Thứ Tư, 1 tháng 4, 2020

Bảy Bài Học Vùng Hoang Dã


1. Bài hát-

Bây giờ chúng ta sẽ lướt qua bảy điều liên quan đến hành trình vùng hoang dã, vì mỗi điều có thể cho chúng ta thức ăn, hay một vài suy nghĩ thực tế giúp phục vụ cho bất kỳ ai có lòng trung thực mong muốn bước đi gần hơn trong dấu chân của Chúa.

Điều đầu tiên chúng ta nhận thấy là khi bắt đầu mọi sự đều có vẻ trơn tru, dễ chịu và vui vẻ. Điều gì có thể rất thú vị với một nô lệ Ai Cập mòn mỏi, khi anh đứng trên bờ 
Biển Đỏ hoang vu, và sau khi chứng kiến ​​sự hủy diệt tất cả sức mạnh quân đội giam cầm anh ta, nâng cao tấm lòng vui mừng của anh ta với Chúa trong một bài hát ca ngợi. Đây bài hát đầu tiên trong Kinh thánh, bài hát của một tâm hồn được giao cho Chúa, một bài hát đầy vẻ đẹp và ý nghĩa, một bài hát mà không thiên thần nào có thể hát, một bài hát sẽ vang vọng qua vô số thời đại vĩnh cửu. Anh quay lưng lại với Ai Cập, khuôn mặt của anh ta hướng về đất nước thiên đàng vinh quang vốn có bằng niềm tin. Chúa dẫn đường trong tất cả sự tươi mát hạnh phúc của một linh hồn sơ sinh. Chắc chắn tất cả chúng ta đều biết những gì để bắt đầu cuộc lữ hành của mình-



2/ Ma-ra quyền năng của thập tự giá-

Điều thứ hai mà chúng ta quan sát là đi đến Ma-ra, một nơi có nước đắng, và nước chỉ có thể được làm ngọt bởi một cây gỗ nào đó. Điều này có ý nghĩa gì? Có phải chúng ta không nghĩ rằng mình sẽ sớm gặp phải điều gì đó rất cay đắng và khó chịu sao? Chúng ta cũng không nhớ rằng chỉ đến khi chúng ta treo mình trên cây thánh giá của Chúa và nỗi buồn của Ngài, thì nước mới trở nên ngọt ngào. Theo 1 Phi-e-rơ 4, chúng ta đã vui mừng, vì trong hành trình của mình, chúng ta được dự phần lượng nào đó cho những đau khổ của Chúa. Sức mạnh của thập giá của Chúa! Không một Cơ đốc nhân nào có thể sống ba ngày trong thế giới này mà không gặp ma-ra bằng cách này hay cách khác, nhưng chính ma-ra đã kéo chúng ta đến gần tấm lòng của Chúa. Nhu cầu nước ở đây làm cho chúng ta đi tìm sự tươi mát của mình tại Vầng Đá là Chúa.

3 Sự giải khát thuộc linh-

Điều thứ ba trong chương 15 của Xuất hành là sự làm tươi mới tâm linh mà Chúa cung cấp cho những linh hồn thực sự, đã biết Ma-ra nghĩa là gì ở nơi hoang dã. Tại Ê-llim, chúng tôi tìm thấy Người chăn tốt lành dẫn dắt đàn chiên của mình trên đồng cỏ xanh tươi và bên dòng nước tĩnh lặng. Đây là một ốc đảo trong sa mạc. Và ốc đảo nào Chúa cung cấp cho những người hành hương của Ngài trong thế giới này? Thực sự đó là sự thông công Cơ Đốc; đây là Ê-lim của chúng ta. Thật là một thời gian phước hạnh khi chúng ta có một vài người giữa vòng mình thực sự tìm cách theo Chúa, có thể cùng nhau ở dưới những cây cọ che chở và rút ra sức mạnh mới từ giếng nước của sự sống. Nhiều người đã gọi Ê-lim hạnh phúc này, là tiền vị của thiên đàng, vì họ đã vui hưởng mối dây thông công thần thượng với nhau.

4 Thức ăn nơi hoang dã

Điều thứ tư chúng ta nhận thấy là trong chương tiếp theo, đó là thức ăn cho vùng hoang dã. Bánh của chúng ta là ma-na được gửi xuống từ thiên đường. Trong khi giải thoát khỏi Ai Cập, Cơ Đốc nhân được nuôi dưỡng bằng thịt con chiên nướng bằng lửa, là Người thay thế và Đấng cứu độ của chúng ta. Ở Ca-na-an, chúng ta có được Ngài là thổ sản của miền đất, là Chúa được tôn cao và vinh hóa của chúng ta. Điều đáng quan tâm là chúng ta không bao giờ tìm thấy dân Israel ghê tởm một trong hai loại thực phẩm này. Chỉ có ma-na, Chúa trong sự sỉ nhục và từ chối của Ngài, được coi là thức ăn đạm bạc. Chính  bánh từ Thiên đàng này là thử thách cho mỗi trái tim của chúng ta ngày hôm nay, liệu chúng ta có thực sự bị tình yêu của Ngài chinh phục hay không để quý trọng con đường bị từ chối với Ngài tốt hơn tất cả các loại hành tỏi và dưa chuột của Ai Cập?.

5  Dòng suối  trên sa mạc
Điểm thứ năm mà chúng ta có thể quan sát là dòng chảy tươi mát tuôn ra từ vầng đá vỡ theo đoạn văn nổi tiếng trong Giăng 7:37. Chắc chắn nếu trong ma-na chúng ta có một bức tranh về Chúa khiêm nhường làm thức ăn của chúng ta, thì ở đây chúng ta có Thánh Linh ngự trị cùng chúng ta trong suốt hành trình nơi hoang dã của chúng ta, một trong những kết quả phước hạnh và kết quả của cái chết và sự vinh hóa của Chúa (c. 39) ). Đá là Chúa (1 Cô.10: 4). Các dòng nước, không nghi ngờ gì, ở đây cũng như những nơi khác, là hình bóng của Đức Thánh Linh, Ngài là sự giải khát và phước lành. "Và đừng làm đau buồn Đức Thánh-Linh của Đức Chúa TRỜI, trong Ngài anh em đã được niêm-phong cho ngày cứu-chuộc" (Êph.4: 30). Ngài ở đây để làm chứng về Chúa Giê-su, nhưng Ngài chỉ có thể làm chứng cho đôi tai sẵn sàng lắng nghe. Ngài có ở đây để hướng dẫn chúng ta vào tất cả sự thật, nhưng chỉ hướng dẫn những người có đôi chân sẵn sàng và trái tim thuận phục. Nước này cũng vậy, không giống như trong Xuất 15, không phải để chúng ta giải khát một mình, mà là tuôn ra từ chúng ta, để chính chúng ta, khi được dẫy đầy Thánh Linh, sẽ như những dòng suối trên sa mạc. 

6 Xung đột nơi hoang dã

Thứ sáu, chúng ta gặp A-ma-léc, một bức tranh xác thịt được Sa-tan tiếp sức Haa81n là kẻ luôn theo phía sau chúng ta sẵn sàng để bắt lấy bất cứ ai yếu đuối và thích dừng lại. Chúng ta sẽ nhận thấy rằng chiến thắng trong trường hợp này (Xuất 17) có được là nhờ hai phương tiện --- một sự can thiệp của Chúa trên cao và bên kia là sự kháng cự trong quyền năng của Thánh Linh (Giô-suê) ở đây. 

7 Nước rửa bàn chân ô nhiễm-

Điều cuối cùng, hoặc thứ bảy, chúng ta phải chú ý là sự dự bị được đưa ra trong trường hợp ô uế trong hành trình hoang dã. Chúng ta đề cập đến Dân 19. Điều nầy ứng theo  1 Giăng 1: 9. Sự làm sạch này là bằng nước, không phải bằng máu. Đây là nước tro của bò cái sắc đỏ bị đốt cháy. Điều nầy dạy chúng ta rằng sự phục hồi để thông công với Chúa sau khi lạc lối, không phải bởi một ứng dụng mới của dòng máu Chúa Giê-su (vốn là một ý nghĩ không được kinh thánh mô tả), nhưng  bởi Lời của Đức Chúa Trời (nước; xem Giăng 13). Do đó, chính Chúa, trong tình yêu hoàn hảo của Ngài, đã rửa chân ô nhiểm chúng ta trong cuộc hành trình nơi hoang dã. Giăng 13 mới nói Chúa rửa chơn các môn đồ


Bạn cần suy nghĩ toàn bộ chủ đề, và bạn sẽ thấy rằng Chúa Giê-su ở cùng chúng ta trong từng bước. Chúng ta gặp Ngài đầu tiên ở Ai Cập, trong máu của con chiên; tiếp theo trong sức mạnh giải phóng của Biển Đỏ; tiếp theo trong quyền năng của thập giá của Ngài; sau đó trong sự cung cấp ân cần của Ngài cho sự giải khát của chúng ta; tiếp theo là Ma-na, sau đó là Vầng đá; sau đó khi Ngái là Đấng cầu thay vĩ đại của chúng ta ở trên cao; và cuối cùng, trong tình yêu kỳ diệu của Ngài khi chúng ta lạc lối, và phục hồi linh hồn của chúng ta bằng cách rửa chân chúng ta bằng nước, tức là  bằng Lời kinh thánh-

 Kết thúc của tất cả mọi sự là gặp Ngài trong vinh quang  trên đám mây, khi tất cả cuộc hành trình sẽ kết thúc mãi mãi, và chúng ta sẽ ca ngợi mãi mãi ân sủng đã mang chúng ta trên đôi cánh đại bàng, và cuối cùng đã đưa chúng ta đến với chính mình Ngài.