Khi tôi nghĩ về tình trạng đại dịch Corona chúng ta đang gặp hôm nay, tôi nghĩ về Môi-se. Trong Xuất hành 14, khi Đức Chúa Trời giải phóng dân tộc của Ngài thoát khỏi sự cai trị khắc nghiệt của Pha-ra-ôn, Đức Chúa Trời nói với Môi-se: Tại sao
ngươi đang kêu gào cùng Ta? Hãy bảo các con trai
Y-sơ-ra-ên đi tới trước. Còn ngươi, hãy giơ cây
gậy của ngươi lên và duỗi tay của ngươi ra trên biển
và phân rẽ nó ra, và những con trai Y-sơ-ra-ên sẽ đi
qua giữa biển trên đất khô"(Xuất hành 14:15-16).
Giơ cao cây gậy như vậy trong sự tin tưởng đã kiệt sức. Trên thực tế, chúng ta sẽ thấy sau này trong Xuất 17 khi Israel chiến đấu với A-ma-léc mà Môi-se cần giúp đỡ Israel bằng cây gậy đó:
"Thế là xảy ra khi Môi-se đưa tay mình lên
cao, thì Y-sơ-ra-ên thắng thế; và khi ông nghỉ tay
mình, A-ma-léc thắng thế. Nhưng các bàn tay của
Môi-se nặng. Đoạn, họ lấy một hòn đá và đặt nó
dưới ông, ông bèn ngồi trên nó; A-rôn và Hu-rơ đỡ
các bàn tay của ông, một người ở bên này, một
người ở bên kia. Như vậy các bàn tay ông vững
vàng cho đến mặt trời lặn" (Xuất. 17: 11-12).
Nhiều người trong chúng ta đang ở trong tư thế tương tự ngay bây giờ. Khi người dân thánh đang cố gắng tìm nơi ẩn náu khỏi nỗi kinh hoàng xung quanh họ, chúng ta giơ cao cách tay thờ phượng và cầu nguyện rằng chúng tôi sẽ dẫn dắt họ tốt đẹp. Và khi chúng ta tìm cách lãnh đạo tốt và can thiệp tốt, như Môi-se, nhiều người trong chúng ta đang cảm thấy mệt mỏi, cảm thấy kiệt sức. Và chúng ta cần một A-rôn và một Hu-rơ.
Tôi muốn bạn nghe một điều quan trọng ngay bây giờ: Tôi biết bạn đang kiệt sức và mệt mỏi, và thậm chí hơi sợ hãi cho thế giới của chúng ta, cho nhà thờ của bạn, và thậm chí cho chính bạn và những người thân yêu của bạn. Tôi cảm thấy rõ như vậy . Và đội ngũ của chúng ta, cảm thấy những điều tương tự, vì tôi chắc chắn rằng bạn cũng làm như vậy.
Và đại dịch sẽ trở nên khó khăn hơn trước khi nó trở nên tốt hơn.
Nhưng hãy để tôi nhắc bạn về hai sự thật rất quan trọng mà chúng ta tìm thấy ngay cả trong câu chuyện về Môi-se: (1) Lòng tốt của Đức Chúa Trời sẽ thắng thế và (2) bạn không cô đơn.
--Thứ nhất, lòng tốt của Đức Chúa Trời Chúa sẽ thắng thế.
Tôi không thể giả vờ biết tương lai, nhưng những gì tôi có thể làm là nhìn về quá khứ và thấy rằng hết lần này đến lần khác, đieều cực kì tốt đẹp đến sau nỗi đau to lớn.
Chúng ta đừng giả vờ một lúc rằng khi Môi-se nhìn dân Đức Chúa Trời băng qua vùng biển nước rẽ làm hai, tìm nơi ẩn náu thoát khỏi hàng trăm năm nô lệ, rằng ông ta đã không nghi ngờ rằng nước sẽ ụp đổ. Hoặc là khi cây gậy của ông chìm xuống thấp hơn khi Israel chiến đấu với A-ma-léc mà tất cả có thể kết thúc trong thất bại.
Nhưng hết lần này đến lần khác, Đức Chúa Trời đã đi qua.
Điều này không có nghĩa là các thử nghiệm mà chúng ta hiện đang trải qua đã không hung hãn và kết quả rất nghiêm trọng. Tuy nhiên, lòng tốt Đức Chúa Trời sẽ thắng thế. Đức thành tín của Ngài còn đến cả ngàn thế hệ. Ngài thì y nguyên hôm qua cũng như hôm nay và mãi mãi là như vậy. Ngài sẽ làm cho tất cả mọi thứ trở nên mới.
Ở đây, điều mà chúng ta không muốn nghe, nhưng chúng tôi biết là có thật. Chúng ta biết rằng điều này sẽ trở nên tồi tệ hơn, không tốt hơn, trong tương lai trước mắt. Tuần này, nhiều người trong chúng ta đã biết về những người bạn nhiểm Covid-19. Trong một tháng, chúng ta có thể sẽ biết ai đó đã chết. Điều đó đúng, nhưng nó không giúp chúng ta kiệt sức hoặc ngăn chặn sự kiệt sức của chúng ta.
Tuy nhiên, điều này chúng ta biết đến một ngày kia, khi chúng ta nhìn lại, chúng ta có thể thấy rằng Đức Chúa Trời thực sự đang làm việc. Chúng ta có thể tin cậy Đức Chúa Trời vào hiện tại của chúng ta, nhưng khi chúng ta nhìn lại từ tương lai, chúng ta có thể thấy Ngài làm việc trong quá khứ.
--Thứ hai, bạn không đơn độc.
Những gánh nặng bạn mang hôm nay thật nặng nề. Và bởi vì chúng nặng, chúng nói lên một điều phi thường. Gánh nặng của bạn nặng nề vì tình yêu của bạn dành cho dân Đức Chúa Trời. Nỗi đau của chúng ta càng sâu sắc trong thời gian này, nó càng cho thấy có mối liên hệ giữa chúng ta với người khác.
Trong câu chuyện ở Xuất hành 14, chúng ta bắt đầu với nền tảng cơ bản nhất của cộng đồng-- Đức Chúa Trời ở với chúng ta. Khi chúng ta dẫn dắt dân Ngài vượt qua thời kỳ khó khăn, như Môi-se đã làm, chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời đang cùng chúng ta thực hiện những công việc nặng nhọc. Xuất hành 14 chép, " tối hôm đó, Đức Chúa Trời khiến nước"biển trở lại trạng-thái bình
thường của nó vào rạng-đông".
Nhưng Đức Chúa Trời không chỉ ban chính mình cho chúng ta, mà Ngài còn ban chúng ta cho những người khác nữa. Đối với Môi-se, đó là A-rôn và Hu-rơ. Đối với chúng ta, có thể là người phối ngẫu của chúng tôi hoặc một đồng nghiệp hoặc một người bạn tốt nhất. Hầu hết các cửa nhà thờ của chúng ta đã được đóng lại. Hầu hết chúng ta đang làm và trở thành "hội thánh" theo những cách mà chúng ta không bao giờ có thể tưởng tượng được.
Vâng, chúng ta bị cô lập. Vậy mà chúng ta lại ở bên nhau.