2 Các Vua 5
Trong nhiều ví dụ về các ân sủng của Đức Chúa Trời và những nhiều hình ảnh phúc
âm chứa trong Cựu Ước, có rất ít câu chuyện nào hấp dẫn như câu chuyện của Na-a-man
trong 2 Các Vua 5.
Thật tuyệt vời khi ân sủng của Đức
Chúa Trời theo đuổi đối với người được tôn trọng này. Ông mắc chứng bệnh, nhưng từ thông điệp của con đòi vợ mình ông đến cùng vị tiên tri. Khi vâng theo lời của
Ê-li-sê, ông chịu hụp xuống sông Giô-đanh bảy lần và thấy sự chữa lành mà ông
mong mỏi rất nhiều. Sự chữa
bệnh này nhất thiết phải được khi có sự hạ mình đi trước, do các tôi tớ của ông
đưa ra lý lẽ của họ chống lại ý ông.
Tuy nhiên, "ai hạ mình xuống sẽ được tôn
lên" là quy tắc vàng của trong giao dịch của Đức Chúa Trời với một linh hồn,
và Chúa Jesus đã đưa ra gương mẫu hoàn hảo về điều này. Khi Ngài trở thành con
người, tự hạ mình xuống (Phil 2: 8) bằng cách chịu sự hình phạt tử hình mà các tội
nhân đáng chịu. Và bây giờ Đức Chúa Trời ban ơn cho kẻ khiêm tốn (1 Phie r rơ
5: 5. Nhờ hạ mình, Na-a-man “được thẳng
da mát thịt như buổi thơ ấu; Người trở lại ngày đang thì (Gióp 33:25).
Nhưng bên cạnh bức tranh đẹp nầy về sự giải
thoát và phước lành, Đức Chúa Trời đã thiết lập một gương mẫu nghiêm trọng nhất
phô bày lời cảnh báo và sự không hài lòng của Ngài. Phúc âm được rao giảng cho
kẻ ở xa (các quốc gia) và người gần (người Do Thái) (Eph 2:17). Thông điệp thần
thượng dành cho tất cả Cơ Đốc giáo tuyên xưng: "còn sự nhân từ đối với
ngươi, miễn là ngươi cầm giữ mình trong sự nhân từ Ngài; bằng chẳng, ngươi cũng
sẽ bị chặt" (Rô-ma 11:22).
Ghê-ha-xi, đầy tớ của vị tiên tri Đức Chúa Trời,
có một vị trí đặc quyền duy nhất trong thời của mình. Anh tham gia việc mang chứng
cớ tại Israel, anh tham gia vào việc làm con trai người nữ Su-nem sống lại, và trong
việc hóa bánh mì và ngũ cốc ra nhiều cho người dân ăn (2 Các vua 4). Có thể anh
là người mang thông điệp của chữa bệnh cho Na-a-man.
Nhưng sự hư không và tính ham tiền, gốc rễ của mọi điều ác (1
Tim 6:10), đã dẫn anh đến việc làm bóp méo ân sủng của Đức Chúa Trời Israel đối
với người khách lạ này. Vì vậy, nhà tiên tri đã có kinh nghiệm buồn bã, khi thấy
các nguồn suối trong lành của niềm vui cùng sự chữa bệnh trong lòng Na-a-man bị
tấn công bởi sự tham lam của Ghê-ha- xi. Nhưng tiên tri tin tưởng Đức Chúa Trời
đã khởi làm việc lành trong nhà chỉ huy Sy-ri, điều đó sẽ hoàn thành. Nếu không được như vậy, chúng ta sẽ nhận thấy thật
rất đau buồn vì mình đã làm một người vừa mới học được rằng phước lành của Đức
Chúa Trời đã nhân được "mà không cần tiền, không đòi giá” (Ê-sai 55:. 1), bằng cách sửa đổi thông điệp của
tiên tri trong tấm lòng viên sĩ quan.
Ghê-ha- xi bị sự tham lam của mình làm đui mù,
nhìn tiền bạc theo quan điểm khác. Nhưng có một điều đáng chú ý nhất trong câu
chuyện này: khoảnh khắc anh đạt đích của mình, anh là một tên trộm trong lương
tâm của mình, và anh đặt bạc và quần áo trong nhà (2 Các vua 5:24). Tội lỗi mất sức hấp dẫn của nó vào thời điểm nó được
thực hiện. Sa–tan cám dỗ bạn “sẽ như Đức Chúa Trời", nhưng vào thời điểm phạm tội, A-đam và Ê-va
nhận ra sự trần truồng của minh.
Có ai muốn ghen tị Ghê-ha- xi về sự thành công
của anh ta thông qua những lời dối trá và lừa dối không? Anh cứng cỏi bởi sự vô tín và phản bội bởi Satan hành động.
Anh đến và đứng trước mặt ông chủ của mình. Anh đáp câu hỏi thăm dò của thầy mình
bằng một lời nói dối. Nhưng anh phải học
rằng không phải Đức Chúa Trời cũng không phải nhà tiên tri đã bị lừa dối, nhưng
chính anh bị lửa dối, vì có chép "Chớ hề dối mình; Đức Chúa Trời không chịu
khinh dể đâu; vì ai gieo giống chi, lại gặt giống ấy " (Gal 6: 7).).
Anh ta muốn tiền bạc và quần áo của Na-a-man-
vì vậy anh đã lãnh bệnh phong của người. Anh sa bại và sống giữa "nhiều
người cùi ở Israel ..." (Lu ca 4:27), nhưng anh tiếp nhận được phán quyết là
bệnh phong mãi mãi ở trên anh ta và con cháu của mình – một lời chỉ dẫn về sự nguyền
rủa vô tận chờ đợi những kẻ từ chối, hoặc làm hỏng ân sủng của Đức Chúa Trời trong
Phúc Âm.
Sau đó, chúng ta gặp anh ấy như một người nịnh hót
tại triều đình cho những gì một vị vua hỏi thăm
(2 các vua 8: 4), và từ đó anh biến mất khỏi hiện trường như một người phung,
tuyệt vọng , bị cáo buộc, lương tâm xấu vô vọng đối với thế giới ngột ngạt.
Thật là một cảnh báo! Đây là những gì trong một bài học cho chúng ta! Nếu
chúng ta, những người được đưa đến một vị trí đặc quyền, nếu môi miệng của
chúng ta chỉ tôn vinh Đức Chúa Trời, trong khi trái tim của chúng ta đang xa cách
Ngài (Mathio 15: 8), sau đó làm thế nào chúng ta tồn tại được trước một Ê-li-sê
lớn hơn là Jesus Christ được chứ? ". Ấy là điều sẽ hiện ra trong ngày Đức
Chúa Trời bởi Đức Chúa Jêsus Christ mà xét đoán những việc kín nhiệm của loài
người, y theo Tin lành tôi " (Rô ma 2:16)? Sau đó, chúng ta sẽ chỉ còn nghe một lời khủng
khiếp: "Hỡi kẻ làm gian ác, ta chẳng biết các ngươi bao giờ, hãy lui ra khỏi
ta " (Mathio 7:23).