Thi thiên
4:8, “Hỡi Đức Giê-hô-va,
tôi sẽ nằm và ngủ bình an;
Vì chỉ một mình
Ngài làm cho tôi được ở yên ổn”
Tối rồi mặt nhật
lặn sâu,
Cảnh quan tỉnh
lặng chìm vào bóng đêm;
Hồn ơi, giờ nghỉ
dịu êm,
Ngực Cha ngươi
hưởng êm đềm phải không?
Bộ hành an nghỉ
thỏa lòng,
Chim bay về tổ
nắng nồng tránh xa,
Bầy chiên đồng cỏ
về nhà,
Lòng con dựa Chúa
hết mà lo âu.
Từ miền xa thẳm u sầu,
Tâm tư con đã lạc sâu khốn cùng,
Chúa là Sao Sáng dẫn đường,
Không đâu ngoài Chúa con nương thỏa lòng.
Thân hình sâu rọm khổ công,
Linh Ngài củng cố cho công tác hoài,
Giờ thờ phượng yêu Ngài,
Tầm nhìn, bài hát thiên đài trổi lên.
Đêm thâu yên tỉnh dịu êm,
Linh con cảm biết Ngài bên dân nầy,
Trong nơi chí thánh thờ Ngài,
Hồn con yên lặng chờ Ngài phát ngôn.
Tấm lòng như thể hương thơm,
Bàn thờ thiêu hóa ý hồn của con,
Yêu thương, ca hát, chúc tôn,
Nghỉ an trong Chúa tâm hồn ngất ngây!
Gehard Terteegen (1697-1769)
M.K. lược dịch 18-4-2014