Sau khi phần
còn lại của dân Đức Chúa Trời được
đưa lên không trung trong sự cất lên cuối cùng gần cuối cơn thịnh nộ lớn của Đức Chúa Trời, họ đều sẽ xuất hiện trước Tòa án của Đấng Christ. Ngoài ra, những người được cất lên trước đến ngai vàng của Đức Chúa Trời, con trai (người đắc thắng), trái đầu mùa và các vị
tử đạo, cũng sẽ xuống đó để cùng với tất cả dân của Đức Chúa Trời trên không trung, tất cả đều đứng trước tòa án của Đấng
Christ.
--TÒA ÁN CỦA ĐẤNG CHRIST-
Phao-lô viết, "Vì ta hết thảy sẽ ra trước tòa Thiên Chúa, vì đã viết: Ta sống! Chúa phán, mọi người gối sẽ bái lạy Ta. Và mọi miệng lưỡi sẽ tuyên dương Thiên Chúa. Ấy vậy, mỗi người chúng ta sẽ phải trả lẽ (giải
thích) về chính mình [trước mặt Thiên Chúa](Rô-ma
14: 10-12). "Vì chưng ta hết thảy sẽ phải xuất đầu lộ diện trước tòa Ðức Kitô, để mỗi người lãnh lấy thành quả đời mình trong thân xác, xứng với các việc đã làm, hoặc lành hoặc dữ." (2 Cô 5: 10).
Tất cả chúng
ta đều đã trải nghiệm sự phán xét trong suốt cuộc đời của mình. Khi chúng ta lớn
lên, cha mẹ, vì tình yêu, kỷ luật chúng ta để ta trở thành người phù hợp. Chúng
ta đi học, làm bài tập tại nhà, làm bài kiểm tra và bài thi để lấy bằng
tốt nghiệp. Chúng ta chịu phỏng vấn để xin việc làm, được đào tạo và được đánh giá hiệu suất
để thăng tiến trong sự nghiệp. Các thử thách, chỉ trích và thậm chí là bắt bớ đều
là những xét đoán để hoàn thiện chúng ta. Mỗi bước chúng ta thực hiện thì đạt
được một mục tiêu phía trước bởi sự phán xét. Nếu có sự phán xét trong suốt
cuộc đời con người của chúng ta, thì tại sao cuộc sống thuộc linh của chúng ta trong vương quốc Đức Chúa Trời lại thiếu sự phán xét được chứ
Nhiều người chỉ tập trung vào và nhấn mạnh tình yêu của Đức Chúa Trời, nhưng không nhận ra rằng tình yêu của Ngài luôn đi đôi với sự công bình của Ngài. Chúng ta thấy tình yêu và sự công chính của Đức Chúa Trời trong sự cứu rỗi ban đầu của chúng ta. Trong phần đầu tiên của Giăng 3:16, tình yêu của Đức Chúa Trời được nhấn mạnh là --Vì Đức Chúa Trời yêu thế nhân đến nỗi Người đã ban cho một người con trai duy nhất của mình, điều đó có đủ để Chúa tha thứ cho tội lỗi của chúng ta không? Tại sao Ngài phải ban Con trai duy nhất của mình? Đó là vì sự công bình của Đức Chúa Trời. Tất cả chúng ta đã phạm tội và thiếu hụt sự vinh hiển của Đức Chúa Trời (Rô ma 3:23). Tiền lương của tội lỗi là sự chết (Rô-ma 6:23). Dù Chúa muốn cứu chúng ta, Ngài không thể tha thứ suông cho chúng ta. Con của Ngài đã sống một cuộc đời không có tội lỗi.
Khi Ngài bị đóng đinh, máu vô tội của Ngài đã trả hết nợ tội lỗi của chúng ta. Khi tin vào Con của Ngài, chúng ta được biện minh (xưng nghĩa) theo sự công bình của Đức Chúa Trời. Vì vậy, nửa sau của câu kinh thánh cho thấy sự công bình của Đức Chúa Trời, "bất cứ ai tin vào Ngài không bị diệt vong mà có được sự sống vĩnh cửu". Phán quyết là: nếu chúng ta tin vào Con của Ngài, chúng ta sẽ nhận được sự sống vĩnh cửu, và nếu chúng ta không tin vào Con của Ngài, chúng ta sẽ không nhận được sự sống vĩnh cửu mà bị diệt vong.
--Sự phán xét của Đức Chúa Trời đối với dân của Ngài được
thể hiện rõ qua nhiều câu. Đây là một vài câu:
“Vì buổi phán xét đã bắt đầu, khởi từ nhà của Thiên Chúa. Nếu khởi từ chúng ta, thì vận cùng của những người bất phục Tin Mừng của Thiên Chúa sẽ thế nào? ” (1 Phi e rơ. 4:17)
“Vì ta biết ai đã nói: Oán phạt thuộc về Ta, Ta sẽ báo trả. Và lại hứa: Chúa sẽ phán xét dân Người. 3 Kinh hãi thật, phải sa tay Thiên Chúa hằng sống!” (Heb. 10:30-31)
“Trước mặt Thiên Chúa, và Ðức Kitô Yêsu, Ðấng sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết, vì cuộc Hiển linh và vương quyền của Ngài, tôi khẩn thiết yêu cầu: …” (2 Tim. 4:1)
“Kỳ dư, triều thiên công chính đã được dành sẵn cho tôi, và Chúa, Ðấng phán xét chí công, sẽ hoàn lại cho tôi trong Ngày ấy, không chỉ cho tôi mà thôi, nhưng còn cho hết mọi người đã đầy lòng mến yêu trông đợi cuộc Hiển hiện của Ngài. ” (2 Tim. 4:8)
Khi Đấng Christ trở lại, Ngài sẽ thiết lập vương quốc công bình của Đức Chúa Trời trên trái đất (Rô-ma 14:17; Hê-bơ-rơ 1: 8-9). Ngài sẽ làm cho dân của Ngài đủ tư cách trở thành vua và thầy tế lễ để cùng trị vì với Ngài trong vương quốc Đức Chúa Trời (Khải huyền 1: 5-6; 5: 9-10; 20: 6). Câu hỏi là: Liệu chúng ta có đủ điều kiện và sẵn sàng không?