Mạc-đô-chê ở Su-sơ,
Có người dưỡng nữ cứu phò lạ thay;
Ê-xơ-tê được lên ngai,
Làm hoàng hậu tốt giải vây dân mình.
Ha-man thăng chức triều đình,
Thích người người phải cung nghinh hắn nhiều;
Mạc-đô-chê chẳng lạy đâu,
Vì ông chỉ muốn cúi chào Chúa thôi.
Ha-man tức giận điên người,
Manh tâm tiêu diệt giống nòi Giu-đa,
Mười ba trong tháng A-đa,
Lệnh vua giết sạch người nhà Si-ôn,
Trong giờ nguy biến kinh hồn,
Vợ vua liều chết cứu toàn chúng dân,
Chuyển xoay tình thế lạ lùng,
Ha-man treo cổ, tin mừng Giu-đa!
Thật Ha-man sống quá đà,
Thật Ha-man sống quá đà,
Hưởng bao bổng lộc, lòng mà chưa vui,
Giận người gác cổng không lùi,
Không khom, không lạy trước ngôi của mình!
Satan cũng giống như in,
Muốn Jesus lạy một mình hắn thôi,
Cõi trần vinh hiển tuyệt vời,
Hắn cho Chúa thấy, còn mời đổi trao!
Hôm nay còn bạn thể nào?
Có thờ, có lạy người nào trần gian?
Tiền tài, địa vị cao sang,
Satan cho bạn hiên ngang trên đời;
Còn ai không nhận lời mời,
Satan khủng bố suốt đời không tha.
Bạn ơi, đừng sợ hắn nha,
Chúa luôn cứu bạn thật là cao siêu.
Minh Khải – 12-12-2014
“Khi Ha-man thấy Mạc-đô-chê không cúi xuống và không lạy mình
bèn nổi giận dữ. Người ta đã học cho
Ha-man biết Mạc-đô-chê là người Giu-đa, nên người cho sự tra tay trên một mình
Mạc-đô-chê là một sự nhỏ mọn, người bèn tìm mưu giết hết thảy dân Giu-đa, là
tông tộc của Mạc-đô-chê, ở trong toàn nước A-suê-ru” (Ê-xơ-tê 3:5-6).
“Trong ngày đó, Ha-man đi ra vui vẻ và lòng hớn hở. Nhưng khi
Ha-man thấy Mạc-đô-chê ở nơi cửa vua không đứng dậy, cũng không chuyển động vì
mình, bèn đầy dẫy lòng giận dữ Mạc-đô-chê. Dẫu vậy, Ha-man nín giận lại, trở về nhà mình,
sai người gọi đến các bạn hữu và Xê-rết là vợ mình. Ha-man thuật cho chúng sự giàu có sang trọng
mình, số đông con cái mình, và mọi sự vua làm cho mình được sang cả, thể nào
vua cất mình cao hơn các quan trưởng và thần bộc của vua. Ha-man cũng nói: Trừ ra một mình ta, hoàng hậu
Ê-xơ-tê chẳng vời ai cùng vua đến dự tiệc yến của bà đã dọn; và ngày mai ta lại
được mời dự nơi nhà người với vua. Song
mọi điều đó chẳng ích gì cho ta cả, hễ lâu chừng nào ta thấy Mạc-đô-chê, người
Giu-đa, ngồi tại cửa vua” (Ê-xơ-tê 5:9-13).
“Ma quỉ lại đem Ngài lên trên núi rất cao, chỉ cho Ngài các
nước thế gian cùng sự vinh hoa các nước ấy, mà nói rằng: "Nếu Ngài sấp mình xuống thờ
lạy tôi, thì tôi sẽ cho Ngài hết thảy mọi sự nầy." Jêsus bèn phán cùng nó rằng: "Ớ Sa-tan,
hãy lui đi! Vì có chép rằng: 'Ngươi hãy thờ lạy Chúa là Đức Chúa Trời ngươi, Và
chỉ phụng sự một mình Ngài mà thôi.'(Mathio 4:8-10).