Có bài thơ về Ê-xê-chia rằng:
“Xin điều Chúa chẳng muốn ban cho,
Cuộc sống Ê-xê-chia dại khờ,
Tự mãn, khoe khoang cho đến chết,
Sinh người con ác độc không ngờ”
1 Sử 29:1-3, “Ê-xê-chia được hai mươi lăm tuổi khi người lên
ngôi làm vua; người cai trị hai mươi chín năm tại Giê-ru-sa-lem; mẹ người tên
là A-bi-gia, con gái của Xa-cha-ri. Người làm điều thiện trước mặt Đức
Giê-hô-va, y theo mọi điều Đa-vít, tổ phụ người, đã làm. Tháng giêng năm đầu
người trị vì, người mở các đền của Đức Giê-hô-va ra, và sửa sang lại”
“Các trạm đi thành nầy qua thành kia, trong khắp xứ Ép-ra-im,
Ma-na-se, và cho đến đất Sa-bu-lôn; song người ta chê cười nhạo báng chúng. Dầu
vậy, cũng có mấy người trong A-se, Ma-na-se, và Sa-bu-lôn chịu hạ mình xuống và
đến Giê-ru-sa-lem--Vì trong dân chúng, nhất là trong dân Ép-ra-im, Ma-na-se,
Y-sa-ca, và Sa-bu-lôn có nhiều người không dọn mình thanh sạch, lại ăn lễ Vượt-qua,
chẳng theo lệ đã chép; vì Ê-xê-chia có cầu nguyện cho chúng, mà rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va là Đấng nhân từ, tha tội
cho những người đã hết lòng tìm kiếm Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ họ, mặc
dầu không theo lệ tẩy uế Lễ tẩy-uế là lễ
rửa hay là dọn mình cho sạch sẽ của đền thánh mà dọn mình cho thanh sạch. Đức
Giê-hô-va dủ nghe lời cầu nguyện của Ê-xê-chia và chữa lành cho dân chúng”.
“Ấy vậy, ở Giê-ru-sa-lem có sự vui mừng cả thể; vì từ đời
Sa-lô-môn, con trai Đa-vít, vua Y-sơ-ra-ên, tại thành Giê-ru-sa-lem chẳng có sự
gì như vậy.”
E-sai 37:36 “Bấy giờ, một thiên sứ của Đức Giê-hô-va vào trại
quân của người A-si-ri, và giết mười tám vạn năm ngàn người. Sáng hôm sau, người
ta dậy sớm, thấy rặt những thây chết”
Esai 38:1-5, “Trong lúc đó, Ê-xê-chia lâm bịnh hầu chết; đấng
tiên tri Ê-sai, con trai A-mốt, đến chầu vua, và tâu rằng: Đức Giê-hô-va phán
như vầy: Hãy sắp đặt nhà ngươi vì ngươi hầu chết, không sống được nữa. Ê-xê-chia bèn xây mặt vào tường, cầu nguyện Đức
Giê-hô-va rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, xin
nhớ rằng tôi đã lấy lòng chân thật trọn lành đi trước mặt Chúa, và đã làm điều
lành trước mặt Ngài! Đoạn, Ê-xê-chia khóc dầm dề. Bấy giờ, có lời Đức Giê-hô-va
phán cho Ê-sai rằng: 5 Hãy trở lại nói cùng Ê-xê-chia rằng: Giê-hô-va Đức Chúa
Trời của Đa-vít, tổ ngươi, phán như vầy: Ta đã nghe lời cầu nguyện của ngươi,
đã thấy nước mắt ngươi. Nầy, ta sẽ thêm cho ngươi mười lăm tuổi”
“Ma-na-se được mười hai tuổi khi người lên làm vua, và người
cai trị năm mươi lăm năm tại Giê-ru-sa-lem. Người làm điều ác trước mặt Đức
Giê-hô-va, theo những sự gớm ghiếc của các dân tộc mà Đức Giê-hô-va đã đuổi khỏi
trước mặt dân Y-sơ-ra-ên”.
Vua Ê-xê-chia là bậc minh quân, hết lòng tìm kiếm Chúa khi vừa
lên ngôi. Ông đem lại cuộc phục hưng thuộc linh cho nước miền nam, trong việc tẩy
sạch đến thờ, tổ chức lễ hội thờ phượng Chúa và đem lòng dân chúng quay về cùng
Chúa. Kinh thánh chép, “ở Giê-ru-sa-lem có sự vui mừng cả thể; vì từ đời
Sa-lô-môn, con trai Đa-vít, vua Y-sơ-ra-ên, tại thành Giê-ru-sa-lem chẳng có sự
gì như vậy”.
Ông cũng viết thơ mời được một số lượng khá đông con dân sa
ngã của Chúa ở miền bắc, đi xuống miền nam dự phần ân phước thuộc linh trong cuộc
phục hưng mà Chúa ban cho.
Chúa còn ban ân điển cho ông biết nhờ cậy và cầu xin Chúa giải
cứu Jerusalem khỏi cuộc vây hãm của 18 sư đoàn quân Asiri. Thiên sứ Đức Jehovah
(Chúa Jesus) đã can thiệp, nên chỉ trong một đêm, đạo quân 185 ngàn người đó
(theo các nhà giải kinh) bị một cơn dịch hạch cấp tính mà chết sạch.
Sau đó Chúa muốn cất ông ra đi trong vinh quang tột bực. Ông
không đồng ý, khóc lóc kêu xin Chúa cho sống thêm. Chúa nhậm lời cho ông sống
thêm 15 năm nữa, và ba năm sau khi hết bệnh, ông sanh Ma-na-se, người con trai
tội ác nối nghiệp ông. Ma na se lên ngôi năm 12 tuổi.
Nếu Ê-xê-chia không sống thêm, thì đâu có sinh ra người nghịch
tử Manase. Đó là vị vua cai trị đến 52 năm dài, mà các nhà giải kinh gọi là con
trai hoang đàng của Cựu ước. Theo lịch sử ghi lại, Manase đã ra lệnh cưa hai
thân thể tiên tri Ê-sai (Xem Heb. 11:37), và làm cho Jerusalem ngập máu vô tội.
Ê-xê-chia chỉ sống 15 năm trong sự ích kỷ, khoe khoang, tự mãn dại khờ, cùng vô
ích và gián tiếp gây ra tội ác khủng khiếp qua bàn tay Manase, con trai mình.
Lắm khi Chúa bị ép buộc nhậm lời cầu xin, lời cố xin của chúng
ta, dù chúng ta có thể biết rõ Chúa không muốn ban cho điều đó, thì sự đáp lời
của Ngài là đại họa cho chúng ta ngay sau đó. Mong bạn suy gẫm bài học của
Ê-xê-chia mà tự cảnh báo cho mình.
Thi thiên 106: 15, “Ngài ban cho chúng nó điều chúng nó cầu
xin; Nhưng sai bệnh tổn hại linh hồn chúng nó”
Minh Khải 15-11-2014