Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2020
Quy Định Vệ Sinh Thời Cựu Ước-
Lê vi kí 11:31-38, "Những con này đối với các ngươi là ô-uế trong tất cả những con sống thành đàn; hễ ai đụng chúng khi chúng chết trở thành ô-uế cho đến chiều tối. Cũng vậy hễ một con nào trong chúng, khi chúng chết, rơi lên một vật gì thì vật đó trở nên ô-uế, kể cả đồ bằng cây, hay quần áo, hay da, hay bao—bất cứ một đồ nào được dùng để làm công việc—nó sẽ được ngâm trong nước và ô-uế cho đến buổi tối, đoạn nó trở nên thanh-sạch. Còn bình chậu bằng đất nào mà bị một trong những con ấy rơi vào, bất cứ cái gì ở trong nó đều trở nên ô-uế và các ngươi sẽ đập bể nó. Bất kỳ thực ăn nào có thể ăn được mà bị nước nhểu vào sẽ trở nên ô-uế; và bất kỳ chất lỏng nào có thể được uống trong mọi bình chậu sẽ trở thành ôuế. Hơn nữa, mọi vật mà bị một phần xác của chúng rơi lên trở nên ô-uế; lò hay bếp sẽ bị đập bể ra từng mảnh; chúng thì ô-uế và sẽ tiếp-tục ô-uế đối với các ngươi. Dẫu vậy, suối nước hay hầm chứa nước có nước tụ lại sẽ tinh-sạch, dẫu kẻ đụng xác chết của chúng sẽ là ô-uế. Và nếu một phần xác của chúng rơi xuống trên hạt giống nào để gieo giống, sắp được gieo, nó vẫn là tinh-sạch. Thế nhưng nếu nước bị đổ trên hạt giống ấy, và một phần của xác của chúng rơi xuống trên nó, nó là ô uế đối với các ngươi".
Đức Chúa Trời đã ban hành nhiều quy định vệ sinh trong dân tộc Israel từ hàng ngàn năm trước - rất lâu trước khi bạn nghĩ về vi khuẩn và những thứ tương tự.Vì khoảng năm 1870 ông Pasteur, người Pháp và ông Koch, người Đức, mới khám phá ra con virus. Những quy định vệ sinh này cũng có ý nghĩa trực quan, có hướng dẫn đạo đức (và đó là giá trị chính của chúng đối với chúng ta), nhưng bản thân chúng cũng rất đáng chú ý và thể hiện sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời.
Ví dụ:
"Những con này đối với các ngươi là ô-uế trong tất cả những con sống thành đàn; hễ ai đụng chúng khi chúng chết trở thành ô-uế cho đến chiều tối. Cũng vậy hễ một con nào trong chúng, khi chúng chết, rơi lên một vật gì thì vật đó trở nên ô-uế, kể cả đồ bằng cây, hay quần áo, hay da, hay bao—bất cứ một đồ nào được dùng để làm công việc—nó sẽ được ngâm trong nước và ô-uế cho đến buổi tối, đoạn nó trở nên thanh-sạch. (Lê-vi 11:31, 32)
"Còn bình chậu bằng đất nào mà bị một trong những con ấy rơi vào, bất cứ cái gì ở trong nó đều trở nên ô-uế và các ngươi sẽ đập bể nó. Bất kỳ thực ăn nào có thể ăn được mà bị nước nhểu vào sẽ trở nên ô-uế; và bất kỳ chất lỏng nào có thể được uống trong mọi bình chậu sẽ trở thành ô uế" (Lê- vi 11: 33-34)
Cũng đáng chú ý là quy định trong Lê vi 11: 37-38: hạt giống đã được nảy mầm bởi các chất lỏng thì không còn được sử dụng nếu xác chết rơi trên chúng. Đây không phải là trường hợp với hạt giống khô bởi vì vi khuẩn khó có thể rơi trên giống khô đó. (Lêvi 11:37, 38)
Chạm vào một người chết làm ô nhiễm một người. Sau đó quần áo và cơ thể phải được giặt trong nước. Giá như nó đã được chú ý nhiều hơn! Được biết, ngay cả trong thế kỷ 19, các bác sĩ đã mổ xẻ xác chết và sau đó vội vã đến khoa sản mà không rửa tay ở khoảng giữa. Nhiều phụ nữ mới sinh con đã phải trả giá cho sự bất cẩn không hợp vệ sinh này bằng cái chết.
Sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời thật tuyệt vời. Và dân trên đất của Ngài có thể được hưởng lợi từ nó - cũng trong lĩnh vực phòng chống dịch bệnh.