Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

Cầu Nguyện Trong Lúc Khó Khăn-


Tình hình với coronavirus COVID-19 thay đổi hàng ngày. Các hội thánh đang khám phá những cách mới mẻ để chăn dắt lẫn nhau và chạm vào cộng đồng của họ thông qua các phụng vụ. Chúng ta có thể cảm ơn Chúa vì công nghệ cho phép chúng ta truyền phát các phụng vụ và thực hiện các sự nhóm họp tại nhà thông qua videochat.

Đồng thời, chúng ta có cùng sự tiếp cận với Đức Chúa Trời mà chúng ta vẫn luôn có. Trong bài viết đầu tiên trong loạt bài này, tôi đã quan sát rằng hội thánh được sinh ra trong lời cầu nguyện. Lời cầu nguyện đầu tiên của chúng ta giống như những người tin Chúa đầu tiên là hướng về Chúa trong lời cầu nguyện.

Điều thứ hai chúng ta có thể thấy từ lời cầu nguyện của hội thánh trong Công vụ nói trực tiếp đến nơi chúng ta đang ở ngày hôm nay:-- hội thánh chuyển sang cầu nguyện trước những lúc khó khăn. Trong Công vụ 4, chúng ta đã đọc về sự khởi đầu của một vấn đề, mặc dù không phải là vi-rút, sẽ lây lan như một trong những năm tới: mà là sự bắt bớ.

Một người đàn ông què đã được chữa lành và hàng ngàn người khác đã được hoán cải tin Chúa, nhưng các nhà lãnh đạo tôn giáo đã không hài lòng về điều đó. Phi-e-rơ và Giăng đứng trước Tòa công luận và đối mặt với các mối đe dọa (Công vụ 4:18). Về cơ bản họ đã nói: "Không, các bạn không thể nói về Jesus nữa." Rồi trở nên tồi tệ hơn: các mối đe dọa ở đây, đánh đập trong Công vụ 5, cho đến khi có người bắt đầu chết vì đức tin trong Công vụ 7 với Ê-tiên. Sau đó, một cuộc đàn áp chung bắt đầu ở (Công vụ 8: 1-4).

Khi được thả ra, Phi-e-rơ và Giăng đã cầu nguyện với các tín đồ. Chúng ta đọc trong câu 23 lời cầu nguyện chung đầu tiên được ghi lại trong Công vụ, và nó phản ứng lại sự khó khăn. Họ đều nhóm với nhau. Chúng ta không có thể làm điều đó ngay bây giờ về mặt vật lý, nhưng chúng ta có thể, thông qua công nghệ video và cập nhật phương tiện truyền thông xã hội.

--Hội thánh vẫn có thể tập hợp làm một và cầu nguyện.

Lời cầu nguyện này trong Công vụ 4 là một trong những lời cầu nguyện đáng chú ý hơn trong thánh kinh, vì họ đã không yêu cầu Đức Chúa Trời gỡ bỏ các mối đe dọa. Họ đã cầu nguyện những gì? Đầu tiên, họ thừa nhận quyền kiểm soát tối thượng của Chúa: "Chúa ôi, chính Chúa ĐÃ DỰNG NÊN TẦNG TRỜI VÀ TRÁI ĐẤT VÀ BIỂN CẢ, VÀ TẤT CẢ Ở TRONG CHÚNG". Họ bắt đầu với Chúa thay vì với hoàn cảnh trước mắt. Tập trung vào sự vĩ đại của Chúa, sẽ định hình quan điểm của chúng ta.

Tiếp theo, nhìn lại Kinh thánh, lời cầu nguyện của họ đã nhận ra thế nào thế giới của chúng ta đã sụp đổ và bị tội lỗi đánh dấu (25-26):

"Bởi Đức Thánh-Linh, qua miệng tổ-phụ Đa-vít chúng con, tôi-tớ của Chúa, Chúa đã phán: ‘TẠI SAO DÂN NGOẠI-BANG ĐÃ GIẬN ĐIÊN, VÀ CÁC DÂN-TỘC CHẾ RA CÁC ĐIỀU HƯ-VÔ? CÁC VUA CỦA TRÁI ĐẤT ĐÃ ĐỨNG LÊN, VÀ CÁC KẺ CAI-TRỊ ĐÃ HỌP NHAU LẠI CHỐNG LẠI ĐỨC CHÚA VÀ Christ CỦA NGÀI.’
Khi tội lỗi xâm nhập vào thế giới, sự chia rẽ, giận dữ, bệnh tật, bệnh dịch và cái chết đã đến. Lời cầu nguyện của họ nhắc nhở chúng ta về một thế giới đổ vỡ được đánh dấu bằng nỗi đau và nỗi buồn.

Nhưng lời cầu nguyện của họ không kết thúc ở đó. Họ thừa nhận phương pháp cứu chữa chắc chắn Chúa cho tình trạng khó xử của chúng tôi (27-28):

"Vì thật sự trong thành này, cả Hê-rốt lẫn Bôn-xơ Phi-lát cùng với các dân Ngoại-bang và các người thuộc về Y-sơ-ra-ên nhóm nhau lại chống tôi-tớ thánh của Chúa là Giề-xu, Người mà Chúa đã xức-dầu, để làm bất cứ điều gì mà bàn tay của Chúa và mục-đích của Chúa đã tiền-định cho xảy ra".

Giữa sự không chắc chắn của họ, họ đã xưng nhận kế hoạch chắc chắn của Chúa dẫn đến sự giải cứu của chúng ta. Chúa không ngạc nhiên trước cuộc bức hại mà họ phải chịu hồi xưa, cũng không ngạc nhiên về đại dịch mà chúng ta thấy ngày nay.

Lời cầu nguyện của họ biến họ thành sứ mệnh. Họ đã không yêu cầu Chúa giải thoát họ khỏi sự bắt bớ; thay vào đó, họ cầu xin Chúa ban cho họ sự can đảm để mang sự giải thoát khỏi tội lỗi cho người khác qua phúc âm. Và cũng lưu ý phản hồi (29-31):

"Và bây giờ, Chúa ôi, xin chú ý các lời hăm-dọa của chúng, và ban cho các kẻ nô-lệ này của Chúa được nói lời của Chúa với trọn lòng tin chắc chắn, trong khi Chúa giơ bàn tay của Chúa ra để chữa bệnh, và các dấu hiệu và các điều kỳ-diệu xảy ra qua danh của tôi-tớ thánh của Chúa là Giê-xu.” Và khi họ đã cầu-nguyện xong, chỗ mà họ đã nhóm nhau lại bị lay động, và tất cả họ đều được đầy-dẫy Đức Thánh-Linh, và nói lời của Đức Chúa TRỜI với sự dạn-dĩ".  
       
Họ cầu nguyện rằng không có vấn đề gì, họ sẽ tiếp tục tuyên bố phúc âm một cách gan dạ. Khi chúng ta bắt đầu bằng cầu nguyện, tập trung vào một Đấng có chủ quyền và hiểu rằng tội lỗi không thể ngăn chặn kế hoạch của Đức Chúa Trời , chúng ta chuyển sang sứ mạng.

Giống như Chúa trả lời hội thánh đầu tiên của Ngài và họ đã mạnh dạn tuyên bố phúc âm, vì vậy chúng ta cũng có thể thấy điều tương tự xảy ra hôm nay.

Những lúc khó khăn có thể khiến chúng ta hướng nội (tập trung vào bản thân và sự khó chịu của mình), hoặc chúng có thể hướng chúng ta đi lên trên, rồi hướng ra ngoài, làm mới lại sự tận tâm của mình đối với sứ mệnh được Thánh Linh dẫn dắt. Có những câu chuyện trên khắp các hội thánh  của chúng ta ngày nay, là họ đang đẩy mạnh việc giúp đỡ thực phẩm cho học sinh, với các dụng cụ y tế và nhiều cách khác.

--Và nếu bạn cần thêm một câu chuyện về sự khích lệ nữa

Khi Ê-tiên bị ném đá đến chết, anh cầu nguyện cho những người ném đá anh, rồi ngước nhìn Jesus. Khi Hê-rốt bắt Phi-e-rơ, chúng ta đọc: "Thế là Phi-e-rơ bị giữ trong tù, nhưng hội-thánh nhiệt-tâm cầu-nguyện cho người cùng Đức Chúa TRỜI" Một thiên thần thả anh ra trước sự ngạc nhiên của hội-thánh. Khi Phao-lô và Si-la ở tù tại Phi-líp, phản ứng của họ khi ở trong tù là cầu nguyện và hát thánh ca, và người quản ngục đã được hoán cải.

Mỗi người nhìn vào Chúa và dựa vào sứ mệnh. Hôm nay không phải là lúc để xem nguồn cung cấp dữ liệu truyền thông xã hội hoặc tin tức cáp nhật của bạn để được giúp đỡ. Hơn bất cứ điều gì, chúng ta cần sự giúp đỡ của Đức Thánh Linh. Nguồn trợ giúp chắc chắn của chúng ta trong những lúc khó khăn là cầu nguyện và Đức Thánh Linh sẽ hoạt động mạnh mẽ trong và qua những lời cầu nguyện của chúng ta.

Cho phép tôi cầu nguyện khi tất cả chúng ta đối mặt với tình huống của mình ngày hôm nay:

Ôi Đấng Chủ tể, Đấng sáng tạo của trời và đất, Ngài không ngạc nhiên về đại dịch chúng con phải đối mặt, Ngài cũng không gây ra nó. Nó nhắc nhở chúng con về thực tế và tác động của tội lỗi trong thế giới của chúng con. Hãy nhìn vào những đau khổ mà chúng con phải đối mặt hôm nay và cho  những người hầu việc của Ngài có thể nhân từ tuyên bố phúc âm của Ngài cho một thế giới đổ vỡ, tự mình phục vụ cách thương xót cho nhau, bảo vệ những người yếu thế và giúp đỡ những người bị nhiểm bệnh. Chúng con dâng lên cho Ngài lời khen ngợi và cảm ơn ở giữa sự đau khổ của chúng con. Ngài là Đức Chúa Trời  của chúng con, và chúng con tôn thờ Ngài. Amen.
--Ed Stetzer