Công lao kẻ ngu muội làm cho mệt nhọc chúng nó, vì chẳng biết phải bắt đường nào đặng đi đến thành phố.-Truyền đạo 10:15
-
Đọc suốt qua cả Lời Đức Chúa Trời ta thấy có một thành phố trước mắt các thánh đồ. Đó là thành phố mà Áp-ra-ham đã trông chờ, không có có các nền tảng, Đấng Kiến Trúc Và Tạo lập là Đức Chúa Trời. Chúng ta thấy thành phố nầy được phác họa trong vẻ tráng lệ của nó trong hai đoạn cuối cùng của sách Khải thị. Con đường đi đến thành phố nầy là Đấng Christ. Ngài phán rõ ràng: Ta là Đường Đi…Không nhờ Ta không một ai đến cùng Cha được—Giăng 14:6. Song le con loài người lao tác trong sự ngu dại của mình, tìm kiếm con đường khác vì cớ họ không muốn chú ý sứ điệp minh bạch của phúc âm. Chúng ta được cảnh cáo rằng: Có một con đường coi dường chánh đáng cho loài người; Nhưng đến cuối cùng nó thành ra nẻo sự chết- Châm 14:12. Không có con đường nào (nhưng chỉ Có Đường Lối (The Way) sẽ đem chúng ta về nhà cách an toàn.
-
Con lưu lạc quá xa khổ đói,
Christ, Đường đi con đến Chúa rồi,
Ngài là Cha và Chúa tuyệt đối,
Con đến gần do huyết mua rồi.
-
Quyền năng ái đức Ngài dẫn dắt,
Con vào nơi an nghỉ tuyệt vời,
Đến ngày biến hóa rời mặt đất,
Con dựa đầu vào ngực Cha thôi.
Con lưu lạc quá xa khổ đói,
Christ, Đường đi con đến Chúa rồi,
Ngài là Cha và Chúa tuyệt đối,
Con đến gần do huyết mua rồi.
-
Quyền năng ái đức Ngài dẫn dắt,
Con vào nơi an nghỉ tuyệt vời,
Đến ngày biến hóa rời mặt đất,
Con dựa đầu vào ngực Cha thôi.