được Y-sác theo hình bóng, biểu hiệu (Hê
11:19). Đức Chúa Trời đã có thể tôn vinh chính mình Ngài qua đức tin của Áp-ra-ham
một cách đặc biệt. Đó chính xác là lý do tại sao đức tin của ông ấy là mẫu mực
cho chúng ta.
-
--Áp-ra-ham và Y-sác hai người báo hiệu-
Nếu chúng ta nhìn vào chương này dưới ánh sáng của Tân Ước, chúng ta sẽ thấy
trong đó một bức tranh tuyệt đẹp về những gì đã được tiết lộ cho chúng ta trong
Tân Ước:
1.Trong Áp-ra-ham và Y-sác, chúng ta thấy một bức tranh đẹp về mối tương
giao mật thiết tồn tại từ cõi vĩnh hằng giữa Đức Chúa Trời Cha và Con của Người.
Họ cùng nhau đến Gô-gô-tha.
2. Trong Y-sác, chúng ta nhận ra những đặc điểm
của sự phục tùng và sự vâng phục của Chúa Jesus, người đã tự mình chịu chết như
một con chiên: phục tùng ý muốn của Đức Chúa Trời, Ngài cho phép mình được dẫn
đến Gô-gô-tha, chết ở đó với tư cách là đại diện của chúng ta .
3. Chúng ta thấy một điều gì đó về những gì Đức
Chúa Trời đã làm với Con yêu dấu của Ngài trên Gô-gô-tha: Ở đó, Ngài phải phán
xét Đấng đó vì Đấng đó đã mang các tội lỗi của chúng ta (Rô 8.3, 2 Cô 5,21),
4. Nhưng chúng ta cũng nhận ra sự khác biệt lớn:
Y-sác đã được tha, nhưng không có lòng thương xót đối với Chúa Jesus. Là Chiên
hiến tế thực sự, Ngài phải chết trên thập tự giá (Rô 8:32). Qua cái chết của
Ngài, Ngài đã tôn vinh Đức Chúa Trời vô tận.
-
Hương thơm và vinh quang mãi mãi
Bay lên từ thập giá bàn thờ,
Nơi Chiên Con đau khổ ấy’
Vâng phục cho đến chết bấy giờ;
Đem niềm vui thỏa cho Chúa Cha
Từ Con trai lòng tự nguyện mà.
-