Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2020

Chúng Ta Phải Nói-


1 Cor. 13:2-3, "Và giả như tôi được ơn tiên tri, và biết mọi sự nhiệm mầu, toàn cả trí tri;
và giả như tôi được tất cả lòng tin, khiến chuyển được đồi núi, mà tôi lại không có lòng mến,
thì tôi vẫn là không!  Và giả như tôi đem cả gia tư vốn liếng mà phát chẩn; và giả như tôi nộp mình chịu thiêu, mà tôi lại không có lòng mến, thì cũng hư không vô ích cho tôi!"

Cuộc sống Cơ Đốc nhân mà chúng ta sống  không thể mâu thuẫn với những gì chúng ta chia sẻ, rao giảng hoặc dạy dỗ. Phải có một sự hiệp nhất tuyệt vời trong những gì chúng ta nói và cách chúng ta sống, và có sức mạnh thực sự trong đó. Tôi nghĩ về 1 Cô 13, nơi Phao-lô nói rõ với chúng ta rằng chúng ta có thể biết tất cả những huyền nhiệm và thậm chí dâng thân thể của mình đốt cháy, nhưng nếu chúng ta không có tình yêu, chúng ta có gì? Tình yêu, tình yêu của Đức Chúa Trời, là trung tâm của chúng ta. Chúng ta không thể tách rời tình yêu này khỏi những gì chúng ta chia sẻ. 

Để bước đi với quyền năng của Đức Thánh Linh, chúng ta phải là người yêu Đức Chúa Trời và người yêu những gì Ngài yêu thích. Đây không phải là tình yêu tự nhiên, mà là siêu nhiên. Rất ít Cơ Đốc nhân sẽ không đồng ý với những gì tôi vừa viết, nhưng tôi đã phát hiện ra rằng nhiều người sẽ sử dụng loại tình yêu này như một cái cớ để không nói gì cả. Câu chuyện diễn ra như thế này, "tôi chỉ thích họ vào Vương quốc". Tuy nhiên, Tin Mừng phải được rao giảng. Chúng ta không thể chỉ là nhân chứng cho cuộc sống của mình, mặc dù phải có bắt đầu từ đó, nhưng chúng ta phải nói về công việc của Cha chúng ta. Mọi người thường im lặng không phải vì họ muốn chinh phục nhiều hồn bằng cuộc sống mà họ sống, mà vì họ quá sợ hãi lên tiếng và sau đó chỉ đơn giản là thuộc linh hóa sự im lặng của mình.

Chúa Giêsu, tất cả chúng ta sẽ đồng ý, được yêu với một tình yêu hoàn hảo. Tuy nhiên, mỗi lời phát ra từ miệng Ngài cũng đi kèm với một thách thức. Lời nói của Ngài phải được thực hành. Ngài yêu thương người phụ nữ bị ném xuống dưới chân mình và không lên án cô, nhưng Ngài bảo cô hãy đi và đừng phạm tội nữa. Chúa yêu thương người phụ nữ ở bên giếng, nhưng không ngần ngại nói về nhiều người chồng của cô. Ngài không bao giờ sợ nói ra sự thật nhưng Ngài luôn nói bằng tình yêu. Đó là sự kết hợp giữa sự thật và tình yêu, làm đập vỡ xích xiềng nô lệ. 

Chính sự kết hợp giữa sự thật và tình yêu đã giải phóng tù nhân. Khi chúng ta nói chuyện với người hư mất, chúng ta không được sợ nói lên sự thật có thể áp dụng trong cuộc sống của họ. Sự thật được nói trong tình yêu sẽ thách thức trái tim người nghe về chính nền tảng của nó. Họ sẽ bị đâm thấu vào trái tim. Họ có thể chấp nhận những gì bạn nói với sự vui mừng, hạ mình và tìm kiếm Đấng ban cho mạng sống hoặc họ có thể phản ứng với sự tức giận lớn và không bao giờ muốn nói chuyện với bạn nữa.



 Hãy nói theo cách Đức Thánh Linh dẫn dắt bạn và đừng im lặng khi bạn nghe tiếng Ngài. Hãy chọn lựa thà xúc phạm con người hơn là xúc phạm một Đức Chúa Trời thánh. Tình bạn bè của bạn với một người hư mất sẽ không cứu được họ. Bạn có thể và nên bước đi trong sự thánh thiện, nhưng một sự thánh thiện mà không thách thức người hư mất, là một điều gì đó có sự bê tha của bạn. Chúa Giêsu bước đi trong đức thánh khiết và Ngài nói lên sự thật trong tình yêu, chúng ta phải làm như vậy nếu không tình yêu của chúng ta không phải là tình yêu của Đức Chúa Trời mà chỉ là một điều gì đó trần tục không mang theo năng lực của Đức Chúa Trời . Đó là tình yêu của Đức Chúa Trời  làm thay đổi con người.

1-2018