Phi-lip
3:10, “hầu cho tôi được
biết Ngài và quyền năng của sự sống lại của Ngài, và được dự phần trong sự khổ
sở của Ngài mà đồng hoá theo sự chết của Ngài”
Ga-la-ti 6: 17, “Từ rày về sau chớ ai quấy rối tôi nữa, vì tôi mang dấu vết
của Jêsus đốt trên thân thể tôi”.
Thân con mang
vết đóng đinh,
Chúa xưa đã chết
nhục hình vì tôi,
Trước khi cùng
Chúa trên ngôi,
Nay con cũng
chịu những lời nhạo khinh;
Trong vườn
Chúa khổ một mình,
Vỡ lòng cũng
chẳng môn sinh đến gần,
Niềm vui
Chúa ở thiên đàng,
Tình yêu,
vinh hiển huy hoàng mai sau.
Dấm chua,
mật đắng dồi dào,
Đau thương,
quằn quại, họ trao cho Ngài;
Cổ khô chẳng uống nước rày,
Dù nguồn
sông suối chính Ngài tạo ra;
Buồn rầu,
nhục nhã trải qua,
Bước chân
của Chúa đều là vì con;
Người nào
khao khát trong hồn,
Chúa là suối
ngọt dẫy tuôn mỗi ngày.
Nói cho nhân
thế chối Ngài,
Nói cho
thiên sứ thiên đài biết qua:
Ách Ngài,
gánh nặng đường xa,
Với người
nếm ái đức là ngọt ngon.
Nữ nhân kính
bó hoa hồng,
Thánh đồ
khác cũng hết lòng hiến dâng,
Nỗi buồn sâu
kín Chúa mang,
Ngọt ngon
cùng kẻ theo chân của Ngài.
Đến vinh
quang quyết bươn hoài,
Con là lính
đội quân Ngài, Chúa ơi,
Thiên trình
tiến tới không thôi,
Dẫu nhiều ác
quỉ say mồi khắp nơi,
Trên con sao
sáng đầy trời,
Tương lai
dân Chúa sáng ngời như sao;
Nỗi buồn của
Chúa thâm sâu,
Con vui san
sẻ phần nào mà thôi.
Heinrich
Suso
M.K. tạm
dịch 13-4-2014