- (Ts Myles Munroe)
PHẦN 2.
-
Nếu bạn tin điều đó, sau đó bạn sẽ làm điều này
mà được gọi là cầu nguyện. Khi bạn cầu nguyện. Và mọi tín nhân biết họ phải cầu
nguyện. Sự nhóm họp ít người nhất tại mỗi nhà thờ vẫn là cuộc họp cầu nguyện. Bởi
vì sự cầu nguyện được coi là cách cuộn các người cầu thay lại với nhau. Sách dạy
cầu nguyện như là sách dạy cách nấu ăn. Chúng ta đọc các sách đó và sau đó
chúng ta không hành động. Nhưng tôi có một số câu hỏi về sự cầu nguyện mà đã quấy
rầy tôi trong nhiều năm qua. Một số câu hỏi mà có thể gây sốc cho bạn.
1.Nếu Đức Chúa Trời là tối thượng, tại sao ta
còn phải cầu nguyện? Hãy suy nghĩ về điều đó một phút. Nếu Đức Chúa Trời có quyền
tối cao, thì tại sao chúng ta nên cầu nguyện? Đó là một câu hỏi tốt. Nếu Đức
Chúa Trời là tối thượng, điều đó có
nghĩa Ngài có thể làm bất cứ điều gì Ngài muốn làm. Vậy tại sao chúng ta nên cầu
nguyện nếu Đức Chúa Trời có quyền tuyệt
đối rồi? Ngài sẽ làm những gì Ngài cảm thấy cần phải làm, như vậy tại sao cầu
nguyện? Đó là một câu hỏi tốt.
2. Câu hỏi thứ hai. Nếu Đức Chúa Trời không bị chúng
ta gây ảnh hưởng, thì tại sao phải cầu nguyện? Tối thượng quyền thực
sự có nghĩa là Ngài tự do đối với các ảnh hưởng của bạn. Vậy tại sao chúng ta nên
cầu nguyện? Nếu tôi cầu nguyện hầu Ðức Chúa Trời làm một cái gì đó mà Ngài có quyền tuyệt đối,
Ngài có thể làm ngược lại. Vậy tại sao tôi lại lãng phí thời gian của tôi để
van lơn, khuyên giải và thỉnh cầu một Đức Chúa Trời là Đấng sẽ làm những gì
Ngài muốn theo cách nào đó? Đó là một câu hỏi chính đáng và hợp lý.
3. Câu hỏi thứ ba làm tôi băn khoăn. Nếu Đức
Chúa Trời không thể bị ảnh hưởng bởi những gì chúng ta nói (vì Ngài là Đức Chúa
Trời) thì tại sao phải cầu nguyện chứ? Tôi tiếp nhận được những câu trả lời mà đã
làm thay đổi cuộc sống của tôi. Tôi sẽ cung cấp cho bạn 3 câu trả lời đã làm thay
đổi đời tôi.
a. Đức Chúa Trời là tối thượng như Lời của Ngài.
b. Đức Chúa Trời bị Lời của Ngài hạn chế.
c. Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ vi phạm Lời của
Ngài.
Tôi lặp lại, lý do tại sao chúng ta cầu nguyện
là vì ba điều sau đây:-.
a. Đức Chúa Trời là tối thượng như Lời của
Ngài.
b. Đức Chúa Trời bị Lời của Ngài hạn chế.
c. Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ vi phạm Lời của
Ngài
Tại sao những điều nầy quan trọng? Bất cứ khi
nào Đức Chúa Trời phán, bất cứ điều gì Đức Chúa Trời nói đều trở thành luật.
Không chỉ cho cõi sáng tạo, nhưng nó cũng sẽ trở thành luật đối với Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời là tối thượng cho đến khi Ngài nói. Đang khi Đức Chúa Trời
không nói, Ngài tối thượng. Nhưng khi Ngài đã phán, Ngài sẽ bị mắc vào những gì
Ngài đã nói. Đây là lý do tại sao Đức Chúa Trời không nói nhiều. Một số bạn có cầu
hỏi Đức Chúa Trời Chúa nói với bạn và phán với bạn. Và lắm khi Đức Chúa Trời không
nói với bạn. Tại sao? Bởi vì Đức Chúa Trời biết, "Nếu Ta đã bao giờ nói với
người ấy, Ta đã mắc phải sự việc là phải làm điều đó." Bạn sẽ nhận được nó
sau khi Ta ra đi. Bạn sẽ nhìn thấy Đức Chúa Trời được giới hạn bởi những gì
Ngài nói. Vì vậy khi Đức Chúa Trời nói, tối thượng quyền của Ngài sẽ bị các lời Ngài làm giới hạn
. Tại sao điều nầy rất quan trọng cho bạn và tôi? Vì cớ sự cầu nguyện đã được tạo
ra bởi những hạn chế trong lời của Ngài. Sư cầu nguyện là một điều kỳ lạ trong
Tân ước đối với tôi.
Bây giờ bạn và tôi giở sách Lu ca, chương 11.
Khi tôi đã thấy được điều này, điều đó đã thay đổi cuộc sống của tôi. Lu-ca
chương 11. Khi tôi đọc bốn phúc âm, như bạn có thể đã đọc nhiều lần, tôi đã được
ấn tượng về các phép lạ của Chúa Giêsu. Tôi đã chịu ấn tượng bởi việc Ngài chữa
bệnh người mù và làm cho đứa trẻ đã chết
sống lại. Tôi đã rất ấn tượng về cách đi
bộ trên mặt nước mà Ngài đã làm và việc làm sạch những người phung. Tôi đã rất ấn
tượng khi Ngài đã phán cùng cây cối và
chúng đã chết. Tôi đã rất ấn tượng khi Ngài bẻ bánh mì và cá ra rồi nuôi dưỡng hàng
nghìn người. Tôi nghĩ rằng điều đó tuyệt vời. Thực tế, tôi nghĩ, nếu tôi đã ở với
Chúa Giêsu và bước đi với Ngài về mặt thể chất và ở với Ngài trong 3 ½ năm đó,
tôi chắc đã hỏi Ngài, "xin Chúa dạy con làm thế nào để mở mắt người mù. Dạy
con làm thế nào để đi bộ trên mặt nước. Dạy con làm thế nào bẻ bánh
mì và đãi quần chúng một bữa tiệc. Dạy con làm thế nào làm sạch bệnh phong với một
cái chạm của bàn tay. Dạy con làm thế nào làm tất cả những việc quy mô và diệu
kì đó. Nhưng bạn có biết? Nhưng diều duy nhất mà các môn đồ từng cầu xin Chúa
Giêsu là dạy cho họ cách cầu nguyện. Điều đó làm tôi băn khoăn. Bởi vì, bạn thấy,
tôi giống như bạn. Tôi muốn được nổi tiếng. Tôi muốn thưa với Ngài, "xin dạy
con làm thế nào bước đi trên mặt nước."
Sau đó tôi sẽ gọi các hãng truyền hình CNN, ABC, và nói, "hãy đến đây
ngày hôm nay, tôi sẽ cho bạn thấy một cái gì đó". Và tôi đã được in hình
trên trang bìa của tạp chí Time. "Đi bộ trên mặt nước ở Florida." Tôi
đã nói với Ngài, "dạy cho con cách làm sạch bệnh phong hoặc dạy cho con mở
mắt một số người mù. Hãy cho con làm điều gì đó cách sôi nổi mà tất cả mọi người
có thể nhìn thấy. Họ đã không bao giờ làm được. Họ đã chỉ cầu xin Ngài dạy cho
họ---sự thỉnh cầu duy nhất--dạy cho họ cách cầu nguyện. Làm thế nào đến cả Phi-e-rơ cũng đã
không yêu cầu Ngài dạy anh ta cách bẻ nát bánh mì ra, dạy anh cách làm sạch bệnh
phong. Chỉ dạy chúng con làm sao làm một điều này—cầu nguyện. Và Kinh Thánh nói
trong Lu-ca chương 11:1, "Khi Jêsus cầu nguyện ở nơi kia, vừa xong, xảy có
một môn đồ thưa Ngài rằng: “Xin Chúa dạy chúng tôi cầu nguyện, cũng như Giăng
đã dạy môn đồ mình vậy.”
Tôi thích lời tuyên bố này trong câu Kinh thánh
này. "Khi Jêsus cầu nguyện ở nơi kia, vừa xong." Một môn đồ của Ngài cầu
xin Ngài bằng những lời khác khi họ đã xem Ngài cầu nguyện dưới bóng cây.
Tôi có thể đưa ra một tuyên bố mà có thể không
làm tốt cho thần học của bạn không? Chúa Giêsu không bao giờ cầu nguyện chung với
các môn đồ của mình. Ngài luôn luôn cầu nguyện một mình. Hãy đọc Kinh Thánh của
bạn một cách cẩn thận. Bất cứ khi nào Ngài cố gắng cầu nguyện, Ngài nói,
"các ngươi ở đây" Và Ngài đã đi tách riêng ra. Tại sao? Vì cầu nguyện
là một điều cá nhân. Chúng ta thích sự cầu
nguyện của một nhóm, vì chúng ta không thích cầu nguyện riêng. Cầu nguyện là một
sự rèn luyện riêng, là một mối quan hệ cá nhân đầu tiên.
Không có gì sai với sự cầu nguyện của
tập thể, nhưng đó không phải là niềm đam mê của bạn. Niềm đam mê của bạn nên là
sự cầu nguyện riêng tư. Chúng ta thích buổi cầu nguyện theo nhóm vì chúng ta có
thể dễ mất hút trong đám đông, và không cần cầu nguyện bất cứ điều gì khi có
đông người ở đó. Chúa Giêsu đã tự mình cầu nguyện. Và họ đang quan sát Ngài.
Khi Ngài đã cầu nguyện xong, Kinh thánh chép rằng họ nói với Ngài, "Thưa
Thầy, xin dạy chúng con làm thế nào cầu nguyện như vậy đó”. Câu hỏi của tôi dành
cho bạn, đó là một câu hỏi cũng đã đến với
tôi nhiều năm trước đây.- "Tại sao họ cầu xin Ngài dạy họ điều duy nhất
này? Họ đã không cầu xin Ngài dạy cách làm
phép lạ hoặc đi bộ trên mặt nước. Họ nói, "Hãy dạy chúng con một điều này.
Xin dạy chúng con cách làm điều mà Ngài làm. Điều mà Ngài làm một mình. Điều
chúng con quan sát Ngài làm dưới bóng những bụi cây”. Tại sao họ quan tâm đến một
điều duy nhất nầy? Xin dạy chúng con cách cầu nguyện. Tôi đã miêu tả rồi. Bởi
vì các môn đồ cuối cùng đã hiểu được.
Hãy lắng nghe một cách cẩn thận. Đó
là những gì tôi gọi là lập luận theo phép quy nạp và suy diễn. Các môn đệ trở nên thông
minh sau một thời gian. Bởi vì bạn thấy kinh thánh luôn luôn nói điều này,
"Đến sáng sớm. khi còn mờ mờ, Ngài chờ dậy, bước ra, đi vào nơi vắng vẻ,
và cầu nguyện tại đó” (Mác 1:35). Có bao
giờ bạn đọc điều đó trước đây trong kinh
thánh của bạn chăng? Tôi sẽ nói lại điều nầy lần nữa. Hãy lắng ghe cách cẩn thận.
"Đến sáng sớm. khi còn mờ mờ, Ngài chờ dậy, bước ra, đi vào nơi vắng vẻ, và
cầu nguyện tại đó " Khi Ngài đã làm điều đó? Một thời gian rất lâu trước
ngày mới bắt đầu-
8-11-2016
Còn phần 3