Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

Đức Chúa Trời và Giêhôva-



-
     Một điều ta nên ghi nhận trong kinh thánh là danh của ĐứcChúa Trời đã không được dùng cách cẩu thả. Mỗi lần Đức Chúa Trời đề cập đến danh Ngài, đều có một mục đích. Mỗi lần Đức Chúa Trời dùng đến danh Ngài, nó không được dùng cách cẩu thả. Thậm chí danh Jêsus thì rất có ý nghĩa, và không đuợc dùng cách bừa bãi. Thí dụ, có Jêsus Christ, có Christ Jêsus và cũng có Chúa Jêsus Christ v.v. Nếu ta thay đổi Jêsus Chris thành Christ Jêsus, ta sẽ sai trật về mặt giáo lý. Điều nầy cũng đúng với danh mà Đức Chúa Trời khải thị cho con người. Trong Xuất 3:13-18 Đức Chúa Trời định ý chỉ tỏ rằng ngoài việc là Đức Chúa Trời, danh Ngài là Giêhôva. Điều nầy khải thị mối liên hệ của Ngài với Itxraên.


    Sự khác biệt giữa Đức Chúa Trời và Giêhôva là gì? Trước hết ta hãy suy nghĩ thế nào Đức Chúa Trời khải thị chính Ngài qua danh Ngài trong Sáng thế ký.Từ điều nầy ta có thể khám phá ý nghĩa của các danh Ngài. Từ Sáng thế ký đến Xuất Hành 3, Đức Chúa Trời đã dùng các danh khác nhau để khải thị chính Ngài. Trong Sáng thế ký 1 Ngài dùng danh Đức Chúa Trời. Trong Sáng thế ký 2 Ngài dùng danh khác- không phải Đức Chúa Trời, nhưng là Giêhôva Đức Chúa Trời. Tại sao Sáng thế ký 1 dùng danh Đức Chúa Trời còn Sáng thế ký 2 dùng danh Giêhôva Đức Chúa Trời? Điều kinh ngạc là Đức Chúa Trời đã không bảo cho con người ý nghĩa của danh Giêhôva. Dầu Ápraham đã biết danh [ vì cớ Đức Chúa Trời đã một lần bảo cùng ông rằng danh Ngài là Giêhôva], ông đã chưa hề biết ý nghĩa của danh đó. Mãi đến Xuất 3:14-15 Đức Chúa Trời đã bắt đầu nói cho con người ý nghĩa của danh Giêhôva.

   Tại sao Sáng thế ký 1 không đề cập Giêhôva hay Giêhôva Đức Chúa Trời mà chỉ là Đức Chúa Trời? Danh Đức Chúa Trời--Elohim- có nghĩa Đấng mạnh mẽ và quyền năng. Danh Đúc Chúa Trời liên hệ các tạo vật, ám chỉ mối liên hệ của Ngài với cõi sáng tạo. Nhưng danh Giêhôva có liên quan đến con người. Sáng thế ký 2 nói về mối liên hệ giữa Đức Chúa Trời và con người. Vì vậy, Giêhôva Đức Chúa Trời được đề cập ngay tại đây. Điều nầy nói lên mối liên hệ của Đức Chúa Trời với con người. Ta không thấy con người trong Sáng thế ký 1. Thậm chí khi sự sáng tạo của con người được đề cập vào ngày thứ sáu, sự nhấn mạnh vẫn là trên cõi sáng tạo. Đây là tại sao danh Đức Chúa Trời được dùng đến. Trong Sáng thế ký 2 ta thấy con người, nên có chép về Giêhôva Đức Chúa Trời. Mỗi lần chữ Giêhôva Đức Chúa Trời được dùng đến, nó chỉ rõ Đức Chúa Trời có mối liên hệ với con người. Mỗi lần chữ Đức Chúa Trời được dùng, nó hàm ý quyền năng của Ngài và mối liên hệ của Ngài với cõi sáng tạo. Bây giờ ta hãy suy gẫm một ít phần Lời bày tỏ sự khác nhau giữa Đức Chúa Trời và Giêhôva.

   “ Một đực một cái, một trống một mái, đều đến vào tàu, y như lời Đức Chúa Trời đã phán dặn; đoạn Đức Giêhôva  đóng cửa tàu lại [ nhốt ngừơi vào]”[ Sáng 7:16]. Anh em có thể thấy sự khác biệt ở đây không? Tất cả những gì vào tàu, đực và cái, như Đức Chúa Trời đã truyền lịnh, và Giêhôva đã nhốt Nôê vào tàu. Chúng ta có thể thay đổi không? Không, ta không thể. Chính Đức Chúa Trời đã truyền lịnh. Lịnh truyền có liên hệ quyền bính của Đức Chúa Trời. Vì vậy, danh Đức Chúa Trời được dùng ở đây. Nhưng sau khi con người đến, thì Giêhôva thay vì Đức Chúa Trời đóng cửa nhốt ông vào tàu. Điều nầy vì cớ việc đóng cửa nhốt vào tàu liên hệ đến sự chăm sóc của Đức Chúa Trời. Điều nầy bày tỏ sự khác biệt trong cách dùng chử Đức Chúa Trời và Giêhôva.

   “Ngày nay Đức Giêhôva sẽ phó ngươi vào tay ta, ta sẽ giết ngươi, cắt  đầu ngươi, và ngày nay ban thây của đạo binh Philitin cho chim trời và thú vật của đất; khắp trái đất sẽ biết rằng có một Đức Chúa Trời trong Itxraên” [1Sa 17:46].Tại đây chép rằng Giêhôva “ phó ngươi vào tay ta”, vì mục đích để “ cả trái đất có thể biết rằng có một Đức Chúa Trời trong Itxraên”.Tại sao câu nầy không nói” Đức Chúa Trời sẽ phó ngươi vào tay ta” hầu cho “ cả trái đất có thể biết rằng có một Đưc Chúa Trời trong Itxraên”? Không! Lý do là Giêhôva có liên quan đến chúng ta; Ngài chăm sóc ta và phó kẻ thù vào tay ta. Hơn thế nữa, Đức Chúa Trời không bảo cùng ta rằng cả trái đất, là những kẻ ngoài Itxraên, biết Ngài là Giêhôva.; Ngài chỉ bày tỏ cho họ rằng Ngài là Đức Chúa Trời. Giêhôva nói lên mối liên hệ với những người gần gũi Đức Chúa Trời, còn Đức Chúa Trời nói lên mối liên hệ với các người thông thường, mà trong đó Ngài khải thị quyền năng Ngài cho loài người.

   “Xảy khi các quan cai xe thấy Giôsaphát, thì nói rằng: ấy là vua Itxraên. Chúng bèn xây lại đặng áp đánh người. Giôsaphát kêu la lớn, Đức Giêhôva tiếp cứu người, Và Đức Chúa Trời chuyển động chúng dang xa khỏi người” [2Sử 18:31]. Đấng đã giúp đỡ Giôsaphát là Giêhôva, còn Đấng đã chuyển động kẻ thù là Đức Chúa Trời. Giêhôva đã giúp đỡ Giôsaphát vì cớ ông gần gũi Đức Chúa Trời và thân mật với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã dùng danh Đức Chúa Trời cho kẻ thù của Giôsaphát vì cớ họ không có mối liên hệ nào với Ngài. Đây là một thí dụ khác.

   Đức Chúa Trời là danh chung; còn Giêhôva là danh của sự thân mật. Đức Chúa Trời ám chỉ đến quyền năng Ngài, còn Giêhôva ám chỉ tình yêu Ngài. Sáng Thế ký 1 không đề cập Giêhôva vì cớ nó bao gồm sự sáng tạo. Thậm chí khi chương 1 đề cập con người, nó có liên quan sự sáng tạo và quyền năng. Sáng thế ký 2 nói về sự thân thiết của Đức Chúa Trời với con người và mối liên hệ của Ngài với con người; vì vậy, nó đề cập Giêhôva Đức Chúa Trời.Tại sao chép Giêhôva Đức Chúa Trời trong chương 2, thay vì chỉ là Giêhôva? Điều nầy minh chứng rằng Giêhôva trong chương 2 là Đức Chúa Trời trong chương 1. Giêhôva Đức Chúa Trời không chỉ là Đấng quyền năng; nhưng cũng là Đấng đến gần con người. Tuy nhiên, thậm chí dầu danh Giêhôva được dùng từ Sáng thế ký 2 mãi đến Xuất Hành 3, ý nghĩa của danh Giêhôva không được giải nghĩa mãi đến Xuất Hành 3:14.
-
Gia-vê là Tên của thánh Chúa,
Đấng Ta Là muôn thuở vô chung,
Ngài hằng hữu đến vô cùng,
Phần vui hưởng của thiên dân các đời.
-
Đồi Mô-ri-a Chúa thấy trước,
Sắm sẵn chiên con thật tuyệt vời,
Đủ cho nhu yếu các đời,
“Di-rê” liệu trước cho người dám tin.
-
Gia-vê Sa-lam hiệu năng lắm,
Người nhát gan êm ấm bình tâm,
Cất quân đánh bại ngoại xâm.
Hưởng bình an bốn mươi năm cả miền.
-
Si-lô quân số của Chúa thiếu,
Chúa bổ sung kì diệu tiên tri,
Sa-mu-ên đến đúng kì,
Gia-vê của vạn binh uy hùng thay.
-
Gia-vê Rô-hi chăn dân thánh,
Bên mé nước và cánh đồng xanh,
Ngài là Mục Tử nhân lành,
Và là Người Chủ chính danh Ngôi Nhà.
-
Chúa Trời mọi ân điển kêu gọi,
Mọi tín nhân bước tới vinh quang,
Sau ngàn năm nước bình an,
Chúng ta vui sống vẻ vang đời đời.