Dưới ảnh hưởng của các ý tưởng củaCác Anh Em, Watchman Nee đã
thách thức sự phân chia giữa giáo phẩm và giáo dân. Không hài lòng với hệ thống
thứ bậc mà ông thấy trong Giáo hội Công giáo và hầu hết các giáo phái Tin lành ở
Trung Quốc, ông từ chối chức nhiệm mục tử một phần vì ông cảm thấy rằng chức
nhiệm của chế độ tư tế cản trở sự hiệp thông của các tín đồ với Đức Chúa Trời và
mâu thuẫn với giáo huấn của Kinh thán, dạy rằng toàn thể dân Chúa là thầy tế lễ,
và một phần vì điều đó khiến các Cơ Đốc nhân bình thường không được phục vụ
trong hội thánh. Việc ông từ chối chức nhiệm mục sư cũng xuất phát từ bối cảnh
chủ nghĩa đế quốc phương Tây ở Trung Quốc.
Trong nhiều thập kỷ, các mục sư Trung Quốc đã phục vụ như là
sự mở rộng của các doanh nghiệp truyền giáo Cơ Đốc giáo. Họ được các hội truyền
giáo nước ngoài tuyển dụng.
Nhiều hội thánh giáo phái Trung Quốc phản ánh mối quan hệ phụ thuộc này của
công nhân địa phương đối với các nhà truyền giáo nước ngoài. Do đó, Nee kêu gọi
các Cơ Đốc nhân Trung Quốc phát triển mạnh
mẽ các nhà lãnh đạo từ giáo dân và thoát khỏi sự phụ thuộc của họ vào các doanh
nghiệp truyền giáo nước ngoài để được hướng dẫn giáo lý và hỗ trợ hành chính.
Tuy nhiên, "các nhà lãnh đạo từ giáo dân" cuối cùng
đã trở thành giáo phẩm thực tế. Khi cuốn sách của Lily Hsu xuất hiện, tôi đã
lưu ý rằng một sự phản đối đối với văn kiện của cô ấy là cô ấy không thuộc khung
các "công nhân thân thiết" và do đó lời chứng của cô ấy không hợp lệ.
Kêu gọi quay trở lại các hình thức ban đầu của mối thông công
Cơ Đốc như trong Sách Công vụ, Watchman Nee khuyến khích các Cơ Đốc nhân tách ra khỏi các giáo hội giáo phái mà
đã được thiết lập tốt. Ông tin rằng các giáo phái đã mất niềm tin vào sự thật
Kinh Thánh và bị hủy hoại bởi cấu trúc phân cấp quyền lực giáo phẩm của chúng.
Ngoài việc hoán cải những người ngoài Cơ Đốc giáo, ông còn
"cải tạo" những người đi nhà thờ thường xuyên, những thành viên của
các hội thánh giáo phái và những người tốt
nghiệp các trường truyền giáo Cơ Đốc danh tiếng. Nhiều Cơ Đốc nhân Trung Quốc
đã bỏ các giáo phái của họ để tham gia Bầy chiên nhỏ, đến mức các nhà truyền
giáo Tin lành ở Phúc châu thường cáo buộc Đàn chiên nhỏ "đánh cắp cừu".
Nó thực sự rất phổ biến đối với các Cơ Đốc nhân thuộc các giáo phái khác để
"chuyển đổi" thành Bầy nhỏ trong suốt những năm 1920 và 1930. Như
Watchman Nee đã viết vào ngày 4/12/.1932,"Trong ba năm nay, hơn mười địa điểm ở Tsao Ning
(Zaaming), của tỉnh Giang Tô, thuộc về các hội thánh Trưởng lão [Mỹ], hơn mười
địa điểm ở T'ai Shuen (Taishun), ở Chekiang (Chiết Giang), thuộc Hội truyền giáo Nội địa [Trung Quốc], một số địa điểm ở Phúc
Kiến của các giáo phái khác, đồng ý trong giáo lí, đã bị hỗn hợp, đã bị loại bỏ
với tên gốc, đã thay đổi các quy tắc của các mục sư và các nhà lãnh đạo, và gắn
bó với đàn chiên nhỏ". Khi nhấn mạnh đến sự độc lập của các hội thánh địa
phương, nhiều Cơ Đốc nhân Trung Quốc nhận thấy không thể cưỡng lại được việc
liên kết với Đàn chiên nhỏ. Do đó, chủ đề bài ngoại và chủ nghĩa đế quốc phương
Tây là một yếu tố mạnh mẽ trong các chuyển đổi này.
Vì vậy, nếu họ thuộc về "ngoại kiều", WN muốn họ
"tái cấu trúc" và "hợp nhất", nhưng một khi họ trở thành hội
thánh địa phương, họ cần phải đến phục dưới một trụ sở đầu não quốc gia.
Sau thành công trước đó ở Phúc châu, Watchman Nee đã đến Thượng
Hải vào năm 1928, nơi ông đã xây dựng một hội trường có ba nghìn chỗ ngồi ở
trung tâm thành phố. Ông cũng đã xuất bản công trình thần học nổi tiếng nhất của
mình vào thời điểm đó, quyển sách “Người Thuộc Linh”, tạo hình sự hiểu biết về
thuộc linh của Cơ Đốc nhân Trung Quốc vào đầu thế kỷ XX. Watchman Nee, ở tuổi
đôi mươi, đã trở thành một trong những nhà truyền giáo và nhà văn Tin lành nổi
tiếng nhất ở Trung Quốc. Các ý tưởng của ông lan rộng từ Phúc Châu khắp các tỉnh
Phúc Kiến và Chiết Giang, từ Thượng Hải vào các tỉnh nội địa và từ ven biển
Trung Quốc vào các cộng đồng người Hoa ở nước ngoài trên khắp Đông Nam Á. Những người theo ông đã tự tổ chức thành các cộng đồng tín
ngưỡng và tạo ra một mạng lưới các hội chúng Bầy Nhỏ trên toàn quốc với trụ sở
tại Thượng Hải. Khi số lượng hội chúng tăng lên và các nhà lãnh đạo đã cố gắng
khẳng định sự chính thống của giáo lý, một loạt các tranh chấp nội bộ đã phá hoại
Bầy Nhỏ, và Watchman Nee đã từ chức từ Hội chúng Thượng Hải vào năm 1942.
Nhưng vào năm 1948, ông trở lại để chịu trách nhiệm về Bầy Nhỏ
bằng cách tuyên bố rằng Hội Phúc Châu sẽ được gọi là "Đàn chiên nhỏ
của Jerusalem ", bãi bỏ nguyên tắc ban đầu về một hội thánh
cho mỗi địa phương”. Thay vào đó, ông đã tạo ra một trung tâm quốc gia để điều
phối công việc truyền giáo trên khắp Trung Quốc. Các nhà lãnh đạo Bày Nhỏ khác
đã thách thức nghiêm trọng đối với động thái này, nhưng sự phát triển của hội
thaanh theo nguyên tắc "Jerusalem" vẫn tiếp tục ...
Quá nhiều cho phần "địa phương" trong "
hội thánh địa phương". Điều
thú vị là điều này tương đồng với hiện tượng ở Hoa kì biết bao: đầu tiên, đó là "một hội
thánh địa phương ở mọi thành phố trên trái đất", sau đó một khi đủ được
thành lập, họ đã tiếp lấy thế đứng cho "lập trường địa phương", sau
đó quá trình tập trung hóa chắc chắn bắt đầu. Đột nhiên chủ đề chuyển từ
"địa phương" sang "Thân Thể".
Thật thú vị, với tôi, rằng tôi đã dành mọi khoảnh khắc thức
giấc của cuộc đời mình cho phong trào này mà không biết hoặc quan tâm bất cứ điều
gì về lịch sử của họ. Tôi được thông báo rằng Watchman Nee đã quay trở lại
Trung Quốc, bị cầm tù và chết ở đó, và Witness Lee đã thoát ra và tiếp tục
phong trào. Tôi đoán các chi tiết không hữu ích cho câu chuyện, và tôi ngạc
nhiên ngày hôm nay bởi sự thiếu tò mò của tôi. Tôi đoán tôi nghĩ rằng các chi
tiết là "kiến thức" mà "sẽ giết chết". Chỉ cần đơn giản, chỉ
là ngu ngốc, đừng tò mò và "ăn cây đó".
-
Under the influence of Brethren ideas, Watchman Nee challenged the division between clergy and laity. Dissatisfied with the hierarchy that he saw in the Catholic Church and most of the Protestant denominations in China, he rejected the pastoral office partly because he felt that the office of the priesthood obstructed believers' communion with the Christian God and contradicted the biblical teaching that all God's people were priests, and partly because it kept ordinary Christians from service within the church. His rejection of the pastoral office also stemmed from the context of Western imperialism in China. For decades, Chinese pastors served as extensions of Christian missionary enterprises. They were employed by foreign mission societies. Many of the Chinese denominational churches reflected this dependent relationship of local workers on foreign missionaries. Therefore, Nee urged Chinese Christians to develop strong lay leaders and to break away from their dependence on foreign missionary enterprises for doctrinal instruction and administrative support.
And yet the "lay leaders" eventually became the de facto clergy. When Lily Hsu's book came out I noted that one objection to her account was that she wasn't from the cadre of "close workers" and thus her testimony was not that valid.
Other features that distinguished Watchman Nee from other Protestant denominations were his antagonism towards denominational affiliation and his emphasis on the church as a local entity. To Watchman Nee, the most vivid expression of Christian community was the local church (difang jiaohui) or local assembly (difang juhuisuo). He saw a local church or an assembly as "a spiritual body" composed of a group of Christians who were called out of this world—a concept derived from his interpretation of the Book of Acts in the New Testament. Strongly in favor of autonomous and independent local churches, he maintained that there should be "one church in one locality." .
Autonomous and independent local churches? Whatever happened to that idea? Oh yeah, we discovered "The Body of Christ". I forgot.
Calling for a return to the early forms of Christian fellowship as shown in the Book of Acts, Watchman Nee encouraged Christians to break away from the well-established denominational churches. He believed that the denominations had lost their faith in the biblical truth and become corrupted by their hierarchical structure. Apart from converting non-Christians, he "reconverted" regular churchgoers, members of denominational churches, and graduates of prestigious Christian mission schools. Many Chinese Christians left their denominations to join the Little Flock, to the extent that the Protestant missionaries in Fuzhou often accused the Little Flock of "stealing sheep." It was indeed very common for Christians of other denominations to "convert" to the Little Flock throughout the 1920s and 1930s. As Watchman Nee wrote on December 4,1932, "For three years now, more than ten places in Tsao Ning (Zaoning), of Kiangsu (Jiangsu), belonging to the [American] Presbyterians, more than ten places in T'ai Shuen (Taishun), of Chekiang (Zhejiang), belonging to the [China] Inland Mission, a number of places in Fukien (Fujian) of other sects, agreeing in doctrine, have already been amalgamated, have done away with their original name, changed the rules of pastors and leaders, and attached themselves to the Little Flock." Given his emphasis on the independence of local churches, many Chinese Christians found it irresistible to affiliate with the Little Flock. Thus, the theme of xenophobia and Western imperialism was a strong element in these conversions..
So if they belonged to the "foriegners" WN wanted them to "reconvert" and "amalgamate", but once they became local churches they needed to come under a national headquarters.
After his earlier success in Fuzhou, Watchman Nee went to Shanghai in 1928, where he built a three-thousand-seat assembly hall in the city center. He also published his most famous theological work at that time, The Spiritual Man, which shaped Chinese Christians' understanding of spirituality in the early twentieth century. Watchman Nee, in his late twenties, had become one of the most celebrated Protestant evangelists and writers in China. His ideas spread from Fuzhou throughout Fujian and Zhejiang provinces, from Shanghai into inland provinces, and from coastal China into the Overseas Chinese communities across Southeast Asia. His followers organized themselves into proselytizing communities and created a nationwide network of Little Flock assemblies with headquarters in Shanghai. As the number of assemblies increased and leaders tried to assert doctrinal orthodoxy, a series of internal disputes undermined the Little Flock, and Watchman Nee resigned from the Shanghai Assembly in 1942. But in 1948, he returned to take charge of the Little Flock by declaring that the Fuzhou Assembly would be called the "Little Flock's Jerusalem," which dismissed the original principle of one church per locality. Instead, he created a national center for coordinating evangelistic work across China. Other Little Flock leaders severely challenged this move, but the "Jerusalem" church growth continued...
So much for the "local" part in the "local church". Interesting how this parallels the U.S.A phenomenon: first it was "a local church in every city on earth", then once enough were established, who were "taking the stand for the local ground", then the centralization process inevitably started. Suddenly the theme shifted from "local" to "the Body". The old bait and switch trick. Gets 'em everytime.
Interesting, to me, that I gave every waking moment of my life to this movement without knowing or caring anything about its history. I was told that WN had gone back to China, been imprisoned and died there, and that WL gotten out and continued the movement. I guess the details were not helpful to the story, and I am amazed today by my total lack of curiosity. I guess I thought the details were "knowledge" that "would kill". Just be simple, just be stupid, don't be curious, and "eat that tree".