Các lời đơn giản mà chúng ta đọc trong Hebrew 12: 2: “Nhìn xem Jesus,” chứa
đựng một bí quyết lớn lao. Các lời này cho chúng ta biết rằng trước hết chúng
ta phải nhìn xem Chúa Jesus ngay bây giờ, và sau đó cứ tiếp tục nhìn xem Ngài,
không chỉ trên đất này mà suốt cả cõi đời đời.
Có lẽ anh em đã nghe nói về thác Niagara ở Canada. Nó được xem như một
trong bảy kỳ quan của thế giới. Giống như có nhiều người đến Agra để xem đền
Taj Mahal, nhiều người trên khắp thế giới cũng đến tham quan thác Niagara. Đó
là một nơi rất đẹp. Thác Niagara nằm ở biên giới giữa Hoa kỳ và Canada. Vào năm
1928, tôi cùng bốn người bạn đã đến thăm thác nước nổi tiếng này. Sau khi chiêm
ngưỡng khoảng hai giờ, các bạn tôi nói với tôi: “Đi thôi, chúng ta đã xem thấy
vậy là đủ rồi.” Tôi nói với họ: “Chúng ta đã nghe rất nhiều người nói về thác
Niagara, và bây giờ chúng ta đã đến đây, sao chúng ta không xem thêm?” Họ trả lời:
“Anh đã xem thấy rồi đó, chỉ là cái thác nước thôi mà. Anh còn muốn xem gì nữa?”
Họ bỏ đi ngay chiều tối hôm đó. Có thể họ nghĩ rằng nếu ở lại lâu hơn họ sẽ phải
trả tiền khách sạn nhiều hơn. Còn tôi ở lại đó thêm năm ngày nữa để ngắm thác
nước vào lúc mặt trời mọc, lúc giữa trưa và lúc hoàng hôn. Tôi bắt đầu nhìn thấy
thác nước cách mới mẻ. Càng nhìn xem quang cảnh tuyệt vời này, tôi càng thấy nó
đẹp vô cùng. Tuy nhiên, để thưởng thức vẻ đẹp trọn vẹn của thác Niagara thì người
ta phải tham quan vào mùa Đông, mùa Hè và cả các mùa khác nữa. Để thưởng thức vẻ
đẹp của thác Niagara, một chi tiết vô cùng nhỏ bé trong sự sáng tạo của Đức
Chúa Trời, chúng ta đã mất nhiều thời gian như vậy, thì rõ ràng là để thưởng thức
vẻ đẹp của Đấng Sáng Tạo, Chúa Jesus Đấng Christ chúng ta sẽ cần đến cả cõi đời
đời. Ngài quá vinh hiển và đẹp đẽ.
Khi anh em thấy chán nản, ngã lòng hoặc thất vọng trong đời sống riêng tư
hay trong chức vụ, anh em cần cầu nguyện: “Đức Chúa Trời ôi, hãy ban cho tôi
cái nhìn mới mẻ về vinh hiển của Con Ngài.” Sứ đồ John đã có đặc ân nhìn thấy
Chúa theo cách gần gũi nhất. Ông đã phục vụ Ngài cách trung tín. Ông đã có thể
hỏi Ngài bất cứ câu hỏi nào. Thật vậy, thậm chí ông đã nằm dựa đầu nơi ngực
Chúa. Ông đã nhìn thấy Chúa biến hóa. Ông đã nhìn thấy Chúa sống lại và thăng
thiên vào trong cõi thiên thượng. Nhưng bây giờ trong sách Khải thị, khi đã lớn
tuổi, John nhìn thấy Ngài theo cách hoàn toàn mới. Ông biết đó là Chúa, Jesus Đấng
Christ. Ông không cần hỏi: “Ngài là ai?” Vì ông đã nghe một tiếng nói: “Ta là
Alpha và Omega, đầu tiên và sau cùng” (Khải 1: 11). John đã xoay lại để nhìn
xem tiếng đã nói với ông, và ngay lập tức ông ngã xuống nơi chân Ngài và nói:
“Chúa ôi, tôi chưa từng biết rằng Ngài đẹp đẽ và vĩ đại như vậy.” Chúng ta cần
nhiều ngày để nhận biết đầy đủ hơn về ý nghĩa của các đặc điểm của Chúa Jesus Đấng
Christ – tóc Ngài, bàn chân Ngài, bàn tay Ngài, mắt Ngài, miệng Ngài và các áo
choàng của Ngài.
Tại sao Chúa hiện ra với John theo cách như vậy? Câu trả lời rất đơn giản.
Chúa chúng ta muốn nói với John: “Ta muốn dân Ta trở nên giống như Ta.” Đó là
lý do tại sao vào thời đó dân Chúa phải trải qua các nỗi thống khổ như vậy. Giả
sử bây giờ anh em muốn có vàng ròng rực rỡ thì vàng phải được nấu chảy ra rồi
được tinh luyện trong lửa. Người thợ bạc sẽ đốt lửa thật nóng cho đến khi bề mặt
kim loại nóng chảy trở nên giống như gương có thể soi được. Sự phản chiếu gương
mặt người thợ bạc trong kim loại nóng chảy là sự thử nghiệm cho thấy vàng đã trở
nên hoàn toàn tinh thuần. Tương tự như vậy, chúng ta phải được tinh luyện bằng
lửa là sự chịu khổ, cho đến khi vinh hiển của Chúa Jesus có thể được nhìn thấy
trong chúng ta cách đầy đủ.
Tôi đã nói đôi chút về mái tóc trắng của Chúa chúng ta. Bây giờ tôi sẽ nói
vài lời về đôi mắt. Có một câu chuyện về Napoleon, Hoàng đế nước Pháp. Trong
quân đội của Napoleon có một nhóm binh sĩ nổi loạn chống lại ông. Vì vậy,
Napoleon dựng lều và ra lệnh: “Hãy đem các binh sĩ nổi loạn vào lều của tôi, từng
người một.” Vị Hoàng đế ngồi trong lều, và theo lệnh của ông, người ta đem các
binh sĩ vào từng người một. Ông không nói lời nào, chỉ ngồi đó nhìn kỹ từng người
một từ đầu đến chân, sau đó đuổi họ đi. Từ ngày đó, không còn ai dám nổi loạn với
ông nữa. Napoleon đã không nói gì. Ông đã không nói: “Nhìn đây, mày đã phạm lỗi.”
Các binh sĩ có thể đọc được trong mắt ông rằng ông đang rất giận dữ. Họ đã sợ
hãi và tự nhủ: “Nếu chúng ta không vâng phục ông ấy thì ông ấy sẽ trừng phạt
chúng ta.”
Một người giàu có ở Hoa kỳ có một con mắt còn tốt và một con mắt giả. Con mắt
giả được làm rất đẹp đến nỗi không ai có thể phân biệt được đâu là mắt giả, đâu
là mắt thật. Một ngày kia ông gọi một đứa con đến và hỏi: “Này con, hãy cho ta
biết con mắt nào của ta là thật, con mắt nào là giả?” Ngay lập tức đứa trẻ nói
đúng đâu là con mắt giả. Người đàn ông hỏi: “Sao con biết?” Đứa trẻ trả lời:
“Vì trong đó không có tình yêu.” Con mắt giả thì sáng đẹp, nhưng trong đó không
có tình yêu. Trong Lời Đức Chúa Trời, tôi nhìn thấy đôi mắt của Chúa Jesus Đấng
Christ. Đôi mắt ấy đầy tình yêu – tình yêu thần thượng, đời đời. Chúng ta đọc
trong Jeremiah 31: 3: “Thật vậy, Ta đã yêu ngươi bằng một tình yêu đời đời, vì
vậy Ta đã lôi cuốn ngươi bằng lòng yêu thương trìu mến.” Lửa trong mắt Chúa
Jesus Đấng Christ không phải để khiến anh em sợ hãi, nhưng để đổ tình yêu của
Ngài vào trong anh em. Đức Chúa Trời muốn anh em trở nên thánh khiết. Nhưng làm
thế nào anh em có thể thánh khiết? Bởi nhìn vào mắt Chúa Jesus Đấng Christ và
nhìn xem Ngài mặt đối mặt. Ban đầu thì điều này không dễ chịu, vì lửa sẽ đốt sạch
mọi cặn bã của tội trong anh em. Tuy nhiên, khi anh em tiếp tục nhìn vào trong
mắt Ngài, tình yêu thần thượng sẽ được đổ vào trong anh em.
Thứ hai, chúng ta cũng đọc thấy đôi
mắt ấy trong II Sử ký 16: 9: “Vì mắt của Jehovah chạy tới lui khắp đất để làm vững
mạnh những người có tấm lòng hoàn hảo đối với Ngài.” Tình yêu của Đức Chúa Trời
quá vĩ đại đến nỗi mắt Ngài chạy tới chạy lui khắp đất công tác vì cớ chúng ta.
Đôi mắt yêu thương của Ngài chạy tới chạy lui, giống như người mẹ trông chừng
con cái mình. Mặc dù người mẹ đang làm việc trong bếp, bà vẫn để mắt đến đứa
con, để nó khỏi bị nguy hiểm. Nếu chúng ta giữ lòng mình hoàn hảo đối với Ngài
bằng cách thực hiện ý muốn của Ngài, khi ấy chúng ta biết rằng mắt Chúa chuyển
động vì cớ chúng ta để ban cho chúng ta nhiều bạn bè, anh em và chị em và bày tỏ
cho chúng ta nhiều đặc ân.
Chúng ta lại đọc: “Vì ai chạm đến ngươi là chạm đến đồng tử của mắt Ngài”
(Zech 2: 8). Mắt là bộ phận rất nhạy cảm. Anh em có thể chạm đến bất cứ phần
nào của thân thể, nhưng nếu anh em chạm vào mắt, chúng sẽ nói với anh em: “Đừng
chạm vào tôi.” Vì vậy Đức Chúa Trời nói: “Nếu ai chạm đến ngươi, Ta sẽ nói: ‘Đừng
chạm đến nó, đừng chạm đến nó; đó là con Ta, nó thuộc về Ta.” Chúng ta quá quý báu đối với Ngài, đến nỗi
Ngài sẽ không để cho bất cứ người nào hoặc quyền lực nào làm tổn hại chúng ta.
Tác giả Thi thiên nói: “Mắt của Jehovah chăm xem người công nghĩa, và tai
Ngài lắng nghe tiếng kêu la của họ” (Thi 34: 15). Chúa giữ mắt Ngài chăm nhìn
chúng ta để cứu chúng ta. Hơn nữa chúng ta đọc trong Thi thiên 32: 8: “Ta sẽ chỉ
dẫn ngươi và dạy dỗ ngươi bằng mắt Ta.” Anh em có thể nói rất nhiều điều bằng mắt.
Một ngày kia, khi tôi trở về nhà trọ, người chủ nhà nói với tôi: “Cậu dùng trà
nhé.” Tôi đáp: “Vâng ạ.” Vợ ông ấy đi vào bếp. Chúng tôi đợi một lát, sau đó bà
ấy đi ra đứng sau cánh cửa nhìn chồng và dùng mắt ra dấu. Bà ấy ngụ ý trong nhà
không còn sữa, và muốn chồng mình để tôi đi. Anh em thấy đó, nhiều điều có thể
nói được bằng mắt. Chúa nói: “Ta sẽ hướng dẫn ngươi bằng mắt Ta. Ta sẽ cho ngươi biết phải đi đâu và đi vào lúc nào.
Đây là sứ điệp chúng ta nhận được từ đôi mắt của Chúa khi chúng ta cứ liên
tục nhìn xem Ngài.
Bakht Singh