Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2019

SƯ THU HÚT CỦA THẬP TỰ GIÁ




Lời Ngài cảm thúc, Chúa ôi,
Dẫu là nghiêm khắc nhưng lôi cuốn hoài,
Cho hồn qui hướng về Ngài,
Ý tâm ích kỷ xưa rày tiêu tan;
Thoát xa vật cõi thời gian,
Cho tôi sức mạnh vững vàng leo cao.
Chúa là chỗ dựa an toàn,
Ngoài Ngài, trần giới siết tròng linh tôi,
Cho xem vật tạm trên đời,
Chỉ dành cho lửa đúng thời xoá tan;
Am tri vật cõi thời gian,
Nhờ Ngài tôi thấy nên càng leo cao.

Thiên ân Ngài cấp dồi dào,
Kho tàng trường cửu linh mau chọn hoài;
Đấng Không Thấy Được là Ngài,
Tôi tin nên bước chân nầy không xiêu,
Bỏ qua vật chất mỹ miều,
Tôi leo lên Chúa của nhiều núi cao.
Amy Carmichael (1866-1951)
“Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy lên núi, đến cùng Ta và ở lại đó; Ta sẽ ban cho ngươi bảng đá, luật pháp và các điều răn của Ta đã chép đặng dạy dân chúng--. Đoạn, Jêsus lên núi, gọi những người Ngài muốn, thì họ đến cùng Ngài. Ngài bèn lập mười hai người, để ở cùng Ngài và sai đi giảng đạo” (Xuất hành 24:12; Mác 3:13-14)
-----
CÁI BÓNG CỦA THẬP TỰ GIÁ
Một khi nhìn thấy thập hình,
Mọi điều lợi lộc của mình như không,
Điều gì nhân thế trông mong,
Con điều kể lỗ, hướng lòng Chúa thôi;
Một khi thấy thập giá rồi,
Bước đi thận trọng, cuộc đời tách riêng;
Dù cho vui vẻ, ưu phiền,
Chúa cầm chìa khoá trọn quyền bên trên.
Khi hồn nặng trĩu đường trần,
Con ưa quay lại tần ngần hồi lâu,
Lằm bằm, nước mắt tuôn trào,
Chúa ôi, Ngài biết khổ sầu con mang.
Không ai hiểu thấu lòng con,
Nỗi niềm giấu kín trong hồn thâm sâu,
Ấn Ngài in dấu trên đầu,
Đời con thuộc Chúa, nào đâu thuộc mình.
Bóng cây thập tự in hình,
Con mang dấu hiệu trên mình không thôi;
Buồn rầu, hoan hỉ trong đời,
Con không lưu ý những lời mỉa mai.
Dự phần một chút thương đau,
Gọi là chia sẻ khổ sầu Chúa thôi,
Rồi cùng hưởng Chúa tuyệt vời,
Rượu nho thần thượng muôn đời thoả vui.
Giữ con dưới bóng thập hình,
Kẻo con đánh mất đời mình hư không,
Bỏ đi đau nhức xé lòng,
Nếu không phụng sự Chúa mong không còn.
Annie Johnson Flint