Dầu khi lòng
nặng, linh suy,
Gió hoài
nghi thổi kéo trì tâm trung,
Đức tin suy
yếu, bôn chôn,
Tôi nương lời
Chúa trường tồn, vững an.
Lời năng lực
tạo thế gian,
Không hề biến
cải, hiên ngang không dời,
Dù cho trời
đất qua rồi,
Những gì
Chúa phán muôn đời đứng luôn.
Lời Ngài thề
nguyện nào quên,
Lỗ tai không
nặng, tay quyền năng cao,
Tuổi Ngài ai
tính được đâu?
Mọi người thất
tín, Chúa nào thất ngôn,
Địch cùng
tên lửa cừu nhơn,
Gươm Linh
tôi nắm phi thường, cao siêu,
Đáp lời công
kích quỉ nêu,
Bằng lời “có
chép” là điều thắng hơn.
Phước ân của
Chúa vĩnh tồn,
Lớn lao, kỳ diệu, vẫn còn dành tôi,
Đức tin tôi
cứ dám đòi
Những lời
“có chép” rạch ròi trong kinh.
Hoài nghi, sợ
hãi vô hình,
Đứng trên nền
tảng Thánh kinh tự hào,
Hồn tôi cứ
thả neo vào,
An tâm, an
nghỉ quyền cao lời Ngài.
Minh Khải - 9-12-2014
(Nguồn:
Annie Johnson Flint—Thi 33:9)
“Vì Ngài
phán, thì việc liền có; Ngài biểu, thì vật bèn đứng vững bền”.