Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2021

VÀNG, NHŨ HƯƠNG VÀ MỘT DƯỢC-

Ma-thi-ơ 2: 10-11-

Các nhà thông thái từ phương đông đã đi một chặng đường dài. Có lẽ họ đến từ Ba Tư xa xôi. Nhưng không chỉ như vậy. Không. Chúa đã đưa họ đến Bết-lê-hem theo cách mà họ có thể hiểu được. Những người uyên bác này đã tham gia vào chiêm tinh học và Đức Chúa Trời đã sử dụng nó. Ngài đã ban cho họ một ngôi sao với tư cách là một hướng dẫn viên cuôc hành trình. Và bây giờ họ đã đến ngôi nhà cụ thể.
“Khi họ thấy ngôi sao, lấy làm vui mừng quá đỗi, bèn vào nhà, thấy Con trẻ cùng Ma-ri mẹ Ngài, thì sấp mình xuống mà thờ lạy Ngài; rồi họ mở của báu ra, dâng lễ vật cho Ngài là vàng, nhũ hương và một dược ”( Math. 2:10-11 ).
Rõ ràng là chính Đức Chúa Trời đã kêu gọi những pháp sư này cho một nhiệm vụ đặc biệt. Họ nên bày tỏ lòng tôn kính đối với Chúa Jêsus ở đó, ngay sau khi Ngài sinh ra, ngay sau khi Ngài đến thế giới này, và họ mang theo những món quà: vàng, nhũ hương và một dược. Chúng không chỉ được liệt kê, và chúng ta sẽ thấy rằng thứ tự mà chúng được đề cập cũng rất quan trọng.
Trước tiên hãy nói về ý nghĩa biểu hiệu của vàng, nhũ hương và một dược trong Kinh thánh:
Vàng luôn nói về sự vinh hiển và sự công nghĩa của Chúa Giê-xu và sự hoàn hảo thần thượng của Ngài. Ví dụ, hãy lấy rương Giao ước, hình ảnh vinh quang của Chúa Jêsus, trong đó mọi thứ từ đòn khiêng đều được dát vàng (Xuất. 25: 10-13).
Nhũ hương là hình ảnh vinh quang của Chúa khi Ngài bước đi trên đất này trong sự hiệp thông hoàn hảo với Chúa Cha (xem Lê-vi Ký 2: 1-3 và Giăng 4:34). Sự cầu nguyện có một vị trí đặc biệt ở đây (Lu-ca 22:41–45, Khải. 8:3–5).
Một dược nói rất nhiều về những đau khổ của Chúa. Đó là một thứ nhựa thơm tuyệt vời, nhưng rất đắng (Eph 5:2; Mác 15:23; Thi. 69:22).
--Đền tạm
Các khía cạnh nói trên về thân vị của Chúa Giê-su cũng có thể được tìm thấy ở những nơi khác trong Kinh Thánh, cụ thể là tại đền tạm. Như đã đề cập, gương Giao ước, như chúng ta tìm thấy trong Xuất hành, nói về Chúa Giê-su một cách tuyệt vời, với chiếc nắp vàng đúc của sự chuộc tội chiếm một vị trí đặc biệt (Xuất 25: 10-22). Đây chúng ta có vàng.
Và khi chúng ta đọc về bàn thờ xông hương trong Xuất. 30 và 40, chẳng phải suy nghĩ của chúng ta tự động chuyển sang những lời cầu nguyện và bước đi của Chúa Giê-su, Đấng hoàn toàn phù hợp với ý muốn của Đức Chúa Trời sao? Đây là những gì nhũ hương nói đến.
Tất cả những gì còn lại là bàn thờ của lễ thiêu (Xuất. 40:29). Khi chúng ta đọc sự mô tả trong Lê-vi Ký 1, không thể nào có cách nào khác hơn là chúng ta thấy Chúa và Đấng Cứu Thế của chúng ta khi Ngài đi đến thập giá khủng khiếp, nơi Ngài đã hi sinh chính mình cho bạn và tôi (xem thêm Eph 5: 2 và Galati 2:20b) . Đó không phải là một dược sao? Dù cay đắng, ngọn lửa tỏa hương thơm của một dược lên cho Đức Chúa Trời.
Vì vậy, chúng ta thấy rằng ở đây trong Ma-thi-ơ 2:11, qua các nhà thông thái từ phương đông, Đức Chúa Trời giới thiệu thân vị và cuộc đời của Chúa Giê-su và công việc vĩ đại mà Ngài sẽ hoàn thành trên thập tự giá ngay sau khi Ngài đến thế giới. Về nguyên tắc, Đức Chúa Trời ban cho sự tiết lộ đầy đủ về con trẻ nầy là Ai. Chúng ta được trình bày ở đây một cách đơn giản nhưng nhấn mạnh con đường mà con trẻ này sẽ làm để tôn vinh Cha mình ở mức độ cao nhất và để dọn đường cho bạn và tôi.đến với Cha của Ngài.
--Thứ tự của những món quà:
Chúng ta đã nói về Hòm Giao ước, bàn thờ xông hương và bàn thờ của lễ thiêu. Nếu chúng ta chuyển sang Xuất. 40, chúng ta sẽ thấy sự mô tả chi tiết về cách sắp đặt tất cả những điều này:
--Hòm Giao ước đứng trong nơi chí thánh (câu 20-21).
--Bàn thờ xông hương phải đặt trong đền tạm, trước bức màn (câu 26).
--Và bàn thờ của lễ toàn thiêu đặt ở lối vào đền tạm, ngoài sân (câu 29).
Vì vậy, khi bạn đi vào đền tạm, trước tiên bạn đi ngang qua bàn thờ của lễ thiêu, sau đó dọc theo bàn thờ xông hương để đến nơi chí thánh, nơi đặt hòm giao ước. Trong đó chúng ta thấy một dược, nhũ hương và vàng. Chính xác theo thứ tự ngược lại. Đó là thứ tự của con người. Nhưng nhiều điều hơn điều này có thể có về sau.
Đức Chúa Trời luôn luôn ghi nhớ sự vinh hiển của Chúa Giê-xu Con Ngài. Chúa Giêsu đã được vinh quang chưa từng có với Chúa Cha (Giăng 17:24). Do đó, trong Ma-thi-ơ 2:11, vàng được xếp trước, sau đó là nhũ hương và một dược. Đây là cách Đức Chúa Trời nhìn thấy Chúa Jêsus. Chúng ta tìm thấy nó một lần nữa trong đền tạm. Trong Xuất 25:22, chúng ta đọc rằng Đức Chúa Trời sẽ phán ra từ nắp thi ân giữa hai chê-ru-bim ở trên hòm chứng cớ. Và khi nào Đức Chúa Trời đã phát ngôn với vẻ kinh sợ, từ nơi này nhìn ra bên ngoài, Ngài thấy trước tiên là bàn thờ xông hương và sau đó là bàn thờ của lễ thiêu. Vàng, nhũ hương, một dược. Đây là con đường mà Chúa và Đấng Cứu Rỗi của chúng ta đã bước đi:
--Ngài đã để lại vinh quang trên trời - vàng.
--Ngài đã sống ở đây trên trái đất hoàn toàn phù hợp với ý muốn của Đức Chúa Trời – nhũ hương.
--Cuối cùng, Ngài đã đi đến thập tự giá khủng khiếp – một dược.
Chúng ta tìm thấy thứ tự tương tự trong Phi-líp 2: 6–8.
Trong Xuất. 30, chúng ta tìm thấy sự mô tả thùng rửa. Luôn luôn là hình ảnh của Kinh thánh, lời Chúa, và quyền năng thanh tẩy của Ngài (Eph. 5:26). Nhìn từ hòm giao ước, chậu rửa đặt ngay trước bàn thờ của lễ thiêu (Xuất. 40:30). Chúng ta tìm thấy điều đó một lần nữa trong Giăng 19:28. Trước khi của lễ thiêu, tất cả những gì được chép trong Lời Đức Chúa Trời về Chúa Giê-su phải được ứng nghiệm để Chúa có thể kêu lên trong câu 30, "xong rồi".
--Vàng và một dược-
Nếu chúng ta đọc tiếp câu 9 trong Phi-líp 2, chúng ta sẽ thấy ngay lập tức có vàng tiếp sau một dược.- chúng thuộc về lẫn nhau. Bạn không thể tách rời chúng ra khỏi nhau. Và Satan đã cố gắng như thế nào! Trong Ma-thi-ơ 4: 8–9, hắn nói: "Nếu Ngài sấp mình xuống thờ lạy tôi, thì tôi sẽ cho Ngài hết thảy mọi sự nầy". Sa tan như cũng nói với mỗi chúng ta: “Bạn không cần chịu bất kỳ đau khổ nào, không cần một dược, bạn chỉ cần yêu mến tôi và tôi sẽ cho bạn tất cả vàng”.
Trong Ma-thi-ơ 16: 21-23, Sa-tan lại tấn công. Khi Chúa nói đến sự đau khổ, Phi-e-rơ nói, "Điều này sẽ không xảy ra cho Ngài đâu!"
Nhưng Chúa của chúng ta không muốn biết bất cứ điều gì về điều đó. Ngài phải trải qua sự đau khổ này. Đó là ý muốn của Cha Ngài và tuân theo ý muốn đó có nghĩa là tất cả đối với Ngài.
Trong Lu-ca 24: 19-26, chúng ta cũng thấy rõ ràng vàng và một dược thuộc về nhau bất khả xâm phạm như thế nào: "Chẳng phải Đấng Christ đã phải chịu đau khổ như vầy và được vào trong vinh quang của Ngài sao?"
Đa-vít dường như cũng hiểu điều đó. Khi ông ở trong hang đá và Sau-lơ cũng vào đó, Sa-tan lại có mặt ở đó nữa (1 Sa-mu-ên 24: 1-8). Hắn thậm chí còn dùng danh Chúa để dụ dỗ Đa-vít. Qua những người bạn của Đa-vít, sa-tan nói: “Sau-lơ đang ở trong tay ngươi, hãy giết nó đi, mọi đau khổ của ngươi chấm dứt và ngươi sẽ trở thành vua tức thì”. Sau đó, Đa-vít sẽ lấy được vàng mà không cần một dược. Nhưng Đa-vít đã không làm như vậy. Ông ấy đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ trước khi làm vua. Đa-vít đã chọn cách của Đức Chúa Trời. Đầu tiên là một dược và sau đó là vàng.
Không lâu sau khi Chúa Giê-su ra đời, Đức Chúa Trời đặt ba quà tặng này dưới chân Ngài. Kể từ lúc đó, một dược, đau khổ của thập tự giá, sẽ càng ngày càng đến gần hơn. “Một dược” chỉ xuất hiện ba lần trong văn bản cơ bản trong các sách Phúc âm. Lần đề cập đầu tiên là trong Ma-thi-ơ 2:11, lần thứ hai trong Mác 15:23. Ở đây nó ở dạng động từ, biểu thị hỗn hợp. Phân đoạn thứ ba được tìm thấy trong Giăng 19:39.
Trong Mác 15:23, một được kết hợp rất rõ ràng với sự đau khổ của Chúa. Chúng ta thấy một được thực sự ngày càng đến gần hơn trong cuộc đời của Chúa Jêsus.
--Trong Ma-thi-ơ 2:11, vàng nằm dưới chân Ngài.
--Trong Lu-ca 7: 38-39, chúng ta thấy nhũ hương chảy qua chân Ngài v
--Trong Ma-thi-ơ 26: 6-12 đổ trên đầu và toàn thân.
Điều đáng chú ý là bất cứ nơi nào tìm thấy một dược hoặc nhũ hương, các tội nhân đều có liên hệ với hai thứ đó.
--Nữ tội nhân trong Lu-ca 7:
--Ni-cô-đem trong Giăng 19:
--Các nhà thông thái từ phương đông (các quốc gia),
-- Ma-ri, em Ma-thê, đầy ơn trong Ma-thi-ơ 26.
Vì những người này, Chúa đã đến Gô-gô- tha để chịu chết tại đó trên thập giá, như Ngài đã trả lời với các kinh sư và người Pha-ri-si: “Ta không phải đến gọi người công nghĩa, bèn là gọi các tội nhân ăn năn” (Lu-ca 5:32).
--Thứ tự cho loài người
Như tôi đã nói, thứ tự hoàn toàn ngược lại đối với con người. Chúa Jêsus đã rời bỏ vinh quang để sống theo ý muốn của Cha Ngài ở trên đất này. Nhưng sau khi cải đạo, chúng ta để lại tình trạng tồi tệ và hư mất của mình. Đây là một cái gì đó hoàn toàn khác biệt.
Trước tiên, người đó sẽ phải đi dọc theo bàn thờ của lễ thiêu. Không có thập tự giá, không có sự hi sinh của Chúa Jêsus, thì không thể có sự cứu rỗi (1 Ti-mô-thê 2:5,6). Khi chúng ta đã thú nhận các tội lỗi của mình ở đó, dưới chân thập tự giá, tại bàn thờ của lễ thiêu, và đã chấp nhận Chúa Giê-xu là Đấng Cứu Rỗi của cá nhân chúng ta và để chúng vào lòng, thì việc xông nhũ hương bắt đầu. Sau đó, chúng ta tiếp tục con đường của mình đồng đi với Ngài. Sau đó, chúng ta muốn sống trong sự hiệp thông với Đấng đã mua chúng ta. Chậu rửa, lời của Đức Chúa Trời, tự nhiên đóng một vai trò quan trọng trong việc này. Đọc Xuất. 30:17. Chỉ một lần thôi.
Sự chuyển đổi cuộc sống này sẽ không thể thiếu một dược. Nhiều người chỉ biết quá rõ Giăng 15: 18-22 nói về điều gì. Sứ đồ Phi-e-rơ viết chi tiết về điều này trong lá thư đầu tiên của ông. Đầu tiên là một dược, sau đó là vàng (xem 1. Phiero 1: 4–7; 2: 19–21; 3: 13–18; 4: 1, 2; 4: 12–14; 5: 10, 11). Làm thế nào mà Phi-e-rơ không phát hiện ra chứ? Ông đã không tránh khỏi đau khổ sao? Ông đã ba lần phủ nhận việc trở thành môn đồ của Chúa Giê-su. Chính anh ấy đã hét lên, "Điều này sẽ không xảy ra với Chúa đâu!" Khi Chúa nói đến đau khổ. Phi-e-rơ đã học tốt bài học này.
Vì vậy, chúng ta đến với vàng, rương giao ước, là Chúa Jêsus. Chúng ta thấy một ví dụ sâu sắc về một dược, nhũ hương và vàng trong Ê-tiên (Công vụ 7: 54–60). Trong lúc đau khổ, ông có thể kêu lên: "kìa xem, tôi thấy các tầng trời mở ra và Con người đứng bên hữu Đức Chúa Trời". Và thật là một lời cầu nguyện diệu kì cho những kẻ thù đã giết mình: “Lạy Chúa, xin đừng kể tội này cho họ”. Thật là một hình mẫu! Tôi có sẵn sàng cho điều đó không?