Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2020

VÀI Ý TƯỞNG VỀ SỰ TIỀN ĐỊNH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI-



Chủ đề nầy rất nhạy cảm đối với hội thánh nói chung vì nó đã phát sinh cuộc tranh luận thần học suốt nhiều thế hệ qua. Có hai trường phái đã tranh luận nhau, một trường phái bị tố cáo là rao giảng sự tiền định độc đoán của Chúa, còn trường phái kia cổ vũ ý muốn tự do, tự quyết tuyệt đối của con người. Là một tín nhân bình thường, tôi không hơn gì các bậc tiền bối, hôm nay tôi chỉ muốn đóng góp vài tư tưởng dựa theo lời Kinh thánh, chỉ mong cung cấp cho anh chị em tín nhân nào đó, may ra sẽ lãnh hội được vài điều bổ ích, góp phần mở rộng tầm nhìn của anh chị em đó về đề tài trên cho được sáng tỏ hơn.

--Ê-phê-sô 6:9; Rô ma 2:11; Công 10:34 chép, “Phi-e-rơ nói: “Bây giờ ta hiểu chắc-chắn nhất rằng Đức Chúa TRỜI không phải là Đấng tỏ ra thiên-vị”- “cả Chủ của chúng lẫn Chủ của các ngươi đều ở trong trời, và không có sự thiên-vị với Ngài”. Đức Chúa Trời không thiên vị ai, nên Ngài không vị nễ người nầy rồi chọn lựa, tiền định cho được cứu rỗi, hay thiên kiến, bất công, tự ý loại bỏ ai kia phải hư mất đời đời.


--Giăng 3:16 BDM, “Vì Đức Chúa Trời (đã thật) yêu thương nhân loại”. Sứ đồ Giăng làm chứng Chúa thật thương yêu thế nhân, Lời đó là một sự thật vĩnh hằng, và Đức Chúa Trời cũng thật sự thương yêu toàn thể nhân loại, Ngài không giả vờ yêu thương suông. Cho nên 1Ti-mô-thê 2:4 chép thêm lời xác quyết của Phao lô, “Đức Chúa TRỜI Cứu-Chúa của chúng ta, Ngài muốn mọi người được cứu và đạt đến sự nhận-biết lẽ-thật”. Bạn có thật tin rằng Đức Chúa Trời, Đấng không có tánh thiên vị, thật yêu thương và muốn mọi người được cứu không? Chúa muốn cả nhân loại được cứu, nhưng họ có muốn như vậy không?


--1 Phi-e-rơ 1:1,2,“là những kẻ được chọn theo sự biết trước của Đức Chúa TRỜI là Cha” -Ê-phê-sô 1: 4,5, “Ngài đã lựa chọn chúng ta trong Ngài trước buổi sáng thế, để chúng ta phải là thánh và không trách được trước mặt Ngài. Bằng tình thương-yêu Ngài đã tiền-định chúng ta”. Đức Chúa Trời vừa đang sống chung với chúng ta trong cõi thời gian khoảng 6000 năm theo lịch sử Kinh thánh, đồng thời vì là Đấng hằng hữu, Ngài cũng vẫn đang sống trong thì hiện tại hằng hữu của mình. Mọi sự việc xảy ra từ an-pha đến ô mê ga, và cả các thời đại tương lai vô cùng, đều chỉ là hiện tại, đaang xảy ra cách đồng thời trước mặt Ngài. Hai động từ “chọn”, và “tiền định” trên đây diễn tả những hành động đã hoàn tất của Chúa trong cõi vĩnh cửu quá khứ. Nói theo thời gian của con người, là trước khi sáng thế, Đức Chúa Trời đã biết trước những ai sẽ tin Ngài về sau, nên do sự biết trước đó, Ngài đã lựa chọn họ, rồi tiền định họ cho sự cứu rỗi trước khi họ sinh ra.
Theo nguyên văn Hi lạp, chữ “lựa chọn” là eklegomai. Trong từ ngữ nầy có chữ ek có nghĩa là out of (ra ngoài) và legomai nghĩa là chọn lọc. Do đó eklegomai có nghĩa là chọn lọc để riêng ra khỏi quần chúng. Còn chữ “tiền định”, proorizō có nghĩa là: predetermine: - determine before, ordain, predestinate.—quyết định trước.
Từ cõi vĩnh hằng quá khứ, Chúa biết ai sẽ tin Ngài, ai không muốn tin, cho nên, tôi tin, Ngài đã sai các thiên sứ lập ra một danh sách rất dài ghi tên tuổi hàng tỉ con dân Ngài trong cả thời Cựu ước và Tân ước. Bạn nghĩ rằng Sách Sự sống của Chiên Con đã ghi chép hoàn tất chưa? Hay Chúa phải chờ tuần lễ tới đây có ai cùng đường, khi lâm vào cơn dịch Corona nên tin Ngài, rồi Ngài mới sai các thiên sứ ghi thêm tên người đó vào?


--Giăng 6:37, 65; 17: “Tất cả (người) mà Cha cho Ta sẽ đến cùng Ta,…Ngài phán: “Ta đã nói cùng các ngươi, rằng không ai có thể đến cùng Ta, trừ phi Cha cho phép hắn-- Con thỉnh cầu thay mặt cho họ; Con không thỉnh cầu thay mặt cho thế-nhân, nhưng thay mặt cho những kẻ mà Cha đã ban cho Con, vì họ là của Cha”.—Công vụ 13: 48, “và có bao nhiêu người đã được tiền định cho sự sống đời đời thì có bấy nhiêu tin”. Lu ca giải thích những ai đã được tiền định cho sự cứu rỗi, tức là người đã được ghi danh trong Sách Chiên Con, đều tin Chúa cả. Họ không biết mình được tiền định, nhưng đã tin và Đức Chúa Trời hành động, thôi thúc họ như lời Chúa Giê-su nói, “Cha cho phép hắn” tin. Cha và Con hằng hữu đã biết trước toàn bộ tên tuổi con dân của Ngài, nên Chúa Giê-su nói Ngài chỉ cầu thay cho số người đó mà không cầu thay cho thành phần thế nhân vô tín mà Ngài cũng đã biết trước. Con người không có khả năng tin Chúa, hay có sức để muốn tin Ngài, cho nên Lu-ca, bạn đồng hành của Phao lô tiết lộ rằng, “một người bán vải sắc tía, một người thờ phượng Đức Chúa TRỜI, đang lắng nghe; và Chúa mở tâm của bà để đáp-ứng các điều Phao-lô nói“ (Công 16:14). Đức Chúa Trời kéo người ta đến tin Chúa Giê-su. Đó là một sự thật.


--Rô ma 7: 15-20, “Vì điều mà tôi đang làm, tôi không hiểu; vì tôi chẳng thực-hành điều tôi muốn, nhưng tôi đang làm chính điều tôi ghét. Nhưng, nếu tôi làm chính điều tôi không muốn, tôi ... thú-nhận rằng nó là tốt. Thế thì bây giờ, tôi chẳng còn là kẻ làm điều đó nữa, nhưng tội ở bên trong tôi. Vì tôi biết rằng chẳng có điều gì tốt ở trong tôi, nghĩa là, trong xác-thịt của tôi; vì ước-muốn đó có trong tôi, nhưng việc làm của điều tốt thì không. Vì điều tốt mà tôi muốn, tôi chẳng làm, song tôi thực-hành chính điều xấu mà tôi chẳng muốn. Nhưng nếu tôi đang làm chính điều mà tôi chẳng muốn, tôi không còn là kẻ làm điều đó nữa, nhưng tội ở trong tôi”.

Con người thiên nhiên thường tự hào vế ý muốn tự do, tự quyết tuyệt đối của mình, cho nên người ta biện luận rằng ý muốn của con người quyết định sự cứu rỗi, chớ không do Đức Chúa Trời tiền định và thúc đẩy. Do kinh nghiệm thực tiễn trong đời sống Phao lô, chúng ta thấy có hai luật là luật tội lỗi và luật sự chết đang khống chế mọi người, kể cả tín nhân ( Rô 7:25; 8:2).

Luật tội lỗi khống chế con người, ép họ tích cực phạm tội, và họ không thể không liên tục phạm tội. Luật sự chết làm cho con người bất lực làm điều tốt lành, cho dù anh có rất muốn làm điều đó đi nữa. Cho nên con người không đủ khả năng tin Chúa, ngoại trừ Đức Chúa Trời tiếp sức.
Đối với ý muốn tự do của con người, Đức Chúa Trời không bao giờ ra sức ép họ làm theo ý muốn của Ngài, vì Ngài tôn trọng con người và không bao giờ muốn họ làm người máy vô hồn. Chúa thường phán:“nếu ai muốn…”, ngụ ý con người có thể chọn lựa muốn hay không muốn làm theo yêu cầu nào đó của Chúa. Trái lại sa- tan luôn luôn cám dỗ con người đừng vận dụng ý muốn mình, hắn gài bẫy con người muốn làm điều Chúa cấm, hay nên muốn chống lại Chúa. Cho nên bạn đừng nói sự cứu rỗi là do ý muốn tự quyết của con người, vì con người không có sức muốn tin Chúa bao giờ.


--Giô-suê 2: 8- 12 “Bấy giờ trước khi họ nằm xuống, thì cô ta đi lên đến cùng họ trên mái nhà và nói với các người đó: "Tôi biết rằng Đức GIA-VÊ đã cho các ông xứ này, và rằng sự kinh khiếp về các ông đã giáng trên chúng tôi, và rằng tất cả cư-dân của xứ này đều đã tan chảy trước mặt các ông. .. GIA-VÊ Đức Chúa TRỜI của các ông, Ngài là Đức Chúa TRỜI trong trời cao kia và trên đất thấp này. Bởi vậy, bây giờ, xin thề cùng tôi bởi Đức GIA-VÊ, vì tôi đã đối-xử tử-tế với các ông, rằng các ông cũng sẽ đối-xử tử-tế với gia-hộ của cha tôi”- Ru tơ 1:16-17, “Nhưng Ru-tơ nói:“Xin đừng giục con lìa mẹ hay quay lại không theo mẹ; vì nơi mẹ đi, con sẽ đi, và nơi mẹ trọ, con sẽ trọ. Dân của mẹ sẽ là dân của con, và Đức Chúa TRỜI của mẹ, Đức Chúa TRỜI của con. Nơi mẹ chết, con sẽ chết, và ở đó con sẽ được chôn. Vì thế, nguyền xin Đức GIA-VÊ gây cho con, và tệ hơn, nếu có cái gì trừ cái chết mới chia-cách con và mẹ.”—Lu ca 19: 2-10, “Và kìa, có một người đàn-ông tên là Xa-chê; và hắn là viên thâu-thuế trưởng, và hắn giàu-có. Và hắn đang cố-gắng để xem Giê-xu là ai, và hắn không có thể vì đám đông, vì hắn thấp về hình vóc. Và hắn cứ chạy phía trước và trèo lên trên một cây sung để thấy Ngài, vì Ngài sắp đi ngang qua lối đó. Và khi Giê-xu đến chỗ ấy, Ngài nhìn lên và phán cùng hắn: “Xa-chê, nhanh lên và trèo xuống, vì hôm nay Ta phải lưu lại nhà của ngươi.” Và hắn vội vàng và trèo xuống và tiếp-đón Ngài vui-mừng. … Giê-xu phán cùng hắn: “Hôm nay, sự cứu-rỗi đã đến nhà này, vì hắn cũng là con trai của Áp-ra-ham. Vì Con Trai Loài Người đã đến để kiếm và để cứu kẻ đã mất.”

Làm sao ba con người là kỹ nữ Ra-háp, quả phụ dân ngoại, Ru tơ, và trưởng phòng thuế vụ, Xa-chê, được cứu. Ba người nầy nghe tìn đồn, tức là nghe phúc âm về Chúa, nên sinh lòng cảm mến, ngưỡng mộ và yêu thích Ngài cùng dân của Ngài.
Bách nhân đội trưởng Cọt-nây, thành Sê-sa-rê, cũng đồng tâm trạng. Những con dân Chúa sống đồng thời với 4 người nầy, không hề đọc được tên tuổi 4 người trong Sách Sự sống hay giảng phúc âm cho họ. Bốn người chỉ nghe tin đồn, mà đem lòng cảm mến, yêu thích Chúa. Tôi nghĩ đó là đầu mối sinh ra sự cứu rỗi cho 4 người. Họ không muốn mình được cứu, vì họ không hề biết sự cứu rỗi là gì. Họ chỉ nguỡng mộ Chúa mà thôi. Nên Chúa xếp đặt cơ hội, tạo phương tiện cho họ tiếp nhận Ngài. Người được cứu không đóng góp điều gì cả. Họ chỉ có lòng ngưỡng mộ, trong khi dân hư mất thì có thái độ chống đối và căm thù Chúa một cách vô cớ, do sa-tan xúi giục.


--Rô-ma 9: 14-16, 21-22 "Vậy thì chúng ta sẽ nói gì? Có sự bất-công với Đức Chúa TRỜI chăng? Chẳng bao giờ!- Vì Ngài phán với Môi-se:“TA SẼ CÓ LÒNG KHOAN-DUNG TRÊN KẺ TA CÓ LÒNG KHOAN DUNG, VÀ TA SẼ CÓ LÒNG THƯƠNG-XÓT TRÊN KẺ TA CÓ LÒNG THƯƠNG-XÓT.” Vậy thì không phụ thuộc vào kẻ muốn hay người chạy, nhưng vào Đức Chúa TRỜI có lòng khoan dung--Hay, há thợ gốm chẳng có quyền trên đất sét, để làm từ cùng một cục đất thành bình này cho danh dự, và bình khác cho ô danh chăng? Còn nếu Đức Chúa TRỜI, dẫu muốn biểu-lộ cơn thịnh nộ của Ngài và làm cho quyền-năng của Ngài được biết, đã chịu đựng với nhiều kiên-nhẫn những bình chứa cơn thịnh-nộ, là thứ đã được chuẩn-bị cho sự hủy-diệt thì sao?"-- Châm ngôn 16:4, "Đức GIA-VÊ đã làm mọi sự cho mục-đích riêng của nó, Cả kẻ độc-ác cho ngày xấu-xa".

Đây là một vấn nạn nan giải. Há Đức Chúa Trời là Thợ Gốm, là Đấng Tạo Hóa toàn quyền lại dựng nên những người nào đó như rác rưởi phế thải dành cho sự diệt vong nơi hồ lửa sao? Chúa không bất công khi chọn người nầy mà không tiền định người kia cho sự cứu rỗi theo sự biết trước của Ngài, nên những chiếc bình không ngưỡng mộ Chúa, thì theo một phương diện là không được Chúa thương xót, nên sứ đồ Phao lô nói họ được dựng nên cho sự hư mất đời đời. Chúa cũng không muốn đem vô nhà đời đời đàn con cái như người máy vô cơ. Ngài muốn có những con dân có lòng ngưỡng mộ Ngài, yêu thích Ngài.
Từ cõi đời đời quá khứ, Chúa đã thấy khoảng 7,7 tỉ người trên đất hiên nay (theo thông tin tháng 4/ 2020), và Ngài biết rõ ai là người yêu thích Ngài, ai là người không thích và ghét Ngài cách tự nguyện, nên Ngài đã tiền định họ tất cả. Các nhà khoa học ước lượng từ buổi sáng thế đến hôm nay có chừng 70 tỉ người, đều là việc làm sáng tạo của Chúa. Từ cõi vinh cửu quá khứ, Chúa đã biết rõ 1/2 hay 2/3 của 70 tỉ người nầy sẽ là dân vô tín, như rác thái chỉ đáng dành cho thùng rác vĩ đại đời đời là hồ lửa. Chúa đã dựng nên khối lượng người đó, nhưng chính họ đã vô tình chọn định mệnh hư mất của mình, vì không ngưỡng mộ Chúa. Chúa đã sáng tạo nên họ, nhưng chính mình họ tự ném mình vào hồ lửa. Chúa không tiền định số phận đó cho họ, nhưng Ngài thấy trước.


--Ma-thi-ơ 13:44 "“Vương-quốc trời như châu báu được giấu trong một cánh đồng mà một người đã tìm được và giấu đi; rồi, từ niềm vui về nó hắn đi và bán tất cả mình có, và mua cánh đồng đó". Chúa như Người ở đây, bán mọi sự mình có để tậu mua cả cánh đồng, là  trái đất và nhân loại trên đó, để chiếm hữu kho tàng châu báu trong cánh đồng.
Chúa đã mua cả trái đất phản loạn và nhân loại khoảng 70 tỉ người trên đó rồi, nhưng chỉ có kho tàng châu báu là quần chúng tín nhân được Ngài lựa chọn để riêng ra. Cho nên theo Giăng 17, Chúa Giê-su nói với Cha mình Ngài cầu thay và bảo hộ những kẻ thuộc về Đức Chúa Trời mà thôi.

Tóm lại Chúa không bất công, hay thiên vị khi lựa chọn, hay tiền định một phần nhân loại mà thôi. Ngài đã không chọn phần còn lại, có lẽ đông hơn, vì từ cõi vĩnh cửu quá khứ Ngài đã biết trước những ai ngưỡng mộ Ngài, và những ai lãnh đạm cùng ghét Ngài. Tất cả những ai được Chúa biết trước và ghi tên vào Sách Sự sống đều được Ngài tạo cơ hội để họ tin Ngài và được cứu rỗi.

Đáng ngợi khen Chúa như Phao lô cảm thán: "Ồ! Sự phong phú của sự khôn-ngoan lẫn kiến-thức của Đức Chúa TRỜI sâu nhiệm làm sao! Các phán-xét của Ngài không thể nào dò được và các đường-lối của Ngài không thể nào hiểu thấu được làm sao! Vì AI ĐÃ BIẾT TÂM TRÍ CỦA ĐỨC CHÚA, HAY AI ĐÃ THÀNH CỐ-VẤN CỦA NGÀI? Hay AI ĐÃ CHO NGÀI ĐẦU TIÊN, VÀ NÓ SẼ ĐƯỢC TRẢ LẠI CHO NGÀI MỘT LẦN NỮA? Vì tất cả các sự việc là từ Ngài và qua Ngài và cho Ngài. Thuộc về Ngài là vinh-hiển cho đến các thời-đại. A-men" (Rô ma 11:33-36.
Minh Khải-17- 4- 2020