Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

CHÚA TRỪNG PHẠT TỘI ĐỒNG TÍNH LUYẾN ÁI

Chặt vợ làm 12 mảnh
Mặc dù có việc giảng dạy của các nhà xã hội học, thế giới này không càng trở nên tốt hơn, nhưng thay vào đó càng phát triển tồi tệ hơn và tồi tệ hơn nữa. Càng có sự cố gây sốc về đạo đức, một sự sụp đổ hoàn toàn của đạo đức: nội dung khiêu dâm, đồng tính luyến ái, hiếp dâm, lạm dụng trẻ em, giết người, ngoại tình, và vô luật pháp. Sau đó, trong lắm Hội thánh tuyên xưng, có một " bề ngoài hình như kỉnh kiền, nhưng thực ra đã chối bỏ quyền năng của sự ấy." Trong những năm gần đây, cũng có một cuộc xâm lược của các quỷ vào văn hóa phương Tây của chúng tôi, việc đó đã dẫn đến các sự cố tai hại và bi thảm.


Anh em ơi, Chúa nhắc nhở chúng ta, " nhưng họ còn ở thế giới,..... họ không thuộc về thế giới." John nhắc nhở chúng ta rằng " Chớ thương yêu thế giới, cũng đừng thương yêu các vật ở thế giới nữa. Nếu ai thương yêu thế giới, thì tình thương yêu Cha chẳng ở trong người ấy". Ông cũng cho biết, " song ai làm theo ý chỉ của Đức Chúa Trời thì còn lại đời đời".

Các chương cuối cùng của sách Các Thẩm phán đã được mô tả như là hầm cầu của Kinh Thánh. Các tội phạm tình dục do các con trai của Benjamin vi phạm gây ra cho dân ngoại xung quanh đỏ mặt vì xấu hổ và mất niềm tin. Tình trạng thuộc linh của dân Israel đã như thủy triều ròng sát, xuống rất thấp. Ngay cả các nhà lãnh đạo cũng đã phạm tội.

Malachi, một người Lê-vi, là người đã được biệt riêng để chăm sóc cho những điều thánh thiện của Đức Chúa Trời lại lấy vợ thứ hai. Vợ ông là một người vợ lẽ. Ông chắc chắn đồng hóa và tuân thủ các thông lệ của thế giới xung quanh, nhưng đã hoàn toàn làm Đức Chúa Trời bất mãn. Hành động này là "tội lỗi" trong mắt của Đức Chúa Trời và nó gây ra hàng loạt tội lỗi mà ảnh hưởng đến toàn bộ quốc gia. Người Lê-vi phạm tội và vợ lẽ bị mất mạng sống của mình. Làng Gibeah, bộ tộc của Benjamin, người dân Gala-át, và Shiloh - phải, tất cả dân Israel – đã chịu đựng đau khổ, vì tội lỗi của một con người.

Các sự kiện đã diễn ra tại Gibeah là tàn bạo và hèn hạ. "Lòng người ta là dối trá hơn mọi vật, và rất là xấu xa." Những con người của làng nầy rõ ràng là người đồng tính luyến ái. Họ được mô tả là "anh chàng vô giá trị," có nghĩa là, "các con trai của quỷ dữ.". Họ muốn  hãm hiếp người Lê-vi, nhưng thay vào đó, người Lê vi đưa vợ mình cho họ.

Bạn yêu quý ơi, bất chấp những gì các nhà khoa học có tập tính sinh dục đang nói, đồng tính luyến ái là tội lỗi trong hình thức tồi tệ nhất. Thật khủng khiếp khi tội lỗi bẩn thỉu nầy, đang được nuôi dưỡng đầu vàoxấu xí của nó trong các cộng đồng của chúng ta, như trường học và các Hội thánh. Ngoài ra, hãy xem những người gắn bó với nó ngày càng trở nên dũng cảm và chiến đấu hơn cho nó? Phán xét của Chúa sẽ giáng trên những người thực hành sự đồi bại tội lỗi này như đã giáng trên dân SodomGomorrah. Rom 1:26-27,“Bởi cớ ấy nên Đức Chúa Trời để mặc họ buông theo tà tình xấu hổ; vì đàn bà của họ đổi cách dùng thuận tánh ra cách dùng nghịch tánh; đàn ông cũng vậy, bỏ cách dùng thuận tánh với đàn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đàn ông cùng đàn ông làm sự nhuốc nhơ với nhau, rồi tự chuốc lấy cho mình sự báo ứng xứng với sự lầm lạc của họ.”

Người Lê-vi này là loại người gì? Và thêm vào nỗi kinh hoàng của hành động của mình, ông là một nhà lãnh đạo hoạt động ở Israel. Hành động hèn nhát của ông đã dẫn đến sự sỉ nhục không thể diễn tả và đau khổ cho vợ bé của mình. Các con trai của ma quỷ lạm dụng cô cả đêm, và khi bình minh lố dạng, cô đã được tìm thấy là đã chết tại cửa nhà. Lưu ý tội lỗi sa ngã ở đây. Một người sa ngã thối lui có khả năng vi phạm mọi tội lỗi chép trong cuốn sách nầy, ngoại trừ từ bỏ Đấng Christ. Người Lê-vi, mặc dù sa ngã, nhưng nhạy cảm với tầm vóc lớn lao của tội lỗi của mình và tội lỗi của dân tộc. Ông cắt cơ thể của vợ mình thành mười hai phần và đã gửi mỗi một mảnh cho mỗi bộ tộc. Xem Thẩm phán 19:29-30, “Đến nhà rồi, người lấy một con dao, nắm vợ bé mình, chặt từng tay từng chân ra mười hai đoạn, gởi đi khắp địa phận Y-sơ-ra-ên.  Hết thảy ai thấy sự đó, đều nói rằng: Từ khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô cho đến ngày nay, người ta chưa hề làm hoặc thấy việc như vậy! Khá nghĩ đến điều đó, bàn luận nhau, và giảng ý ra”.


Dân chúng tập trung lại với nhau tại Mích-ba "như một  người" cho Chúa. Hãy xem xét sự "hiệp nhất." Họ đã bị sốc và quyết định gửi một đội quân đến Gibeah. Những con trai của các quỷ cứng cỏi vì tội lỗi, không ăn năn từ chối tất cả các lời đề nghị, sắp đặt một đội quân và tuyên chiến với Israel. Toàn bộ bộ tộc đã bị ảnh hưởng. Mặt khác, khi Israel nhìn thấy thái độ của anh em mình, họ nhóm họp tại Bê-tên, ngôi nhà của Đức Chúa Trời, và tìm kiếm sự hướng dẫn của Ngài bằng cách giao dịch với anh em bướng bỉnh của họ. "Họ trông đợi Chúa."


Đảm bảo được phước lành của Đức Chúa Trời, 400.000 binh sĩ hành quân chống lại Benjamin, là những người đã động viên được 26.700 người. Kết quả ngày đầu tiên của cuộc chiến là đáng ngạc nhiên. Israel, mặc dù rõ ràng là ở bên đúng và trong ý muốn của Đức Chúa Trời, đã bị thua trận và bỏ chạy, để lại 22.000 xác chết trên chiến trường. Đêm đó họ tự khuyến khích nhau trong Chúa. Họ khóc lóc và tìm kiếm mặt Ngài để được hướng dẫn.


Ngày hôm sau của trận chiến gần như là tai hại như ngày đầu tiên. Khi trận đánh diễn ra, 18.000 con người Israel ngã chết. Cảnh được mô tả trong Thẩm phán 20-26 là một trong những cảnh buồn bã. Họ đã hoang mang. Họ không hiểu, nhưng họ đã khóc và kiêng ăn trước mặt Chúa cả ngày. Họ cũng dâng của lễ thiêu và của lễ bình an. Tại thời điểm này có vẻ như người dân đã bị tan vỡ trước mặt Chúa. Đức Chúa Trời chỉ có thể sử dụng những gì đã bị tan vỡ. Sự chậm trễ trong chiến thắng là cách Đức Chúa Trời hạ thấp và phá vỡ dân Ngài và mang họ đến sự ăn năn chân thành.


Tại thời điểm nầy hòm giao ước ​​được đề cập. Thầy tế lễ Phi-nê-a đã cầu thay trước mặt Đức Chúa Trời. Câu trả lời lúc này là, "Đi lên, vì ngày mai Ta sẽ phó họ vào tay của các ngươi." Trận chiến Ngày thứ ba bắt đầu với một vài cuộc giao chiến thành công của Benjamin. Họ đã cưỡi trên lượn sóng thành công, quên Đức Chúa Trời và dựa vào nguồn lực của mình. Một phần lực lượng của Israel giả vờ rút lui, thu hút Benjamin chạy theo họ. Sau đó, một lực lượng phục kích được lựa chọn cẩn thận chiếm được thành phố không được bảo vệ. Ngày hôm đó 25.100 Benjamin bị giết và Gibeah, ngôi làng độc ác, đã bị phá hủy hoàn toàn. Đây có là một chiến thắng đối với Israel không? Đây là sự phán xét của Đức Chúa Trời nghịch với tội lỗi. Thẩm phán 20:35 chép, "Chúa đánh bại người Benjamin." [Lưu ý: Đức Chúa Trời làm việc thông qua David thắng Goliath, Gideon và 300 con người ]


Thẩm phán 21

Các nhà lãnh đạo của Israel đã không tổ chức một cuộc diễu hành chiến thắng lớn khi kết thúc cuộc chiến. Cả quốc gia đã bị hạ xuống và bị đổ vỡ. Thay vào đó, họ tìm cách đến Bê-tên và khóc. Đây không phải là thời gian để ăn mừng, bởi vì một trong những bộ tộc đã bị xử lý kỷ luật trầm trọng đến nỗi sự tồn tại của nó có vấn đề. Sự ăn năn của Israel thật sâu sắc và chân thành, họ đã dâng các sinh tế. [Hãy thảo luận về "lời thú tội" và " sự ăn năn"]

Các nhà lãnh đạo nghĩ ra một kế hoạch để cứu Benjamin khỏi bị hủy diệt. Sáu trăm người sống sót cần vợ. Trước đó, những con người tụ tập tại Mích-ba đã rất sốc bởi hành vi của người Benjamin, họ tuyên thệ họ sẽ không cho phép con gái của họ kết hôn với một người Benjamin nào. Nhắc lại rằng những người Gia-be- Gala-át đã không có mặt tại Mích-ba, có lẽ họ thông cảm với người Benjamin. Một đội quân được phái đi để tiêu diệt chúng và mang về tất cả các trinh nữ để làm vợ của người Benjamin. Bốn trăm đã được cung cấp. Các người Benjamin đã có được vợ bằng cách bắt cóc các cô tại cuộc lễ tiệc tại Si-lô.

Cuốn sách kết thúc với một tuyên bố tóm tắt thời kỳ của các Thẩm phán. Không vua, không có thẩm quyền, không có thứ tự---tất cả mọi người đã làm những gì họ cho là đúng trong mắt mình. Điều kiện phổ biến: vô luật pháp, không vâng lời, thờ phượng sai lầm, lừa dối, tánh xác thịt, vô đạo đức.

2 Sử Ký 7:14 - "nhược bằng dân sự ta, là dân gọi bằng danh ta, hạ mình xuống, cầu nguyện, tìm kiếm mặt ta, và trở lại, bỏ con đường tà, thì ta ở trên trời sẽ nghe, tha thứ tội chúng nó, và cứu xứ họ khỏi tai vạ".

Những điểm để suy ngẫm:

- Đức Chúa Trời trừng phạt tội lỗi.
- Tội lỗi của một người ảnh hưởng đến toàn bộ của tập thể.
- Tội lỗi, hoặc bị một cá nhân phán xét hoặc nó được Đức Chúa Trời phán xét.
Để ngăn chặn tội lỗi: "Tôi đã giấu lời Chúa trong lòng tôi, Để tôi không phạm tội cùng Chúa".

Daniel C. Snaddon