Thứ Năm, 6 tháng 12, 2018

Lễ Hội Nô-ên



-

Hăm lăm tháng chạp mỗi năm,
Có ngày lễ hội trong tầm cở cao,
Tín đồ khắp chốn, nơi nao,
Cũng đều nô nức dự vào ngày vui;
Thế gian cũng giống thế thôi,
Ăn chơi, mua sắm hết lời diễn ra,
Pháo hoa, tiệc yến sa đà,
Quây quần nhóm họp nhà nhà vui chơi:
Gọi là: “mừng Chúa ra đời”,
Cứu dân, độ thế tuyệt vời vinh quang.
Nào ngờ lễ hội Satan,
Bốn ngàn năm trước còn mang nhiệm mầu:
Ngày sinh thần mặt trời cao,
Có từ tháp cũ ban đầu, Ba-bên;
Tên con Nim-rốt lan truyền,
Muôn dân mặt đất đều quen lễ nầy;
Hăm lăm sinh nhật xưa nay,
Lan vào Hội thánh những ngày hoang mang;
Dán cho nhãn hiệu huy hoàng,
Ngày sinh của Chúa thiên đàng cứu dân.
Lắm người biết rõ nguyên nhân,
Gượng cười là dịp phát phân Tin Lành,
Bất tuân Lời Chúa phán rành:
“Lễ vui ngươi đó để dành chi đâu?
Nặng nề Ta lắm từ lâu,
Ta ghê, Ta ghét, Ta nào thỏa vui;
Tránh đi việc ác bao đời,
Rửa tay cho sạch, vâng lời kim ngôn”.
Bạn ơi, kỳ cuối gần tròn,
Hãy chào lễ cưới Chiên Con quá gần,
Nê-ên, lễ hội thế nhân,
Ta nên dứt bỏ toàn phần hôm nay;
Giáng sinh như rượu dễ say,
Bạn mau giả rượu chờ Ngài tái lâm./.

—mùa Nô-ên 2014
“Đức Giê-hô-va phán: Muôn vàn của lễ các ngươi nào có can hệ gì đến ta? Ta đã chán chê của lễ thiêu bằng chiên đực và mỡ của bò con mập. Ta chẳng đẹp lòng về huyết của bò đực, chiên con và dê đực đâu. Khi các ngươi đến chầu trước mặt ta, ai khiến các ngươi giày đạp hành lang ta? Thôi, đừng dâng của lễ chay vô ích cho ta nữa! Ta gớm ghét mùi hương, ngày trăng mới, ngày sa-bát cùng sự rao nhóm hội; ta chẳng khứng chịu tội ác hội hiệp nơi lễ trọng thể. Thật, lòng ta ghét những ngày trăng mới và kỳ lễ các ngươi, là nặng nề cho ta, ta lấy làm mệt mà gánh lấy” (Ê-sai 1:11-14).