Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014

MIỀN ĐẤT YÊN LÀNH



Khải Thị 22:5, “Đêm không còn có nữa; họ không cần ánh sáng đèn hay ánh sáng mặt trời, vì Chúa là Đức Chúa Trời sẽ sáng toả họ, và họ sẽ làm vua cho đến đời đời vô cùng”


Hỡi người lưu lạc dừng chân,
Quên đi hình ảnh, tiếng ồn thế gian,
Mắt anh cần nhắm lặng trang,
Hướng lòng về Chúa bình an tuyệt vời,
Trong nơi yên tỉnh nghỉ ngơi,
Để Ngài thay đổi cuộc đời anh luôn.

Im đi lý luận ngông cuồng,
Dẹp đi ao ước buông tuồng vu vơ;
Vùng lên buổi sáng tinh mơ
Giấc mơ tiêu cực bây giờ bỏ qua,
Êm thay ngày trường cửu mà,
Tầm nhìn hoang dại nay đà qua lâu.

Buổi mai êm lặng ngọt ngào,
Chúa truyền lời phước ân sâu trong lành,
Ánh quang chói sáng quanh anh,
Ánh quang nhan Chúa tác thành diệu thay,
Lòng Ngài mở lớn tại đây,
Lòng anh thỏa mãn dẫy đầy bao la.

Anh từng nắm báu vật mà
Ngài đang tháo gở anh ra khỏi vòng;
Niền vui, tình ái mông lung,
Làm linh anh đã vô cùng yếu suy;
Chỉ Ngài tác động diệu kỳ,
Tay anh thoát khỏi quyền uy của hồn.

“Tình yêu Chúa tậu hồn con,
Con luôn thuộc Chúa qua muôn muôn đời ,
Còn gì con muốn, Chúa ơi,
Con còn thuộc Chúa đời đời không thôi;
Cô Dâu Chúa kiếm được rồi.
Ân Ban cho Christ tuyệt vời lắm thay.

Trong tay Thợ Gốm là Ngài,
Hồn con được nắn đúc hoài, Chúa ơi,
Ý Ngài nhào nặn hồn rồi,
Mạnh hơn sắc lệnh của người trần gian,
Tạo hình, chuyển động nhịp nhàng,
Con còn thuộc Chúa muôn ngàn đời sau”.

Gehard Tersteegen (1697-1769)
M.K tạm dịch 17-4-2014